Mục lục
Đế Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hỗn Độn Cổ Thần khác lạnh lùng cười:

- Chém ngươi thì sao? Huyền Thiên, ngươi có thể xưng hùng trong Tiên giới nhưng trước Hỗn Độn Cổ Thần chúng ta thì ngươi yếu như bún! Ma Thiên sư huynh, ngươi cũng có huyết mạch Hỗn Độn Cổ Thần, truyền thừa từ Hỗn Độn long tổ, hiện giờ chúng ta sắp hợp tác với nhau, sao sư huynh không bày tỏ thành ý đi?

Ma Thiên Tiên Quân nhíu mày, hắng giọng:

- Hai vị, tuy con người Huyền Thiên làm người ta khinh thường nhưng là lão sư của Linh Lung nhi tử của ta, tên khốn Huyền Thiên cũng là Hỗn Độn Cổ Thần.

Hai Hỗn Độn Cổ Thần nhìn nhau, cười nói:

- Sư huynh, Huyền Thiên là hậu thiên nghịch chứng tiên thiên mới tu thành thể Cổ Thần, nguyên thần Cổ Thần chứ không phải bẩm sinh, khác chủng loại với chúng ta. Nếu lệnh lang muốn tìm sư tôn mới thì trong Hỗn Độn thiên quốc chúng ta có nhiều tồn tại cường đại, hai chúng ta tìm lão sư cho lệnh lang là được. Nếu ngươi sợ Huyền Thiên thì để chúng ta giúp ngươi xóa sổ hắn!

Ma Thiên Tiên Quân khẽ thở dài:

- Hai vị, ta không sợ Huyền Thiên. Các ngươi không nhận biết con rồng ngoài cửa ên mới dám nói như thế, nếu biết lai lịch con rồng đó rồi sẽ không kêu ta giết Huyền Thiên giáo chủ.

Hai Hỗn Độn Cổ Thần nhìn nhau, không hiểu ra sao.

Hỗn Độn Cổ Thần lắc đầu, nói:

- Xưa nay chúng ta cư ngụ trong Hỗn Độn thiên quốc, không đến Tiên giới, chưa từng tới vô nhân cấm khu nên không biết lai lịch con rồng. Ma Thiên sư huynh, con rồng này không phải là vật nuôi của Huyền Thiên sao?

- Vật nuôi của Huyền Thiên? Nói Huyền Thiên là vật nuôi của nó mới đúng.

Ma Thiên Tiên Quân lẩm bẩm một câu, gã không muốn nói nhiều về con rồng, nó đả kích người quá nhiều. Ma Thiên Tiên Quân từng khóc bù lu bù lao trước mặt con rồng.

Ma Thiên Tiên Quân lạnh lùng cười:

- Huyền Thiên, ta chiêu đãi khách nào ở chỗ của ta cần báo cáo với ngươi sao? Ngươi lo quá rộng!

Giang Nam khiến con rồng to canh giữ bên ngoài cấm khu, hắn và Quỷ Bà Thiên đi vào trong, tự nhiên như về nhà mình.

Giang Nam cười nói:

- Huyền Châu của ta bao gồm Tạp Đà châu, vô nhân cấm khu, đây là hai cung phong. Ta là địa chủ danh chính ngô nthuận của vô nhân khu, ngươi chiêu đãi người Hỗn Độn thiên quốc trong địa bàn của ta tất nhiên phải thông báo với ta.

Ma Thiên Tiên Quân hừ lạnh, sóng vai đi cùng Giang Nam.

Ma Thiên Tiên Quân lạnh nhạt nói:

- Lệnh của hai cung có thể khiến ta nghe theo sao? Huyền Thiên, mấy ngày không đánh ngươi ngứa da sao?

- Hơi ngứa.

Giang Nam cười trả lời:

- Chờ xem ngươi có bản lĩnh đánh ta không, chưa biết chừng kết quả là ta gãi ngứa cho ngươi.

Ma Thiên Tiên Quân tức giận, phất tay một cái. Ma Thiên Tiên Quân phá vỡ bảy tầng hư không đè xuống Giang Nam.

Ma Thiên Tiên Quân hành động liền điều động lực lượng bảy tầng hư không Tiên giới, áp lực đè khung trời, sức mạnh hùng hồn, rất kinh người.

Hỗn độn thất trọng thiên!

Ma Thiên Tiên Quân tu luyện Long Tổ thái tức đại pháp của Hỗn Độn long tổ, được chân truyền. Thời kỳ Tiên Vương Ma Thiên Tiên Quân đánh nhau với Giang Nam đã có thể sử dụng hỗn độn ngũ trọng thiên, điều động lực lượng ngũ trọng hư không. Giờ đây gã thành tựu Tiên Quân, có thể một hơi vận dụng thất trọng thiên.

Ma Thiên Tiên Quân đánh ra một kích kia mạnh còn hơn Tiên Quân nổi tiếng lâu năm trong Tiên giới, chiến đấu với Long La Bồ Đề Tiên Quân là Long La Bồ Đề Tiên Quân bị thương nặng thua bỏ trốn chứng minh sức chiến đấu của gã.

Hai Hỗn Độn Cổ Thần thấy Ma Thiên Tiên Quân tấn công Giang Nam thì mừng rỡ. Rõ ràng Ma Thiên Tiên Quân đánh ra hết sức, không chút giữ lại, tuyệt đối có thể giết tiểu tử Huyền Thiên tại chỗ!

Giang Nam cười dài:

- Hỗn độn thất trọng thiên! Ma Thiên sư huynh, ngươi mạnh hơn trước kia nhiều.

Giang Nam lắc người, Cự Linh bá thể hiện ra, giơ tay nghênh đón. Vang tiếng nổ điếc tai, nguyên cấm khu bị chấn rung lắc kịch liệt, người bên trong lảo đảo ngã nghiêng.

Hỗn Độn Cổ Thần cách gần nhất bị gió lốc từ cuộc chiến hất ra ngoài, lơ lửng giữa không trung hộc máu.

May mắn nơi đây là chỗ trú của Đạo Quân tiền sử, không gian trải qua Đạo Quân gia cố nên không đến mức bị Giang Nam, Ma Thiên Tiên Quân hủy hoại.

Ma Thiên Tiên Quân rên rỉ, cảm giác quái lực khủng bố phá vỡ lực lượng của mình, hoàn toàn áp lực. Ma Thiên Tiên Quân vội vàng thụt lùi, đập vào một ngọn núi. Một chuỗi tiếng nổ vang lên sau lưng Ma Thiên Tiên Quân, ngọn núi to bị gã đụng nứt một cái khe mới hoàn toàn trừ đi lực lượng kia.

Giang Nam biến sắc mặt, vội bỏ Cự Linh bá thể đi, pháp lực cuồng bạo tuôn ra hai cánh tay. Tay Giang Nam sưng phồng, vô số long khí chạy lung tung trong cánh tay, phá hỏng cơ thể hắn.

Đây là vì khi Giang Nam sử dụng Cự Linh bá thể thì trong người không có chút pháp lực, cơ thể trống trơn bị pháp lực của Ma Thiên Tiên Quân xâm nhập, phá hỏng thân thể.

Nếu là Tiên Quân khác cũng không sao, cơ thể Giang Nam chống đỡ được. Nhưng Ma Thiên Tiên Quân có huyết mạch Hỗn Độn long tổ, pháp lực siêu dồi dào, tạo thành phá hoại rất lớn cho cơ thể Giang Nam.

Giang Nam đánh tan Cự Linh bá thể vì điều động pháp lực đại đạo toàn thân xua đi long khí, tránh cho cơ thể bị hư hỏng.

- Grao!

Từng tiếng rồng ngâm phát ra từ cánh tay Giang Nam, từng long khí bị trừ khỏi người hắn, bay msua dầy trời, biến thành ảo ảnh Hỗn Độn long tổ dài vạn dặm há mồm táp Giang Nam.

Xoẹt!

Trán Giang Nam lóe kiếm quang chém Hỗn Độn long tổ giữa không trung, là thanh kiếm nguyên thủy chứng đạo.

Kiếm nguyên thủy chứng đạo bị Giang Nam ném xuống Huyền Châu đánh chết Huyền Thanh Tiên Quân, sau khi hắn trở về Tiên giới thì thu thần kiếm về lại.

Ma Thiên Tiên Quân há mồm hút, mảnh nhỏ khí long tổ chui vào người gã. Ma Thiên Tiên Quân sải bước lao nhanh hướng Giang Nam, đất rung núi chuyển

Giang Nam sải bước nghênh đón, hai người đằng đằng sát khí. Khi cách nhau gần một trượng, bốn mắt giao nhau, khí thế càng lúc càng mạnh.

Ma Thiên Tiên Quân bỗng đấm nhẹ vào ngực Giang Nam, cười to bảo:

- Lão đệ, ngươi giỏi hơn rồi, có thể đỡ một kích của ta.

Giang Nam cũng đánh trả, cười nói:

- Như thế nào? Tưởng cái tên tổ thần ta đây là hư danh sao?

Hai người cười phá lên.

Ma Thiên Tiên Quân giơ tay nói:

- Lão đệ, mời vào trong. Hiếm khi ngươi đến làm khách, nói sao ta cũng phải làm tròn trách nhiệm địa chủ.

Hai người đi tới trước.

Giang Nam cười nói:

- Hư không vô tận trong vô nhân khu đều là địa bàn của ta, ngươi làm tròn trách nhiệm địa chủ trong này, còn chiêu đãi sư huynh Hỗn Độn thiên quốc, nói sao cũng phải cho ta một lời giải thích đi?

Ma Thiên Tiên Quân dừng bước, cười khẩy nói:

- Nhãi con, địa bàn của ngươi? Còn muốn đánh nữa sao?

Giang Nam không nhường một bước, lạnh lùng cười:

- Ta sợ ngươi sao?

Tuyên Lâu Tiên Vương nhức đầu, tiến lên trước nói:

- Lão gia, giáo chủ, các ngươi ít nói một câu giùm đi.

Giang Nam đi tiếp:

- Được rồi, hôm nay nghĩ tình Linh Lung nên tha cho ngươi một lần.

Ma Thiên Tiên Quân tức giận bật cười nói:

- Nếu không phải nhi tử Linh Lung của ta là học trò của ngươi thì ta sẽ đánh ngươi phụ mẫu nhìn không ra!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK