Hai Vô Cực thiên tôn liếc nhau, cười nói:
- Sau huy hoàng chính là suy sụp, khí tức tịch diệt sẽ bao phủ toàn bộ cổ thần, cắn nuốt đại đạo của họ, có thể không bị đại đạo quấy nhiễu chỉ có đạo quân mà thôi. Nhưng cuối cùng kiếp số vừa đến, đại đạo trong cơ thể đạo quân sẽ sụp đổ, vẫn sẽ chết. Vô luận chạy trốn tới địa phương nào, cho dù là ngoài vũ trụ cũng không trốn thoát kiếp số của mình, khó tránh cái chết.
Phân hồn Vô Cực thiên tôn cười nói:
- Địa phương có thể tránh né kiếp số chỉ có Đạo Quân điện chúng ta mà thôi. Đạo Không quan hệ sâu xa với chúng ta, kiếp trước cũng đem một thần hồn của mình lưu trong Đạo Quân điện nên mới không chết trong tay Đế cùng Tôn. Hắn cùng Đế Tôn có một đoạn thù hận không thể hóa giải, không có khả năng đi nhờ vả hai người bọn họ, cũng không thể đi cầu Tịch Diệt đạo nhân. Hắn chỉ có thể tới Đạo Quân điện, lưu lại một đường huyết mạch cho Cổ Thần bộ tộc.
Hai Vô Cực thiên tôn dung nhập thành một, Vô Cực thiên tôn thản nhiên nói:
- Hắn nhất định là điện chủ thứ ba của Đạo Quân điện chúng ta! Có hắn tương trợ, đại sự có thể làm!
Đế Tôn sống lại, Đạo Không chứng đạo, tạo nên chấn động lớn thế nào?
Tiên Ma nhị giới sôi trào, nhưng có tư cách đi chiêm ngưỡng bọn họ chỉ có đạo quân thiên quân mà thôi.
Hiện giờ trong hai giới có hơn sáu ngàn thiên quân, hơn hai trăm đạo quân, nhân số mới sinh ra hoàn toàn chiếm cứ thượng phong.
Càn Nguyên, Huyền Đô, Ngọc Kinh, Tự Nhiên, Thái Chân đều phi thường kích động, trước tiên chạy tới gặp mặt hai vị sư tôn.
Đế, Tôn, Đạo Không đều tự mở đàn, làm cho những người đến nghe giảng đạt được chỗ tốt rất lớn.
Những đạo quân khác tân khổ xây dựng thế lực, nhưng khi ba người chứng được đạo quân liền nhảy thành thế lực lớn nhất trong thiên hạ!
Hồng đạo nhân, Quân đạo nhân, Kế Đô, Bỉ Ngạn nương nương cùng nhóm người Giang Tuyết Tình xuất thân từ Huyền Châu nhất mạch đều muốn đến chiêm ngưỡng, đột nhiên trên đỉnh Tiên giới, Đại La Thiên chấn động.
Đại La Thiên mở ra, đạo quang vô tận xuất hiện, các đạo quân xuất thân từ Huyền Châu thấy vậy liền chạy tới Đại La Thiên.
Không bao lâu các thiên quân đạo quân tụ tập tại Đại La Thiên, cùng nhau ngồi xuống, Hồng đạo nhân khom người hỏi:
- Vì sao phụ thần không cho chúng ta đến tiếp Đế, Tôn cùng Đạo Không?
Giang Nam lắc lắc đầu, nói:
- Theo lý mà nói các ngươi nên đến bái kiến ba người họ. Nhưng các ngươi đi cũng không được chỗ tốt gì, các ngươi đều là Huyền Châu nhất mạch, mà Đại La Thiên lại nằm ở tầng trời tối cao trong Tiên Đạo, ta còn ở Đại La Thiên một ngày, Đế, Tôn cùng Đạo Không sẽ không cho các ngươi sắc mặt tốt. Nếu đi bị khinh bỉ, không bằng dứt khoát không đi.
Hồng đạo nhân, Tịch Ứng Tình đều đưa mắt nhìn nhau, có chút không biết làm sao.
- Đế, Tôn cùng Đạo Không đều là thiên tôn, lại keo kiệt như thế sao?
Giang Tuyết Tình cười nói.
- Không phải keo kiệt, mà là mặt mũi. Bọn hắn sẽ không đối phó các ngươi, nhưng nhất định sẽ làm khó các ngươi.
Giang Nam thản nhiên nói:
- Đại La Thiên chính là tầng trời cao nhất Tiên giới, ta là thiên tôn, Đế, Tôn, Đạo Không cũng là thiên tôn, nhưng bọn hắn có ở cao tới đâu cũng không thể cao hơn ta. Bọn hắn thân là người sáng tạo Tiên Đạo thời đại, là thiên tôn, há có thể cho phép những người khác ở trên đầu bọn hắn? Cho dù bọn hắn có thể dung nhẫn ta, mặt mũi của họ cũng sẽ khó chịu.
Quân đạo nhân vội vàng nói:
- Phụ thần, không bằng đem Đại La Thiên đưa cho bọn hắn là được. Lui một bước trời cao biển rộng, không cần vì việc nhỏ này mà trở mặt với bọn hắn.
- Đưa cho bọn hắn? Đưa cho người nào?
Giang Nam hỏi ngược lại.
Quân đạo nhân chớp chớp mắt, cũng có chút không biết phải làm sao, tặng cho người nào hai người còn lại cũng không thoải mái.
Đến lúc đó phải đánh nhau!
- Hơn nữa đem tầng trời cao nhất Tiên giới đưa cho bọn hắn, mặt mũi của ta để ở đâu?
Giang Nam cười lạnh nói:
- Ta cũng là thiên tôn, luôn có thứ tự trước sau, ta chiếm trước nơi này, thiên vương lão tử đến cũng đừng hòng đuổi ta đi. Muốn tầng cao nhất Tiên giới, phải xuất ra bổn sự cho ta bội phục, nếu không đều phải ở dưới ta!
Lạc Hoa Âm lườm hắn, nói thầm:
- Lão nương sớm đã biết ngươi không muốn nhường nhịn, rõ ràng thích tàn nhẫn tranh đấu, muốn đánh nhau với ba người kia, nhìn xem nắm tay người nào lớn.
Giang Nam đổi giận thành vui, cười nói:
- Vẫn là Lạc Sư hiểu biết ta. Không sai, ta chính là muốn chiếm cứ Đại La Thiên, chờ bọn hắn tới lay động chỗ của ta.
Giang Tuyết Tình thấp giọng nói:
- Phụ thần làm như vậy có chút giống bộ dạng của đại ma vương, nhưng ta ưa thích tính tình này của phụ thần, đủ tà khí…
Giang Nam cười nói:
- Các ngươi cũng đừng lo, Đế, Tôn cùng Đạo Không tuy rằng lợi hại, nhưng cũng không tới nơi nào, giỏi lắm có thể ngang hàng với ta. Tuyết Tình, mời các đạo quân trong Thiên Môn tới. Lại đi gọi Vân Liên, báo cho Thiên Linh, mời nàng đi hỏi Thái Nhất muốn đến gặp Đế Tôn hay là tới gặp ta. Khổng Thánh, Phi Hùng, các ngươi đi mời Vạn Chú, Thánh Ma, Quỷ Nhung, Lê Hoa đến, Cửu Phượng, ngươi đi gặp Linh Châu Tử, để cho hắn hỏi Nguyên Dục, hắn có đến Đại La Thiên hay không.
Quân đạo nhân tỉnh ngộ, biết Giang Nam muốn xác định thế lực phái hệ của mình, phân rõ thế lực cùng ba người kia. Chỉ sợ trong tương lai sẽ xung đột, dù sao họ mới là người sáng lập thời đại Tiên Đạo. Giang Nam ở Tiên Đạo thời đại kéo bè kết phái, tương đương với thái độ ở trong nhà người ta nhưng lại ăn của người ta, còn có một nhóm tay đấm hỗ trợ.
Quân đạo nhân bước lên nói:
- Phụ thần, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện…
Giang Nam thở dài nói:
- Quân nhi, ngươi rất thiện lương, đã thành đạo quân nhưng lòng dạ vẫn ít như vậy. Vi phụ không phải muốn mượn sức người đối kháng những người kia, mà là tính toán cho tương lai các ngươi.
Quân đạo nhân khó hiểu ý tứ, Giang Nam cũng không nhiều lời.
Qua không lâu, Thiên Môn đạo quân lần lượt tiến đến, Vân Liên suất lĩnh thiên quân đạo quân trong triều cùng đến. Suốt ba trăm triệu năm nay, Vân Liên xây dựng tiên đình binh nhiều tướng mạnh, nhân tài xuất hiện lớp lớp, còn có bốn tân tấn đạo quân cũng được nàng phong làm tứ ngự, tứ phương tiên đế, đều tự trấn thủ một phương.
Sau một lúc lâu, Giang Tuyết Tình trở về nói:
- Thái Nhất đạo hữu nói, hắn muốn đi gặp Đế Tôn, dù sao cũng là ân sư.
Giang Nam gật đầu, qua thật lâu sau Nguyên Dục tiên đế dẫn dắt Linh Châu Tử đi vào Đại La Thiên.
Giang Nam đứng dậy đón chào, cười hỏi:
- Vì sao bệ hạ không đi gặp Đế Tôn, ngược lại tới gặp ta?
- Hiện giờ Đế Lân đã sống lại, xưng hô bệ hạ ta đã không đảm đương nổi.