Mục lục
Phá Quân Mệnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Phòng Đông Thịnh nhìn sâu Trần Hồng Bác một cái, ngược lại không ngồi xuống, mở miệng nói: "Hôm nay cứ như vậy đi, hai ngày nữa xem kết quả, sau đó tiến hành bước tiếp theo, tôi trở về trước!”  

Phòng Đông Thịnh nói xong thì cũng không ai nhìn nữa, liền xoay người bước ra khỏi phòng trà.  

"Xì…"  

Phòng Đông Thịnh đi ra ngoài. Cửa vừa đóng lại, Hà Triển Long liền mở miệng phun một câu  

Ông ta mắng chửi: "Thứ gì thế, còn dám tùy tiện bắt chẹt người! Không có chúng ta, một cái Y dược Đông Thịnh của ông ta có thể lật đổ được Công Nghệ Tuyết Phàm, họ Hà của tôi sẽ viết ngược lại”.  

Trần Hồng Bác bất lực mỉm cười: "Lão Hà, tính tình của ông càng ngày càng nóng nảy đấy, phải chú ý tu thân dưỡng tính, không thì tìm một vài cô gái để giải tỏa lửa giận đi!"  

"Tôi nghe nói Quốc Tế Hoàng Triều có một nhóm người Ukraine đến, tất cả đều khoảng 28 tuổi, tôi biết người quản lý của bọn họ, không được thì gửi vài người đến chỗ ông”.  

"Không được, không được...", Hà Triển Long vội vàng xua tay, cười lớn: "Dám mang về nhà thì con cọp cái trong nhà còn không xé xác tôi ra à!"  

"Hahaha... Không ngờ ông Hà vẫn là một người có nóc vững chắc như vậy...", một người đàn ông trung niên bên cạnh cười nói.  

"Khà khà...", Hà Triển Long mỉm cười, ông ta cũng không ngại xấu hổ.  

Sau đó, sắc mặt nghiêm túc hẳn, ông ta nhìn về phía mọi người, cuối cùng hướng về Trần Hồng Bác, nói: "Lão Trần, kế tiếp tôi có vài lời, các ông đừng chê tôi nói nhiều!"  

“Ông nói đi, hiện tại chỉ có vài người chúng ta, không lộ ra ngoài đâu”, Trần Hồng Bác nói.  

“Được, vậy tôi nói đây!”, Hà Triển Long liếc nhìn vị trí vốn dĩ của Phòng Đông Thịnh.  

Ông ta trầm giọng nói: "Tôi nghĩ Phòng Đông Thịnh không còn thích hợp làm Hội trưởng của Hội đồng nữa, ông ta sẽ kéo hội đồng xuống vực sâu!"  

Ông ta vừa nói lời này xong, bầu không khí đột nhiên ngưng trọng, trong đầu suy nghĩ lung tung là một chuyện, nhưng nói ra mặt lại là một chuyện khác.  

Trên mặt Trần Hồng Bác không cảm xúc, không nhìn ra cái gì nói: "Lão Hà, mặc dù lão Phòng không ở đây nhưng cũng không nên nói lung tung, như vậy sẽ ảnh hưởng đến hòa khí của chúng ta!"  

“Hừ, tôi cũng nói rồi, tôi không sợ!”, Hà Triển Long hừ lạnh.  

"Công Nghệ Tuyết Phàm này ấy, tại các ông chưa điều tra nhiều, hoặc nói là chưa coi họ ra gì nhưng tôi có một người họ hàng làm việc trong chính quyền thành phố, hoặc có thể nói rõ hơn là làm việc cho nhà họ Đàm".  

"Lúc tôi điều tra về Diệp Phàm, cậu ta nói khi Công Nghệ Tuyết Phàm khai trương, nhà họ Đàm phái con cháu dòng chính Đàm Trác Ngôn đến, đưa ra thiệp mời, cái này chúng ta không hề thấy trên TV của khách sạn bởi vì phóng viên không phỏng vấn".  

"Chúng ta không biết nội dung thiệp mời này là gì, nhưng có thể thu hút được sự chú ý của nhà họ Đàm, các ông vẫn nghĩ Công Nghệ Tuyết Phàm đơn giản sao?”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK