Cực Nhạc đại thế giới Bí Cảnh tuy chỉ mở ra nửa năm, bên trong nhưng ảo diệu vô cùng, cải biến thời gian trôi qua, tuy là nửa năm thời gian, nhưng ở bên trong lại vượt qua năm trăm năm, hơn nữa Bộ Chinh đạt được Bổ Thiên Thần Nhân khác dạy bảo, lại tiến nhập Bổ Thiên Thần Nhân Bí Cảnh khác, rốt cục đột phá, trở thành Cự Đầu, trong lúc vô hình có uy nghiêm đại phiệt đấu đá một thế gia!
Tâm tình bọn người Thi Huyền Công càng thêm trầm trọng, có chút thầm hối hận không nghe Giang Nam khuyên bảo.
- Ở trước mặt Thần Tôn tuổi trẻ bực này, Thi gia cùng Ngọc gia ta căn bản không cách nào ngăn cản... So sánh xuống, cung điện dưới mặt đất rơi vào trong tay Thiên Vương thành, ngược lại là một chuyện nhỏ rồi, đại sự là hai nhà chúng ta có thể tan thành mây khói...
Bộ Chinh Bộ Thần Hầu hàng lâm, ánh mắt rơi vào phía trên rãnh trời, từ trùng trùng điệp điệp linh khí cùng đại tinh chuyển động bên trong rãnh trời nhìn về phía cung điện dưới mặt đất, nhẹ kêu một tiếng, có chút động dung.
Bọn người Huyền Vũ Thần Chủ nhao nhao hạ bái, cất cao giọng nói:
- Thần Hầu, Bắc Mạc Thi gia cùng Tinh Hồ Ngọc gia gian ngoan mất linh, chống cự Thiên Vương thành ta, không chịu quy hàng, kính xin Thần Hầu xử trí!
- Không quy thuận Tiên Đô ta, liền chỉ có kết cục diệt vong.
Trong lỗ mũi Bộ Chinh Bộ Thần Hầu phát ra một tiếng hừ lạnh, lúc này mới ngẩng đầu hướng bọn người Thi Huyền Công bờ bên kia xem ra, ánh mắt từ trên mặt mọi người đảo qua, thấy mà trong lòng mọi người nghiêm nghị, không dám cùng ánh mắt của hắn đối kháng.
Đột nhiên, sắc mặt Bộ Chinh Bộ Thần Hầu biến hóa, vội vàng từ trên pháp đàn đứng dậy, tán đi một thân uy nghiêm, ba bước thành hai bước đi vào bên cạnh rãnh trời, chắp tay lạy dài, cười vang nói:
- Giáo chủ, ta và ngươi đã lâu không thấy rồi.
Bọn người Thi Huyền Công Ngọc phu nhân ngẩn ngơ:
- Giáo chủ...
Giang Nam trong đám người kia đi ra, đứng ở bờ bên kia rãnh trời, hoàn lễ cười nói:
- Thần Hầu tu thành Thần Tôn, uy nghiêm quảng đại, trấn áp quần thần, ngay cả ta cũng nơm nớp lo sợ, trong lòng có chút tâm thần bất định.
Bộ Chinh Bộ Thần Hầu vươn người đứng dậy, thẳng đi qua, cười ha ha nói:
- Giáo chủ đừng nói như vậy, xấu hổ chết tiểu huynh rồi. Nếu không có giáo chủ ở bầu trời địa ngục cứu giúp, tiểu huynh còn chưa hẳn có thể sống đến bây giờ! Không biết giáo chủ vì sao cùng Bắc Mạc Thi gia chung một chỗ?
Hai người đứng chung một chỗ, Bộ Chinh đem pháp đàn đưa tới, mời Giang Nam ngồi xuống, hai người ngồi ở phía trên pháp đàn, Giang Nam cười nói:
- Thi gia là nhà mẹ đẻ của nội tử, Thiên Vương thành đến đánh, ta thân là con rể không thể không đến tương trợ.
Cái trán Bộ Chinh toát ra mồ hôi lạnh rậm rạp, truyền lệnh nói:
- Lập tức triệt binh, sau này không được khó xử Thi Ngọc hai nhà!
Bọn người Huyền Vũ Thần Chủ không hiểu chút nào, vội vàng nói:
- Thần Hầu...
- Các ngươi biết vị này là ai sao?
Sắc mặt Bộ Thần Hầu trầm xuống, cười lạnh nói:
- Vị này chính là Huyền Thiên giáo chủ, uy danh hiển hách, ngay cả ta cũng kính hắn ba phần, ngay cả thân gia của hắn các ngươi cũng dám đánh, lá gan của các ngươi thật lớn! Còn không hướng giáo chủ nhận lỗi?
Bọn người Huyền Vũ Thần Chủ cắn răng, chỉ phải cúi đầu, hướng Giang Nam bồi tội, thấy mà bọn người Thi Huyền Công tất cả đều ngây người, hồn nhiên chẳng biết tại sao những người này sẽ cúi đầu xuống như thế.
- Cô gia đến cùng đã làm chuyện gì, ngay cả Bộ Thần Hầu Thần Tôn tuổi trẻ bực này đối với hắn cũng khách khí?
Huyền Vũ Thần Chủ cùng Tiên Đô chư cường giả cũng không hiểu chút nào, một vị lão giả của Tiên Đô vội vàng truyền âm nói:
- Thần Hầu, vị Huyền Thiên giáo chủ này chỉ là một Chân Thần, thành tựu như hắn ở Chư Thiên vạn giới nhiều lắm, như thế nào Thần Hầu đối với hắn khách khí lễ kính như thế?
- Người này cùng ta có ân, ta kính hắn ba phần.
Bộ Thần Hầu thần thức chấn động, truyền âm nói:
- Về phần vì sao để cho hắn ba phần mặt mũi, là vì thực lực của hắn quá mạnh mẽ, cuộc chiến đoạt tiên phù hắn mới là Thiên thần, liền tham dự trận chiến này, thực lực tuy so với ta thua kém, nhưng mà không khác nhau lắm. Ta tuy thành tựu Thần Tôn, nhưng hắn cũng thành tựu Chân Thần, ta cũng không dám nói có thể vững vàng hơn hắn. Nếu đắc tội hắn, chỉ sợ hắn khởi xướng hung ác, Tiên Đô ta tổn thất thảm trọng, tử thương vô số! Không bằng dứt khoát để cho hắn ba phần mặt mũi, cũng tốt kết cái giao tình, không đến mức vạch mặt.
Trong nội tâm cường giả Tiên Đô hoảng sợ:
- Thần Tôn cũng không thể khắc chế hắn, hắn thật là một Chân Thần sao?
Bộ Thần Hầu nét mặt tươi cười tương hướng, hướng Giang Nam cười nói:
- Giáo chủ, ngươi xem cung điện dưới mặt đất này là lai lịch gì?
Giang Nam nhìn về phía cung điện dưới mặt đất, cười nói:
- Bên trong cung điện dưới mặt đất uy nghiêm thâm trầm, không có phụt lên, nhưng ta có thể ẩn ẩn cảm giác được Đế Uy, tại đây hẳn là một tòa Đế Cung.
Bộ Thần Hầu vỗ tay cười nói:
- Ta cũng phát giác được một tia Đế Uy, suy đoán nơi này là một Đế Cung, chỉ không biết là di tích vị Thần Đế nào.
- Tại đây hẳn là Địa Hoàng chi mộ.
Giang Nam nhìn xem bên trong linh khí từng khỏa ngôi sao trầm luân phập phồng, những ngôi sao kia chính là đạo tắc ngưng tụ thành, từng khỏa trầm trọng vô cùng, sắc mặt có chút ngưng trọng nói:
- Địa Hoàng chi mộ đột nhiên xuất hiện ở bên trong Bắc Mạc, chỉ sợ có vấn đề lớn muốn xuất hiện...
- Địa Hoàng chi mộ xuất hiện là một chuyện tốt, vì sao giáo chủ lại nói xuất hiện vấn đề lớn rồi hả?
Bộ Thần Hầu nghi ngờ nói.
Giang Nam lắc đầu, nhìn về phía Hoang Cổ Thánh sơn, trong nội tâm ẩn ẩn có một loại cảm giác không ổn:
- Địa Hoàng, Tinh Quang, Thông U tám Thần Đế bị dẫn hướng Hoang Cổ Thánh sơn, hôm nay Địa Hoàng chi mộ xuất hiện, chỉ sợ đế lăng khác cũng sẽ xuất hiện, hơn phân nửa... hơn phân nửa là tiên thai bên trong Hoang Cổ Thánh sơn kia sắp sửa xuất thế...
Trong tinh không Trung Thiên thế giới, tinh hà vờn quanh Tinh Túc Hải, Tinh Quang thế gia tọa lạc ở trung ương tinh hà, Tinh Quang như nước, bên cạnh Liên Nguyệt Thánh Nữ, bảy thiếu niên bộ dáng chỉ có mười một mười hai tuổi đang cùng Liên Nguyệt Thánh Nữ truyền đạo giảng pháp.
Bảy thiếu niên này mặc dù thoạt nhìn tuổi không lớn lắm, nhưng thực lực rất kinh người, cũng đã thành tựu Chân Thần, mà Liên Nguyệt Thánh Nữ lúc này cũng thành tựu cực kỳ kinh người, tản mát ra khí thế không kém những thiếu niên này chút nào.
Bảy thiếu niên này là bảy tiểu hài tử xấu xa năm đó vây bắt Liên Nguyệt Thánh Nữ xoay quanh kia, thời gian trôi mau, thoáng một cái chính là mấy chục năm thời gian trôi qua, mà những thiếu niên này phảng phất thời gian ở trên người bọn họ trôi qua chậm dần, để cho bọn họ còn ở vị thành niên.