Mục lục
Chồng tôi là quỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khúc Thiên lấy chai nước trên xe đưa cho tôi, sau đó hỏi: “Có cảm thấy không thoải mái không?”

“Căn nhà thật hôi.”

Anh ấy hơi mỉm cười, đưa tay định xoa đầu tôi, tôi nghiêng người tránh. Anh ấy nói: “Ý anh là, âm khí nơi đó có khiến em không thoải mái không?”

“Không có gì, chỉ là hôi, mùi mốc với xú uế. Này, dưới gầm giường kia chính là bà cô ấy?”

Khúc Thiên vẫn cười, sau tôi mới biết được anh ấy cười bởi vì đắc ý, âm khí trong nhà kia nặng như vậy mà không ảnh hưởng tới tôi chứng tỏ thể chất cơ thể tôi đã bị anh ấy thay đổi, âm khí nặng cỡ như vậy đã không ảnh hưởng tới tôi được. Nếu là người không quen với âm khí tiến vào căn nhà đó, cho dù chỉ ở trong đó một chút đều sẽ sinh bệnh.

Anh ấy nói: “Hẳn là vậy. Ba cô ấy chỉ bị gãy chân, lại là tai nạn xe bên ngoài. Hoàn toàn có thể giải thích vì chọn thời gian nhập trạch không đúng khiến gia đình ông ấy không được thuận lợi. Nguyên nhân chính là ở bà trẻ kia. Năm mươi mốt tuổi đã qua đời, còn không siêu độ, hơn nữa bà ấy cùng gia đình này không có quan hệ huyết thống, lại thêm chuyện đứa con khiến bà ấy hoàn toàn có lý do hận gia đình này, thậm chí sẽ ra tay.”

“Vậy bây giờ phải làm sao? Anh nói chuyện với bà ấy, bảo bà ấy rời đi được không?”

“Oán khí của bà ấy nặng như vậy không chắc sẽ nghe khuyên bảo. Tối chúng ta lại đến đi.”

Thấy Khúc Thiên mở cửa xe như sắp rời đi, tôi vội vàng nói: “Vậy cứ để hai chị em họ ở cùng quỷ kia à?”

“Không thì sao? Bọn họ đã ở như vậy nhiều năm, thêm một buổi chiều cũng không sao.”

Khúc Thiên lên xe, tất nhiên tôi cũng lên xe theo. Gọi điện thoại cho Y Y, bảo với cô ấy tối chúng tôi sẽ quay lại. Vốn tưởng Khúc Thiên muốn về nhà, không ngờ anh ấy đi tới một cửa hàng bán đồ hàng mã. Cửa tiệm kia treo từng vòng tiền âm phủ, bên trong cái gì cũng có. Tôi lần đầu tiên đi vào một cửa hàng lớn như vậy, trước kia mua mấy thứ này đểu chỉ mua ở các cửa hàng nhỏ.

Nhà tôi ở gần một ngôi miếu, loại đồ này nhìn đâu cũng thấy, nhưng có một số thứ lại không có. Ví như ô tô làm bằng giấy, nhà làm bằng giấy, máy tính làm bằng giấy, quần áo thời trang đồ trang điểm cũng làm bằng giấy, a, còn có cả ba con sói bằng giấy?

Khi Khúc Thiên giao dịch với ông chủ, tôi để ý tới đồ trang điểm làm bằng giấy nhưng mắt lại thấy ba con sói giấy, bản lậu của durex.

Khúc Thiên mua một ít hương nến hoàng phù gì đó rồi rời đi, tôi không chú ý vẫn đứng đó nhìn đám ba con sói bằng giấy. Ông chủ đã đi tới, cười tủm tỉm nói: “Tiểu thư, muốn hóa vàng cái này à? Cái này lưu hành ở dưới đó. Tuy rằng không thể sinh con nhưng nhiều người đã dùng mang khi còn sống, không có cái này sẽ bị ra sớm gì đó. Hơn nữa loại này làm bằng giấy, muốn bôi trơn hay kích thích gì cũng thay đổi tùy theo ý thức. So với đồ thật còn tốt hơn.”

Ngoài cửa hàng, Khúc Thiên gọi tôi, tôi do dự một chút, xoay người chạy về phía anh ấy.

Lên xe, tôi bắt đầu buồn bực. Vì sao ông chủ kia lại quen thuộc chuyện này quá vậy? Chẳng lẽ ông ta đã từng dùng? Hay ông ta là tiểu thụ, mua cho công của chính mình? Nghĩ tới điều này tôi không nhịn được mà cười.

Khúc Thiên nhìn tôi, nói: “Cười gì thế?”

“Anh nói thử xem, có người có thể nói phía dưới lưu hành cái gì, thích cái gì là nói dối hay thật sự biết?”

“Có lẽ là âm sai hoặc quen biết với âm sai. Ông chủ vừa rồi chính là âm sai. Ông ta sẽ giúp đưa đồ vật xuống dưới.”

Âm sai? Ông chủ vừa rồi? Thấy bộ dáng nghi hoặc của tôi, Khúc Thiên tiếp tục nói: “Không phải tin tức từng nói có bưu kiện gì hơn một trăm năm trước tới bây giờ mới được chuyển đến sao? Đó là âm sai đưa đi. Nói không chừng bưu kiện kia đi theo người chết xuống. Hoặc là sính lễ Minh hôn người khác cũng là bọn họ hỗ trợ chuyển. Phía dưới có rất nhiều đồ vật đưa lên đều trước tiên qua bọn họ, rồi từ bọn họ chuyển đi.”

“Vậy có phải ông ấy sẽ nhìn ra anh được?”

“Phải, cửa hàng này là Linh Tử giới thiệu, đáng tin cậy. Hơn nữa có em ở bên cạnh, cho dù là Hắc Bạch Vô Thường cũng sẽ không đụng tới anh.”

Nói như vậy, ba con sói bằng giấy kia liệu có phải đúng như ông chủ kia nói? Có nên mua cho Tổ Hàng dùng thử không? Tuổi của anh ấy đã lớn như vậy, chắc chắn sẽ không nghĩ đến dùng thứ này. Tôi nên tìm cái cớ gì để quay lại cửa hàng kia? Tôi muốn mua nhưng lại ngại. Tôi cau mày, cúi đầu, đỏ mặt nghĩ tới vấn đề này.

- --

Sant: Hẹn các bạn thứ 2 <3

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK