Mục lục
Đế Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà muốn thực hiện dục vọng cùng dã tâm, thì thật ứng với khúc dạo đầu của Ma Ngục Huyền Thai Kinh: Tổ tông chưa đủ pháp, Thiên Đạo chưa đủ sợ!

Tâm mang sợ hãi, là trở ngại lớn nhất để thực hiện dục vọng cùng dã tâm!

Sợ hãi địch nhân, sợ hãi đối thủ, sợ hãi khó khăn, sợ hãi hiểm trở, sợ hãi nhân tình, sợ hãi tiếng người, sợ hãi tổ tông, sợ hãi Thiên Đạo, thế gian này có rất nhiều sợ hãi!

- Không sợ!

Giang Nam đột nhiên thấp giọng nói:

- Tri hành hợp nhất. Không sợ không sợ, đây chính là con đường của ta!

Tri hành hợp nhất.

Tuy minh bạch đạo lý này, nhưng muốn làm được còn thập phần khó khăn, tuy Giang Nam tìm được căn bản chèo chống tâm cảnh của mình, nhưng mà trước mắt còn chưa từng chính thức làm được trên ý nghĩa Tri hành hợp nhất.

Chính thức Tri hành hợp nhất, là như bọn người Hồng Vũ đạo nhân kia, đem trong lòng kiên trì, đạo tâm của mình, biến thành thần thông của mình, một đạo Hoang Cổ ấn, bình thản bằng phẳng, người như Hoang Cổ Thánh sơn, ấn như Hoang Cổ Thánh sơn.

Tịch Ứng Tình không bỏ họ hàng thân hữu, không bỏ Thánh tông, không bỏ vợ con của mình, ở trong không bỏ khai sáng Bất xá thiên công.

Thái Hoàng lão tổ vong tình vứt bỏ nhục dục, giết vợ Minh Chí, đoạn tuyệt lo lắng cùng không bỏ cuối cùng trong lòng mình, xem vạn vật thành công cụ, khai sáng Huyền Đô Vong Tình Thiên Thư.

Đây đều là biểu hiện của Tri hành hợp nhất.

Hiện tại, tuy Giang Nam lĩnh ngộ đến một điểm kia, nhưng muốn đem không sợ của mình hóa thành thần thông, hóa thành công pháp, hóa thành nhất cử nhất động của mình, đây mới thực sự là Tri hành hợp nhất!

Về phần Thiên Nhân nhất thể, cái kia chính là cảnh giới rất cao, Thiên Tâm tức tâm ta, Thiên Đạo tức ta nói, loại tâm tình này vô cùng khó tìm, coi như là Thần Đế cũng chưa chắc có thể đạt tới cảnh giới này!

- Không sợ không sợ, Vô Úy Ấn!

Giữa mi tâm của Giang Nam, Huyền Thai kim nhân từ từ diễn biến một loại ấn pháp kỳ diệu, hắn ý đồ khai sáng, căn cứ từ mình biết, diễn biến chính mình đi, biểu hiện bên ngoài là Vô Úy Ấn!

Hắn muốn khai sáng thần thông, muốn đem không sợ, dục vọng cùng dã tâm trong nội tâm mình, hết thảy ở bên trong một ấn này bày ra, có thể nghĩ cái này là khó khăn bực nào!

- Vô Úy Ấn chỉ là bước đầu tiên của tri hành hợp nhất, ta khai sáng ra Vô Úy Ấn, mới có thể xem như cùng tâm cảnh của Hồng Vũ đạo nhân cân bằng, nhưng đằng sau còn có đường rất dài phải đi.

Huyền Thai của hắn đang không ngừng suy diễn Vô Úy Ấn, mà chính mình cũng cùng Thiệu Thiên Nhai trao đổi, hắn đối với cửu chuyển chiến thể của Thiệu Thiên Nhai rất có hứng thú, Thiệu Thiên Nhai đối với Huyền Thai Ấn cùng Nguyên Thai Ấn của hắn cũng đồng dạng cảm thấy rất hứng thú.

Hai người bọn họ cũng không phải bảo thủ chi nhân, ở dưới lẫn nhau trao đổi, lẫn nhau đều có đại thu hoạch, cửu chuyển chiến thể so trượng sáu chi thân còn muốn cao minh, thân thể cửu chuyển, pháp lực cửu chuyển, thần thức cửu chuyển, cường hoành vô cùng, hơn nữa Huyền Thai Ấn cùng Nguyên Thai Ấn cung cấp mười lăm lần khí huyết, suy nghĩ một chút cũng làm người cảm giác được khủng bố!

Bất quá, ba loại công pháp này lại không cách nào triệt để tương dung, Giang Nam thí nghiệm thoáng một phát, ở dưới tình huống hắn đồng thời thúc dục Huyền Thai Ấn cùng Nguyên Thai Ấn, chỉ có thể để cho thân thể lưỡng chuyển, cũng đã đạt đến cực hạn, không cách nào tiếp tục tăng lên.

Mà Thiệu Thiên Nhai cũng động thủ thí nghiệm, sau khi hắn thi triển ra cửu chuyển chiến thể, cũng chỉ có thể tăng lên gấp hai ba lần khí huyết, nếu như tiếp tục tăng lên mà nói, thân thể thần hồn cùng pháp lực đều bị tức huyết no bể bụng!

Bất quá dù vậy, thực lực của hai người bọn họ cũng tăng lên rất nhiều, lẫn nhau tất cả đều vui vẻ!

Xuất Vân thành cách đại hoang cực kỳ xa xôi, hai người khống chế lâu thuyền phi hành hơn hai mươi ngày, lúc này mới đi đến thánh thành này, mà vào lúc này, giải thi đấu chiến nô của Xuất Vân thành đã và đang tiến hành.

Tòa Xuất Vân thành này so với Hoang Cổ Thánh thành không nhỏ chút nào, Giang Nam từ xa nhìn lại, cảm thấy Xuất Vân thành nếu so với Hoang Cổ Thánh thành thua kém một tí, tuy tòa Thiên Không Thành này cũng cực kỳ đồ sộ bao la, thủ bút cũng là to đến kinh người, nhưng mà khuyết thiếu máu tươi tẩy lễ.

Phải biết rằng, Hoang Cổ Thánh thành sừng sững thế gian có ngàn vạn năm, trải qua thời Ngũ Đại Thần Đế, càng là đã tham gia cuộc chiến đoạt đế, không biết bao nhiêu Thần Ma táng thân ở dưới thánh thành nghiền áp, thần huyết rót vào bên trong tường thành.

Mà Xuất Vân Thành là Xuất Vân Thần Tôn luyện chế thành, tuy Xuất Vân Thần Tôn cũng cực kỳ cường đại, nhưng mà dù sao tư lịch còn thấp, cũng không có trải qua loại cuộc chiến đoạt đế thảm thiết này.

Ùm...ụm bò....ò...

Một tiếng rống lên to rõ truyền đến, Giang Nam theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy vài đầu Thanh Ngưu hùng tráng giống như núi xanh lôi kéo một chiếc bảo thuyền từ từ chạy nhanh vào trong thành, đột nhiên lại có Thải Vân bay tới, nguyên một đám nữ tử dung mạo như thiên tiên khống chế Thải Vân phiêu nhiên mà bay, cũng rơi vào trong thành.

Lại có người khống chế Viễn Cổ thần thú cố sức, lao nhanh mà đến.

Tòa thánh thành này phi thường náo nhiệt, tất cả đại thánh địa, thế gia cường giả đến từ Trung Thiên nối liền không dứt chạy đến.

Thiệu Thiên Nhai thúc dục lâu thuyền cũng đáp xuống trong thành, lập tức thu lâu thuyền, hướng Giang Nam cười nói:

- Giang đạo hữu, lúc trước Xuất Vân thành nếu so với hiện tại còn muốn náo nhiệt, khi đó Thiên Nhân thông đạo còn thông suốt, thậm chí ngay cả một ít Cự Đầu của Thần giới cũng thường thường hàng lâm, Xuất Vân Thần Tôn xuất hiện không chỉ một lần. Mỗi một lần xuất hiện đều khiến cho một hồi đại oanh động!

Giang Nam gật đầu, Thần Tôn là Cự Đầu Thần giới, nhân vật bậc này đã là Thần Thoại truyền thuyết, xuất hiện ở chỗ này tự nhiên sẽ khiến cho oanh động cực lớn.

- Mau nhìn, Hiên Vi tiên tử đến rồi!

Đột nhiên, đám người bắt đầu khởi động, mọi người xôn xao, có người kêu lớn, Giang Nam theo tiếng nhìn lại. Còn chưa chứng kiến bóng người, liền nghe được tiếng ngọc châu va đập thanh thúy truyền đến. Du dương dễ nghe, lập tức hương khí bồng bềnh, mây nhỏ đóa đóa, hơi gió thổi tới, vài đầu hươu chân đạp trong hư không, lôi kéo một cỗ bảo liễn hương xa bay đến.

Hương xa chạy nhanh, bức rèm che lay nhẹ, lại có trên dưới một trăm thiếu nữ dung mạo tú lệ nâng kiếm tương theo, quay quanh xe đi vào trong thành, chỉ là không có chứng kiến thân ảnh Hiên Vi tiên tử kia.

Một Đại Hán đầu trọc cười hắc hắc nói:

- Hiên Vi tiên tử chính là thiên hạ tuyệt sắc, đại mỹ nhân. Nếu có thể ngủ cùng nàng, lão tử đời này đã đáng giá!

Oanh!

Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện mấy ngàn kiện pháp bảo, chung đỉnh lâu tháp thư kiếm cầm kỳ... các loại bảo vật, lại có vô số đạo thần thông, rậm rạp chằng chịt hướng gã đại hán đầu trọc kia oanh tới, sinh sinh đem người này nện té xuống đất, cơ hồ đưa hắn tại chỗ đánh chết!

- Dám vũ nhục Tiên Tử của ta, nếu như không phải ở trong Xuất Vân thành, lão tử đã sớm giết ngươi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK