Mục lục
Phá Quân Mệnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Từ trên người Diệp Phàm đột nhiên toát ra một luồng sát khí đáng sợ, anh lạnh lùng nói: “Được lắm, tao sẽ chặt đứt cánh tay đó của mày!”  

Soạt!  

Diệp Phàm vừa dứt lời thì đã biến mất khỏi vị trí đang đứng, xông thẳng về phía Ngô Triết.  

“To gan thật, chặn hắn ta lại cho tao!”, Ngô Triết giận dữ hét lớn, những người được gã ta dẫn đến liền đồng loạt xông lên.  

“Lên hết cho tao, giết sạch bọn nó!”, Hà Khôn cũng hét lớn, các đệ tử của Vạn Chung Môn cũng xông lên đánh.  

“Một đám kiến cỏ, ức hiếp một người phụ nữ mà là anh hùng cái quái gì?”. Âu Dương Hải giận dữ hét lên rồi lướt người, tấn công một đệ tử của Vạn Chung Môn.  

“Hahaha… Mẹ kiếp, lông mọc chưa đủ mà đã bắt chước người ta bắt cóc, giết người, bóp bọn mày ra trứng hết bây giờ…”  

Số thuộc hạ lớn tuổi của Âu Dương Thiên Hồng, người nào người nấy đều vạm vỡ. Sau khi đánh giết và trở ra từ nhà họ Âu Dương, nghỉ ngơi được ba ngày thì ai nấy cũng vô cùng phấn chấn và dũng mãnh.   

Bọn họ đã bị giam giữ nhiều năm, bây giờ được thấy mặt trời trở lại, đương nhiên là phải “xõa” một trận cho đã rồi.  

Ọc, ọc, ọc!  

“Không thể nào!”  

Ngô Triết và Hà Khôn hét lớn, sắc mặt hai người họ đều lộ vẻ kinh sợ, không dám tin vào cảnh tượng trước mắt mình.  

Khi bọn Âu Dương Hải ra tay thì gần như các đệ tử của Hồn Thiên Môn và Vạn Chung Môn đều không có sức chống trả, mới vừa giao đấu mà hết người này đến người khác đã không ngừng hộc máu.  

“Đệch, Diệp thâm nho tìm đâu ra đám người hung hãn thế không biết, tên nào tên nấy cũng như đồ điên, dũng mãnh phi phàm đến mức đó”.  

“Không sai, vốn dĩ người của bọn Hà Khôn và Ngô Triết không phải là đối thủ của họ, nghe nói họ là người được Diệp thâm nho thả ra từ trong nhà tù của nhà họ Âu Dương!”  

Xuỵt!  

Rất nhiều người đều lấy hơi vào trong, những người này có thể sống sót trở ra sau khi đánh giết nhà họ Âu Dương thì không cần phải nghi ngờ về thực lực của họ nữa.  

“Ừm, mặc dù chỉ có bảy người nhưng người nào người nấy cũng đều dũng mãnh như thế, sao tôi cứ thấy Liên minh diệt Diệp sắp tiêu đời rồi…”  

“Dù sao thì tôi cũng không có ý định tham gia nữa, không khéo lại còn bị mất mạng, cứ để bọn họ đánh nhau, chúng ta xem kịch được rồi!”  

“Liên minh diệt Diệp” đã được thành lập, nghe nói ít nhất cũng đã có gần một trăm cao thủ trẻ tuổi gia nhập, nêu khẩu hiệu “giết chết Diệp Phàm, trả lại bình yên cho giới võ đạo!”  

“Dùng chung độc sao?”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK