- Ân, tiền sử đại đạo bên trong đạo quả này, giống như cùng Phật môn có chút quan hệ, nhưng lại có rất nhiều chỗ bất đồng.
Giang Nam tinh tế nghiên cứu khối mảnh vỡ đạo quả này, tinh thần lập tức chấn động, phát hiện rất nhiều chỗ thú vị cùng khó hiểu, thầm nghĩ:
- Nghe đồn, đương kim Phật đạo chính là từ Viễn Cổ xa xôi lưu truyền tới nay, mặc dù là người khai sang Phật môn Thanh Hoa Tiên Vương, cũng là đạt được Viễn Cổ dẫn dắt, khai sáng Phật môn. Chẳng lẽ cái Viễn Cổ này, chỉ chính là tiền sử?
Đáng tiếc chính là, tiền sử đại đạo bên trong mảnh vỡ đạo quả này, đã xói mòn thất thất bát bát, chỉ còn lại có chút ít tin tức, chỉ dựa vào chút tin tức ấy, Giang Nam cũng không cách nào đem tiền sử đại đạo suy diễn ra.
- Giáo chủ, mảnh vỡ đạo quả Sa Môn Thiên Quân này, ngươi từ chỗ nào có được?
Giang Nam cầm mảnh vỡ đạo quả này đi thỉnh giáo Băng Liên thánh mẫu, vị Thiên Quân tiền sử này lập tức tinh thần tỉnh táo. Cười nói:
- Trong mảnh vỡ đạo quả này chất chứa đại đạo thuộc về thời đại tiền sử khác, tên là thời đại Sa Môn. Tu luyện chính là Chư Thiên Vô Lậu đạo! Ý tứ là nói, Chư Thiên đại đạo không rò, liền có thể vượt qua tịch diệt kiếp, vĩnh hằng bất diệt!
Giang Nam mở cờ trong bụng, cười nói:
- Tử Phủ tàng cái bà cố nội, quả nhiên...
Băng Liên thánh mẫu hung ác nói:
- Xú tiểu tử, lão nương tuổi vừa mới mười sáu, ngươi lại há miệng ngậm miệng bà cố nội. Lão nương liền không nói cho ngươi Áo Nghĩa của Sa Môn Chư Thiên Vô Lậu đạo!
Giang Nam liên tục xin lỗi, lúc này Băng Liên thánh mẫu mới buông tha hắn nói:
- Thời đại Sa Môn ở trước thời đại Yêu tộc ta, nhưng tiếc chính là Chư Thiên Vô Lậu đạo cũng không thể vượt qua trận tịch diệt kiếp kia, đại đạo của những Sa Môn cường giả này vẫn lọt vào tịch diệt, đạo quả rò rỉ đến rối tinh rối mù, bị chết sạch. Ta ở thời đại Yêu tộc đã từng thăm dò qua di tích thời đại Sa Môn, đối với cái này có chỗ nghiên cứu. Những thứ này tuy không cách nào vượt qua tịch diệt kiếp, nhưng Chư Thiên Vô Lậu đạo vẫn có địa phương cực kỳ cường đại!
Giang Nam vội vàng khiêm tốn thỉnh giáo, Băng Liên thánh mẫu nói:
- Sa Môn cường giả đều là nhân vật khổ hạnh tăng, rất ít tu luyện pháp bảo, đạo quả của bọn hắn thập phần cường đại cùng khủng bố! Bọn hắn căn bản không ký thác đạo quả, bởi vì đạo quả của bọn hắn có thể làm được Chư Thiên Vô Lậu, cho dù địch nhân có thể kích giết bọn hắn, cũng không cách nào đánh nát đạo quả của bọn hắn. Nếu ngươi sớm chút lĩnh ngộ ra Chư Thiên Vô Lậu đạo, đạo quả liền sẽ không bị người làm bị thương bổn nguyên rồi!
Trong nội tâm Giang Nam khẽ nhúc nhích, suy tư nói:
- Thanh Hoa Tiên Vương bắt đầu từ đại đạo thời đại Sa Môn, tìm hiểu ra một đại chi nhánh của Tiên đạo, Phật đạo Phật môn! Chẳng lẽ nói hắn cũng tu thành Chư Thiên Vô Lậu, đạo quả không rò? Nếu như là như vậy, Thanh Hoa Tiên Vương cũng là một nhân vật thập phần đáng sợ!
- Tu luyện Chư Thiên Vô Lậu đạo, rất khó bị giết chết, nếu như Thanh Hoa Tiên Vương kia tu luyện Chư Thiên Vô Lậu đạo, như vậy coi như là Tiên Quân, cũng mơ tưởng luyện hóa đạo quả của hắn.
Băng Liên thánh mẫu nói:
- Bất quá mảnh vỡ đạo quả này, đại đạo trong đó bị tịch diệt kiếp hóa đi, mà tinh hoa bên trong đạo quả cũng đã xói mòn, hẳn là hóa thành bảo vật như ngụy thuốc tiên, đạo quả đã không có bao nhiêu tác dụng. Giáo chủ, nếu ngươi đem mảnh vỡ đạo quả này giao cho ta, để cho ta dùng tu bổ đạo quả của mình, ta liền đem Chư Thiên Vô Lậu đạo ta lĩnh ngộ truyền thụ cho ngươi.
- Thành giao!
Giang Nam vạn phần sảng khoái, cười nói.
Hai người trao đổi, Băng Liên thánh mẫu đem mình nghiên cứu Chư Thiên Vô Lậu đạo truyền thụ cho hắn, Giang Nam cũng đem khối mảnh vỡ đạo quả này đưa vào bên trong Tử Phủ, giao cho Thần Mẫu đạo quả luyện hóa thôn phệ.
Băng Liên thánh mẫu lấy được Chư Thiên Vô Lậu đạo cũng không hoàn toàn, Chư Thiên Vô Lậu thiếu một bộ phận, nhưng mà không phải chuyện đùa.
Giang Nam tinh tế nghiên cứu, không khỏi tán thưởng không dứt, Sa Môn cường giả tiền sử ở trên đạo quả hoàn toàn chính xác có tạo nghệ phi phàm, đạo quả không rò, không người có thể gây tổn thương!
- Nếu ta sớm tu thành Chư Thiên Vô Lậu, An Thanh Tiên Vương muốn làm tổn thương ta, căn bản không có khả năng!
Giang Nam đột nhiên nghĩ tới một chuyện, bất chấp nghiên cứu Chư Thiên Vô Lậu đạo, hướng Băng Liên thánh mẫu hỏi:
- Đạo hữu, ngươi khống chế Tiên Thiên đàn ngọc nhiều năm như vậy, phải chăng tìm hiểu Tiên Thiên đàn ngọc chất chứa Bất Diệt đại đạo?
Băng Liên thánh mẫu cười khanh khách nói:
- Giáo chủ, ngươi muốn đến bên trong Tiên Thiên pháp bảo tìm Bất Diệt đại đạo?
Giang Nam gật đầu, hắn đã từng thử lĩnh ngộ đại đạo bên trong Tiên Thiên Bất Diệt Linh Quang, nhưng mà thủy chung không có bất kỳ thu hoạch, Băng Liên thánh mẫu nếu là Thiên Quân, tầm mắt kiến thức đều viễn siêu hắn, hơn phân nửa có thể đem Bất Diệt đại đạo bên trong Tiên Thiên pháp bảo lĩnh ngộ ra.
- Ta lĩnh ngộ không ra.
Thanh âm của Băng Liên thánh mẫu truyền đến nói:
- Tiên Thiên bất diệt đại đạo chính là đại đạo trên Đạo Quân, há lại dễ dàng liền có thể tìm hiểu như vậy hay sao?
- Đại đạo phía trên Đạo Quân?
Giang Nam suy tư nói:
- Nói như vậy, bát Tiên Vương tìm hiểu Tiên Thiên Bất Diệt Linh Quang, chỉ sợ là không thu hoạch được gì rồi hả?
- Tiên Vương cũng muốn tìm hiểu Bất Diệt linh quang?
Băng Liên thánh mẫu cười hì hì nói:
- Cho bọn hắn vài tỷ năm, bọn hắn cũng mơ tưởng tìm hiểu ra cái gì!
Giang Nam buồn bực nói:
- Bát Tiên Vương không phải tìm hiểu Tiên Thiên Bất Diệt Linh Quang, như vậy những năm này bọn hắn đang làm cái gì?
Băng Liên thánh mẫu cười nói:
- Có lẽ, bọn hắn cũng có khả năng là ý định đem đạo quả của mình, ký thác vào trong Tiên Thiên Bất Diệt Linh Quang.
Giang Nam tinh thần chấn động, liền vội vàng hỏi:
- Đạo hữu, Tiên Vương có thể đem đạo quả của mình ký thác vào Tiên Thiên Bất Diệt Linh Quang?
- Nếu như là Tiên Thiên pháp bảo nguyên vẹn, bọn hắn liền không cách nào ký thác đạo quả, nếu như chỉ là Tiên Thiên pháp bảo bị đánh nát hóa thành Tiên Thiên Bất Diệt Linh Quang, Tiên Vương cường đại cũng có thể ký thác đạo quả.
Đạo quả của Băng Liên thánh mẫu bay ra Tử Phủ, quay chung quanh hắn cao thấp bay múa nói:
- Muốn đem đạo quả ký thác vào bên trong Tiên Thiên pháp bảo nguyên vẹn, không có thực lực Thiên Quân là không cách nào làm được.
Giang Nam vội vàng nói:
- Đạo hữu, ngươi cảm thấy ta có thể đem đạo quả ký thác vào bên trong Tiên Thiên Bất Diệt Linh Quang hay không?
Đạo quả ký thác Tiên Thiên Bất Diệt Linh Quang, đối với hắn cực kỳ trọng yếu, Giang Nam đến nay cũng chưa từng ký thác đạo quả.
Cùng An Thanh Tiên Vương tranh chấp, hắn bị An Thanh Tiên Vương làm bị thương đạo quả, cùng Ma Thiên Tiên Vương tranh đấu, Ma Thiên Tiên Vương cũng nói lên cảm ứng được đạo quả của hắn giấu trong một kiện pháp bảo.
Có thể thấy được, đem đạo quả tàng ở đạo thân trong Tiên Thiên Bất Diệt Linh Quang, cũng không an toàn, đối với tồn tại như An Thanh, Ma Thiên mà nói, tiêu diệt đạo quả của hắn cũng không khó.
Mặc dù đạo quả ký thác vào bên trong Tiên Thiên tiên vực, cũng không phải là tuyệt đối an toàn, vô luận Chú đạo hay là đại đạo khác, đều có thủ đoạn đối phó đạo quả, có thể xuyên thấu Tiên Thiên tiên vực.
Thậm chí bên trong Tiên Thiên pháp bảo, cũng có pháp bảo kỳ lạ, có thể bắn chết đạo quả trong đạo cung!
Có thể nói, ở trước mặt Tiên Thiên pháp bảo, đạo cung cũng không an toàn!
Chỉ có đem đạo quả ký thác vào bên trong Tiên Thiên Bất Diệt Linh Quang, mới xem như an toàn một ít, đương nhiên, cũng không cách nào cùng Tiên Thiên pháp bảo chống lại.
Hắn đã sớm muốn ký thác đạo quả vào bên trong bất diệt linh quang, chỉ là cho tới nay khổ nổi không biết nên ký thác như thế nào.
Mà khẩu khí của Băng Liên thánh mẫu, ký thác bất diệt linh quang tựa hồ cũng không phải không có khả năng. Không khỏi để cho hắn vui mừng quá đỗi.
Băng Liên thánh mẫu cười nói:
- Giáo chủ, ngươi hôm nay so ra kém bát Tiên Vương. Hơn nữa đạo quả bị thương bổn nguyên, mặc dù ta cho ngươi biết, ngươi cũng không cách nào ký thác đạo quả.
- Tiên Giới nguyên thủy chi địa, ta tất nhiên có thể đột phá thành tựu Tiên Vương, khi đó ta liền có thể đem đạo quả ký thác!