Mục lục
Phá Quân Mệnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Âu Dương…”, Lý Thanh Dương hơi bực mình, nhưng Âu Dương Ngọc Quân trừng mắt nhìn anh ta.  

“Thanh Dương, cậu cũng lớn rồi, sau này nhà họ Lý cần cậu gánh vác, đừng tùy hứng nữa!”, Âu Dương Ngọc Quân trầm giọng dạy dỗ.  

“Thanh Dương, nghe lời Ngọc Quân đi, tạm thời hãy cứ ở nhà!”, Diệp Phàm cũng khuyên bảo.  

Từ đầu chí cuối, Lý Chấn Uy hay là hai chị em Lý Thanh Nguyệt đều không lên tiếng khuyên can.  

Bởi vì họ không nói được, Lý Chấn Uy cũng bực lắm nhưng lại không có cách nào khác.  

Trong mắt người ngoài ông là tộc trưởng nhà họ Lý oai phong lẫm liệt, nhưng người nhà họ Lý đều biết người Lý Chấn Uy sợ nhất chính là Lý Thanh Dương.  

Mẹ của Lý Thanh Dương mất sớm, hơn nữa còn là vì chặn cho Lý Chấn Uy một đao mà chết, khiến Lý Chấn Uy áy náy đến bây giờ.  

Khi bà ấy mất, Lý Thanh Dương chưa tròn hai tuổi, khiến ông cũng rất hổ thẹn với Lý Thanh Dương, nên càng thêm bao bọc, dẫn tới Lý Thanh Dương không chịu nghe lời của ông.  

“Vậy thì được, Âu Dương, anh Diệp, có chuyện gì hai người nhất định phải gọi cho tôi đấy…”, Lý Thanh Dương nghiêm túc nói.  

“Yên tâm, có cậu chủ như cậu ở đây, tất nhiên tôi sẽ không nể nang gì rồi”, Âu Dương Ngọc Quân cười nói.  

“Cậu Diệp, ở đây có tin tức, tôi nghĩ cậu nên xem xem”.  

Nhóm Diệp Phàm đang chuẩn bị đi thì đột nhiên Lý Chấn Uy lên tiếng.  

Diệp Phàm dừng chân, hỏi: “Gia chủ Lý, có chuyện gì sao?”  

“Thất trưởng lão, đưa tin tức ông có được cho cậu Diệp xem”.  

Lý Chấn Uy nói rồi vẫy tay, thất trưởng lão nhà họ Lý – Lý Hằng cầm điện thoại đưa cho Diệp Phàm xem.  

Là mấy đoạn video, Diệp Phàm xem xong liền lạnh mặt, nhưng không quá cáu giận, mà rất thờ ơ, cực kỳ thờ ơ.  

Tuy nhiên khóe miệng Diệp Phàm cong lên nụ cười giễu cợt khi thấy không ít người đang nháo nhào thành lập “Liên minh giết Diệp”.  

Mà sau khi nhìn thấy Hà Khôn tự xưng là Vạn Chung Môn, trong đầu Diệp Phàm lập tức hiện lên một người mà anh không bao giờ quên, đó là Lâm Thanh Đế!  

Ngày đó Hoa Bà Bà đánh anh một chưởng khiến anh rơi xuống biển mất tích.  

Chung thuật của Hoa Bà Bà kia rất đáng sợ, sau này anh từng điều tra, hôm đó Lâm Thanh Đế mất tích ở trên thuyền, rất có thể là bị Hoa Bà Bà dẫn đi.  

Lúc ấy Lâm Thanh Đế đã không còn ra cái dạng người gì, anh vẫn nhớ Hoa Bà Bà từng nói về chuyện Chung Vương mạnh nhất.  

Bộ dạng của Lâm Thanh Đế như vậy, rất có thể là bị Hoa Bà Bà đưa đi bồi dưỡng thành Chung Vương mạnh nhất.  

Nếu như thành công vậy thì Vạn Chung Môn xuất hiện ở nhà họ Hàn cũng không phải điều quá khó hiểu.  

Mà Hồn Thiên Môn này, Diệp Phàm lại càng không lạ, anh từ Bắc Tạng trở về chưa được bao lâu đã tới tìm anh.  

Nói với anh chuyện của Hoắc Thanh Thanh, Tiêu Mặc Sanh của Hồn Thiên Môn muốn xin tông chủ của Tứ Phương Tông hỏi cưới Hoắc Thanh Thanh trong trận thi đấu.  

Hơn nữa người của Hồn Thiên Môn tới thành phố Cảng ắt hẳn phải có nguyên nhân.  

Có thể là biết quan hệ giữa anh và Hoắc Thanh Thanh, khiến Tiêu Mặc Sanh đứng ngồi không yên, lấy đây làm cớ phái người tới thành phố Cảng giết anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK