Mục lục
Đế Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Cận sư huynh, ta còn không có giết nghiện, ngươi chín trâu mất sợi lông, nhất định sẽ không keo kiệt tiếc mấy cọng tóc a?

Giang Nam cầm búa mà đứng, ánh mắt hướng Cận Đông Lưu nhìn lại, mỉm cười nói:

- Sao không lại nhổ xuống mấy cây, để cho tiểu đệ chém thống khoái?

Trong nội tâm Cận Đông Lưu tức giận, mặt lại không biểu tình, đột nhiên chỉ nghe một người đầu trọc ha ha cười, dương dương đắc ý nói:

- Chúa công, ngươi nếu đem cọng lông của người ta hết thảy chém sạch, Thái Huyền Thánh tông Đại sư huynh, chẳng phải là muốn cùng ta làm sư huynh đệ rồi sao?

Cận Đông Lưu thật sâu liếc nhìn Giang Nam, tâm tình phảng phất trong lúc đó khôi phục lại bình tĩnh, như là không hề bận tâm, nhìn không ra hỉ nộ ái ố, quay người rời đi, thản nhiên nói:

- Giang sư đệ tiến bộ nổi bật, ta rất chờ mong năm mươi năm sau cùng ngươi chiến một trận, hi vọng đến lúc đó ngươi có tư cách đứng ở trước mặt của ta.

Phần đông đệ tử của Thái Huyền Thánh tông cũng quay người ly khai.

Giang Nam trong lòng nghiêm nghị, hắn tiến bộ, Cận Đông Lưu cũng sẽ tiến bộ, hắn ngộ ra đạo tâm, Cận Đông Lưu cũng ngộ ra đạo tâm, hắn cùng với Cận Đông Lưu ở giữa chênh lệch cũng không có thu nhỏ lại.

Đây là một đối thủ vô cùng cường đại và khủng bố, hơi có lười biếng mà nói, chỉ biết bị hắn vứt xuống càng ngày càng xa!

Đối thủ như vậy, đổi lại những người khác sẽ cảm giác được tuyệt vọng, cùng hắn là địch, thậm chí sẽ cảm giác được hít thở không thông, nhưng mà Giang Nam như cũ chiến ý hừng hực, tin tưởng gấp trăm lần. Text được lấy tại Truyện FULL

Giờ phút này, đã không có bao nhiêu người có can đảm hướng Giang Nam khiêu chiến, thế hệ trước thực lực quá mạnh mẽ, hắn lựa chọn phòng thủ không chiến, thực lực yếu một ít lại không phải là đối thủ của hắn.

Hơn nữa, linh dịch trên thân mọi người cũng bị tiểu tử này lừa bịp không sai biệt lắm, thật sự vô lực lại tiến hành đánh bạc loại này.

- Giang sư huynh lần này lợi nhuận rất nhiều tiền, không bằng đi Khanh Vương Các ta tiêu sài một chút?

Thác Bạt Lan Vân mặt mày hớn hở nói:

- Tiểu muội chiết khấu cho ngươi 65%!

Giang Nam trong nội tâm khẽ nhúc nhích, lúc này gật đầu, thầm nghĩ:

- Lần này nhân họa đắc phúc, nói không chừng tài liệu ta luyện chế Thiên Phủ Trọng Lâu liền có thể tập hợp đủ rồi!

Hắn mục đích của chuyến này là luyện chế Thiên Phủ Trọng Lâu cùng Sơn Hải Đỉnh, sau khi kiến thức đến uy lực của Ngũ Sắc kim, liền để cho hắn càng thêm chắc chắc dùng Ngũ Sắc kim đến luyện chế Bảo Khí thuộc về mình.

Ngũ Sắc kim giá trị rất cao, nhưng lần này hắn gặt hái được trọn vẹn 600 ngàn cân linh dịch, bỏ khấu trừ mất tiền thuê, hơn nữa phân cho Vân Bằng một ít, linh dịch còn lại cũng đủ mua hơn hai vạn cân Ngũ Sắc kim.

Thiên Phủ Trọng Lâu thật sự quá phức tạp, so với Địa Từ Nguyên Phủ cùng Ngũ kiếp chung phức tạp rất nhiều lần, mặc dù là hơn hai vạn cân Ngũ Sắc kim cũng chưa chắc có thể luyện thành.

Sau khi Giang Nam cùng Thác Bạt Lan Vân giao dịch, cũng không có nóng lòng ly khai, giờ phút này đã không biết có bao nhiêu người đưa ánh mắt tập trung ở trên người hắn, nếu hắn dám ly khai Nam Hải nửa bước, nhất định sẽ bị không biết bao nhiêu cao thủ cướp giết.

Những cao thủ này là không cho phép hắn đến chọn lựa đối thủ, hắn dám khẳng định, trong đó tất nhiên sẽ có cường giả trên Đạo Đài cảnh, thậm chí Thần Phủ cảnh thế hệ trước, cũng sẽ hướng hắn ra tay!

Ở bên trong Vạn Hoa lầu, Thác Bạt Lưu Chiếu thiết yến, mở tiệc chiêu đãi Giang Nam, Thác Bạt Lan Vân tiếp khách, Lưu Chiếu nâng chén cười nói:

- Giang đạo hữu, ngày hôm trước là tiểu muội lỗ mãng, đem tin tức của ngươi bán cho Bách Hiểu Lâu, lúc này mới rước lấy mọi người khó xử đạo hữu. Ta ở chỗ này cùng đạo hữu nói tiếng xin lỗi.

Giang Nam nâng chén, cười nói:

- Cho dù Lan Vân sư tỷ không bán tin tức của ta, sự tình ta xuất hiện ở Nam Hải cũng dấu diếm không được bao lâu, khẳng định còn sẽ có người tìm đến thăm ra, Lưu Chiếu huynh không cần canh cánh trong lòng.

Vạn Hoa lầu ở vào Nam Thành của Nam Hải, tuy nói có danh xưng là lâu, nhưng kỳ thật lại là một khu kiến trúc cực lớn, đình đài lâu tạ, ngọc trì hương viên, có linh hạc du lịch, Du Long chơi đùa, lại có mỹ nữ như mây, nhảy múa đánh đàn, tiếng nhạc du du mà không ầm ỹ, hồn nhiên không giống như một nơi phong hoa tuyết nguyệt.

- Vân Bằng sư huynh ở đâu?

Thác Bạt Lan Vân như cũ là cách ăn mặc như công tử, không có phát hiện Vân Bằng, hiếu kỳ nói.

- Vân sư huynh mua rất nhiều tài liệu, hôm nay đang luyện chế Bảo Khí thuộc về mình, chỉ sợ qua mấy ngày nữa mới xuất quan.

Giang Nam tinh tế dò xét Vạn Hoa lầu, Vạn Hoa lầu tuy là một nơi gió trăng, nhưng ngoài sáng lại không làm sinh ý da thịt, trong lầu đều là danh viện sắc nước hương trời, khí chất cao quý, ấn tượng cực mạnh.

Bất quá tuy nói Vạn Hoa lầu ngoài sáng không làm sinh ý da thịt, nhưng không tránh khỏi chuyện tiếp khách, cũng có chút danh viện ở dưới tình huống hào khách vung tiền như rác, liền đem thân thể bán đi.

Thác Bạt huynh muội ở chỗ này mở tiệc chiêu đãi hắn thực sự thanh tịnh, tổng so với Thần Tiên Ổ là nơi Âm mị còn muốn thanh tịnh hơn rất nhiều.

Nếu Giang Nam chỉ là đệ tử bình thường, Thác Bạt huynh muội căn bản sẽ không phản ứng đến hắn, dù sao hai người thân phận địa vị phi phàm, nhưng Giang Nam thanh danh ở bên ngoài, ngày nay lại triển lộ thực lực cùng tiềm lực của mình, lúc này mới dẫn tới huynh muội bọn họ coi trọng.

- Kỳ thật ta càng ưa thích Thần Tiên Ổ...

Thần Thứu Yêu Vương nói thầm một tiếng, nâng cốc uống một hơi cạn sạch.

Thác Bạt Lan Vân bậc cân quắc không thua đấng mày râu, cười nói:

- Yêu Vương có chỗ không biết, Thần Tiên Ổ tuy mỹ nhân như mây, nhưng nếu luận thú vị, vẫn là thua Vạn Hoa lầu. Chính thức muốn đùa đều là tới nơi này, chỉ có háo sắc mới có thể đi Thần Tiên Ổ. Danh viện của Vạn Hoa lầu khí chất cao quý, lại tinh thông cầm kỳ thư họa, lịch sự tao nhã dị thường, muốn thượng thủ lại rất khó, rất có khoái cảm chinh phục.

- Nhưng lại có chút nữ tử là thật sự bán nghệ không bán thân, danh chấn nhất thời, lại không người có thể bẻ mấy đóa kiều hoa này. Nói đến đây, Giang sư huynh còn phải hướng tiểu muội thỉnh giáo nhiều hơn, tiểu muội là người trong nghề ở đây, cùng mấy vị hoa khôi rất quen thuộc...

Thác Bạt Lưu Chiếu ho khan một tiếng, nghiêm mặt nói:

- Tiểu muội, ngươi một cái nữ hài, chú ý hình tượng một chút!

Thác Bạt Lan Vân thè lưỡi, cười nói:

- Ca ca, ngươi lúc đó chẳng phải không làm gì liền hướng nơi đây trú ngụ hay sao? Còn không phải ý định thông đồng một người trong hoa khôi, tên là Ngọc Sinh Hương hay sao? Chỉ tiếc ngươi xum xoe, người ta lại không thèm nhìn ngươi.

Sắc mặt Thác Bạt Lưu Chiếu có chút xấu hổ, lúng ta lúng túng nói:

- Nào có việc này? Nơi này là địa phương nam nhân mới có thể tới, ngươi trở về, không nên quấy rầy chúng ta!

Thác Bạt Lan Vân nhếch miệng, quay người rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK