Mục lục
Phá Quân Mệnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hàn Tuyết cầm lấy xem xét, tuy cũng không quá đáng như lúc trước nhưng vẫn hà khắc như vậy.  

Điều kiện nổi bật nhất chính là giá cả sản phẩm vẫn là do Công Nghệ Tuyết Phàm định giá, nhưng ở các cửa hàng tiêu thụ thì phải dán nhãn hiệu của bọn họ.  

Cũng tức là tinh chất dưỡng thể đưa vào viện thẩm mỹ của Phòng Đông Thịnh thì nhãn hiệu không còn là của Công Nghệ Tuyết Phàm nữa mà là của Y dược Đông Thịnh.  

Nếu như vậy thì Công Nghệ Tuyết Phàm chỉ kiếm được tiền nhưng không có danh tiếng.  

Nhìn sơ thì không thấy ảnh hưởng lớn nhưng nhìn xa thì ảnh hưởng rất nhiều, con đường xâm nhập thị trường của Công Nghệ Tuyết Phàm còn chưa mở rộng, so với bọn họ khoảng cách cực kỳ lớn.  

Đến sau này, mọi người chỉ biết đến tinh chất dưỡng thể nhãn hiệu Y dược Đông Thịnh mà không biết là của Công nghệ Tuyết Phàm, càng về sau, điều này càng giống như sợi dây thừng buộc chặt Công Nghệ Tuyết Phàm.  

“Không được, phương án này tôi không đồng ý, tôi có thể cắt giảm hết chín cửa hàng trải nghiệm đang có, chỉ giữ lại ba cửa hàng chính mà ba cửa hàng này cũng không nằm cùng khu vực cửa hàng của mọi người, đây đã là giới hạn của tôi rồi!”  

Hàn Tuyết thấp giọng nói, đây là giới hạn thấp nhất của cô, nếu đối phương còn không đồng ý thì thôi vậy.  

Cô biết rõ nếu không gia nhập Hội đồng, sau này sẽ bị các công ty bọn họ chèn ép.  

Quả nhiên cô vừa nói xong, sắc mặt Phòng Đông Thịnh đã u ám.  

“Tổng giám đốc Hàn, xem ra cô cũng không thật lòng muốn gia nhập Hội đồng chúng tôi rồi, hay nói thẳng là không muốn. Điều kiện của cô không có lợi cho Hội đồng nhưng các người lại chiếm dụng tài nguyên chúng tôi. Tôi không đồng ý, Hội đồng cũng sẽ không đồng ý!”, Phòng Đông Thịnh lạnh lùng nói.  

Ông ta vừa dứt lời, không một ai phản đối, đến cả Hà Triển Long cũng không nói gì, ông ta cũng chỉ là quản lý mà thôi.  

Nói quá nhiều có thể khiến Phòng Đông Thịnh thậm chí là Trần Hồng Bác nhằm vào mình, mất nhiều hơn được!  

Hàn Tuyết không ý kiến gì, thản nhiên nói: “Đàm phán không được, vậy cũng hết cách rồi. Bậc thềm Hội đồng cao quá, Công Nghệ Tuyết Phàm tôi không bước lên nổi!”  

Phòng Đông Thịnh hừ một tiếng: “Vậy tổng giám đốc Hàn có biết hậu quả nếu từ chối Hội đồng chúng tôi không?”  

“Ở thành phố Cảng này, tất cả công ty dược phẩm y tế làm đẹp muốn bán hàng thì đều phải hợp tác với Hội đồng chúng tôi, không hợp tác cũng có đấy, nhưng đều đã biến mất trong dòng chảy của lịch sử rồi, nhẹ thì phá sản, nghiêm trọng hơn thì… Tổng giám đốc Hàn phải suy nghĩ cho kỹ!”  

Không thương lượng được, Phòng Đông Thịnh bắt đầu uy hiếp, nhiều năm như vậy, biết bao nhiêu thương hiệu bên ngoài cũng như thương hiệu mới đều bị nhắm vào bởi vì không gia nhập Hội đồng bọn họ.  

Danh tiếng bị hủy còn đỡ, có mấy ông chủ cứng rắn thậm chí còn bị bọn họ kiện tụng ngồi tù, bây giờ còn đang ngồi trong nhà giam.  

“Hội trưởng Phòng đang đe dọa tôi sao?”  

Hàn Tuyết cười nhẹ: “Thật xin lỗi, Hàn Tuyết tôi đây trước giờ không sợ bị uy hiếp, đã làm lãng phí thời gian

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK