Mục lục
Minh Hôn Chính Thú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: Punnxinhhtraii
Beta: MeiiGwatan


     Tôi lập tức hỏi anh ấy chuyện gì đã xảy ra?



    Anh ta trông khá tệ và nói với tôi rằng Vương Vân biến mất rồi. Lúc mà chúng tôi đang khiêng xác, Xa Dục luôn nghĩ Vương Vân vẫn đang theo dõi chúng tôi cho nên anh ấy đã không chú ý đến cô ta. 


      Xa Dục nói với cảnh sát Trang hãy chờ chúng tôi một chút. Chúng tôi cầm đèn pin rồi vừa quay lại chỗ đào thi thể tìm một lần nữa, vừa hét lên, nhưng vẫn không tìm thấy cô ta.


     Trên đường quay lại xe, tôi đột nhiên nghĩ đến thi thể của dì Trương, người đã bỏ trốn và sự kỳ lạ của thi thể Vương Vân, tôi nhanh chóng hỏi Xa Dục rằng liệu Vương Vân có tự nhập lại vào cơ thể của cô ta không?


      Nghe tôi nói vậy. Xa Dục nhanh chóng ôm lấy đầu và hét lên một tiếng "Hỏng rồi", sau đó vội vã chạy tới chỗ ông Trang.


       Lúc này tôi thấy sĩ quan Trang đang dựa vào xe, hút một điếu thuốc. Lật tới lật lui chiếc điện thoại ở trong tay. Nhìn thấy bộ dạng hoảng sợ của chúng tôi liền vội vàng hỏi "Thế này là thế nào?"


      Tôi thở hổn hển vội vàng lớn tiếng hét lên với sĩ quan Trang "Tử.... tử thi đâu?"


    Cảnh sát Trang cũng là một cảnh sát viên có nhiều kinh nghiệm. Nhìn thấy sự xuất hiện đột ngột của chúng tôi, ông ấy cũng không chậm trễ, nhanh chóng mở cửa xe. Túi tử thi ở bên trong xe lúc này vẫn yên ổn, không có bất kỳ dấu hiệu gì xảy ra. 


      Lúc này, khi túi thi thể được mở ra, Xa Dục cũng không thèm để ý đến sự có mặt của cảnh sát Trang mà trực tiếp vén tóc mái của mình sang một bên rồi nhìn vào đó với đôi mắt màu xám. Sau đó, anh ấy thở nhẹ ra một cái, nói với tôi rằng mặc dù thi thể kia có dấu hiệu của sự tồn tại của linh hồn ma quỷ, nhưng mà không tìm thấy linh hồn của Vương Vân ở trong thi thể của cô ta.


      Xa Dục nói với cảnh sát Trang rằng "Trước tiên chúng ta cứ quay về xử lý chúng trước đã, tránh cho đêm dài lắm mộng." 


      Bên trong xe, bầu không khí trở nên trầm mặc. Bởi vì sự mất tích của Vương Vân đồng nghĩa với manh mối của vụ án này đã bị phá vỡ. Ban đầu định mang theo thi thể của cô ấy trở về rồi thuyết phục Vương Vân một chút, yêu cầu cô ấy cho chúng tôi biết địa chỉ của người phụ nữ kia. 


    Tuy nhiên, bây giờ chúng tôi chỉ có thể tìm cách khác mà thôi. Nghĩ đến đây, trong lòng tôi lại dâng lên một cảm giác phiền muộn. Sau khi từ đồn cảnh sát trở về đã là hơn 1 giờ sáng. Thi thể được đưa đến phòng khám nghiệm để đề phòng trường hợp xác chết lại chạy trốn. Sĩ quan Trang còn đặc biệt sử dụng hai cái còng tay để cố định cơ thể của Vương Vân ở trên bàn khám nghiệm tử thi.


    Sau đó họ đưa chúng tôi đi ăn chút đồ rồi mới đưa chúng tôi quay trở lại. Tôi muốn quay lại cửa hàng, nhưng chú Cung lại bảo chúng tôi đến nhà của Thi Nhài. Nghe giọng nói của chú Cung thì dường như đã xảy ra chuyện gì rồi.


      Xa Dục hỏi chú Cung, nhưng chú ta không nói cho rõ ràng. Chúng tôi biết rằng kiểu gì cũng sẽ lại có chuyện xảy ra mà. 


    Sau khi về tới nhà của Thi Nhài, nghe loáng thoáng thấy tiếng nói ở bên trong vọng ra. Đèn ở bên trong nhà đều bật hết lên, có đến mười mấy cái đang phát sáng trưng, một vài chiếc ô tô đang đỗ ở cửa.


     Sau khi bước vào, chúng tôi thấy chú Cung và ông Thi đang ngồi trước bàn cà phê, bầu không khí có vẻ khó xử.


      Chúng tôi đi đến chỗ chú Cung, Xa Dục cũng diễn một chút kính trọng nói với chú Cung: "Sư phụ. Chúng con đã trở lại." Đây cũng là một trong những điều mà chú Cung yêu cầu chúng tôi làm, chả vì lý do gì cả, chú ta chỉ muốn khoe khoang thân phận địa vị mà thôi  


      Chú Cung khẽ gật đầu. Chú ta không nói gì với chúng tôi. Thi tiên sinh sau khi hút hết hai điếu thuốc, nói với chú Cung: "Ông Cung này, việc này phải nhờ ông quan tâm nhiều hơn rồi."


    Chú Cung thở dài và nói với ông Thi "Thi tiên sinh, ông cũng đã thấy tình hình rồi đó. Tôi chỉ có thể nói là tôi sẽ làm hết sức có thể để giúp ông thôi." 


    Ông Thi đứng dậy và gật đầu với chúng tôi, lại nói mong mỏi chú Cung giúp đỡ lần nữa, rồi ông ấy đứng dậy rời đi. 


    Sau khi ông Thi rời đi, tôi hỏi chú Cung, "Rốt cuộc là đã có chuyện gì vậy?" Chú Cung nói rằng ông đã đánh thức được Thi Nhài dậy theo cách của chúng tôi.


    Chưa đợi chú Cung nói xong, Xa Dục liền nói: "Người đã tỉnh dậy rồi thì không phải là chuyện tốt sao. Sao mặt mày chú lại ủ ê như vậy?" 


     Chú Cung nói rằng sau khi Thi Nhài tỉnh dậy. Có chút không đúng, không hung dữ như trước nữa, chỉ liên tục viết nguệch ngoạc lên trên một tờ giấy thôi. Sau đó việc  chú Cung không ngờ được là Thi Tiến Lâm, nghĩa là ông Thi lại đến.


    Ai mà biết được, sau khi Thi Nhài tỉnh dậy, vệ sĩ do Thi Tiến Lâm sắp xếp liền báo cáo lại. Cho nên, Thi Tiến Lâm đã vội vã trở lại đây sau khi cuộc họp kết thúc. 


    Nhìn ánh mắt của Thi Nhài rõ ràng là đã mất đi thần trí rồi. Thi Tiến Lâm hỏi chú Cung rằng có chuyện gì đang xảy ra, làm sao chú Cung có thể biết được có chuyện gì đang xảy ra cơ chứ. Thế là chú ta liền xạo chó luôn, nói rằng Thi Nhài đã bị một con quỷ chiếm đoạt linh hồn cho nên mới dẫn đến tình trạng như vậy.


      Thế nên vừa rồi Thi tiên sinh mới có một bộ dáng đăm chiêu ủ dột như vậy. Tôi nhìn chú Cung cười cay đắng. Lão già béo này thực sự có thể ăn nói lung tung như vậy sao? Nhưng mà điều quan trọng là những người khác lại thực sự tin điều đó mới vãi loằn chứ. 


     Xa Dục cũng không vội đưa ra kết luận, anh ấy muốn xem tình hình của Thi Nhài. Chú Cung nói rằng vất vả lắm mới khiến cô ấy đi ngủ được, để sáng mai xem xét đi.


      Hiếm khi chú ta quan tâm chúng tôi tận tình mà nói "Hai tên tiểu tử các cậu cả ngày hôm nay cũng mệt rồi, mau đi nghỉ sớm đi. Đúng rồi, việc bên cục trưởng Lưu làm thế nào rồi?"


    Chúng tôi nói ngắn gọn về tình hình bên đó với chú Cung, chú Cung cũng nói với chúng tôi đầy vẻ ân cần quan tâm: "Dường như chuyện lần này phức tạp hơn dự kiến. Có vẻ có ai đó đã lên kế hoạch cho một âm mưu lớn hơn nữa cơ." 


    Chúng tôi chỉ gật đầu với chú ta, bây giờ bọn tôi thực sự rất mệt mỏi. Sau đó cũng chỉ đi tắm qua cơ thể, rồi vật ra ngủ thiếp đi trong phòng khách. Nhưng tôi còn cảm thấy bản thân dường như ngủ chưa đủ giấc thì đã bị chú Cung đánh thức dậy.


    Chúng tôi mơ mơ màng màng tỉnh dậy, chú Cung vội nói: "Hai tên tiểu tử này, mau mau dậy đi." 


    Chúng tôi dụi mắt và nhìn chú Cung, hỏi chú ấy rằng chuyện gì đã xảy ra. Chú ta nói một câu khiến cả hai chúng tôi tỉnh ngủ ngay lập tức.


     Chú ấy nói với chúng tôi rằng cục trưởng Lưu đã gọi đến nói rằng thi thể mà chúng tôi đã đào ngày hôm qua lại chạy đi một lần nữa rồi. Chúng tôi nhìn chú Cung không dám tin nói làm sao có thể. Hôm qua rõ ràng cảnh sát Trang đã khóa lại cái thi thể vào giường khám nghiệm tử thi rồi cơ mà. Nó nằm trên bàn khám nghiệm tử thi và chìa khóa thì chỉ cảnh sát Trang có mà thôi. 


     Chú Cung nói với chúng tôi rằng không chỉ mỗi thi thể nữ đào được ngày hôm qua, mà ngay cả viên cảnh sát Trang cũng bị mất tích luôn rồi. Hoàn cảnh cụ thể, cục trưởng Lưu không nói chi tiết, chỉ bảo để chúng tôi đến xem xét càng sớm càng tốt.


     "Trời ơi, tại sao tôi lại có thể không nghi ngờ cảnh sát Trang kia được chứ?" Xa Dục vỗ đầu và nói.


    Tôi tự hỏi Xa Dục nói thế có nghĩa là gì. Xa Dục nói với tôi rằng linh hồn của Vương Vân có khả năng đã nhập vào cơ thể của cảnh sát Trang rồi.


    "Linh hồn của Vương Vân hiện tại rất yếu, tà khí trong cơ thể cô ta cũng đã bị linh hồn của Trần Tú Liên hấp thụ hết, làm sao cô ta lại có thể nhập vào cơ thể của cảnh sát Trang được?" Tôi nói với Xa Dục. 


     Xa Dục nhíu mày một cái, dường như anh ấy không thể tìm ra nguyên nhân cho cái tình huống này. Các thi thể đều lần lượt "chạy" đi mất. Người phụ nữ mà Vương Vân nhắc đến chắc chắn đang lên kế hoạch nguy hiểm gì đó rồi. Chúng tôi lập tức đi ra ngoài trong lo lắng.


    Chú Cung nói với chúng tôi rằng trước tiên hãy xem xem có chuyện gì xảy ra với Thi Nhài đã. Chúng tôi lắc đầu và nói để sau, bây giờ chúng tôi muốn đi ra ngoài một chút. 


      Lúc tôi quay đầu lại, tôi nhìn thấy Thi Nhài đang đứng ở cửa, ánh mắt vô hồn, tóc tai cô ấy xõa ra, khắp người toả ra một sự u ám nhìn chằm chằm chúng tôi, cô ấy như thế này, thực sự làm tôi sợ khiếp vía. 


_________________________________________


Các bạn đọc truyện hãy ấn cho mình 1 sao để ủng hộ công sức dịch truyện cho mình nha ❤❤❤


Nếu các bạn thấy bản dịch của chúng mình hay thì hãy giúp chúng mình giới thiệu cho các bạn cũng đang hóng series này nhaa ❤❤❤


Mình sẽ cố gắng mỗi ngày một chap cho mọi người trong kì nghỉ này nha, sau khi đi học sẽ cố dịch 1 tuần khoảng 3 4 chap cho mọi người. Lịch đăng chap sẽ là từ thứ 2 đến thứ 7 nha. Mong các bạn ủng hộ ạ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK