Mục lục
Tổng Giám Đốc Quá Bưu Hãn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vì chuyện Hoàng Mạnh nhảy sông mà dẫn đến thế cục ở Mỹ có nhiều rung chuyển.

Giang Việt Hân vô cùng quan tâm chuyện này, bản thân cũng tự mình đi đến hiện trường vì dù sao người đàn ông này cũng có vị trí rất quan trọng đối với cuộc đấu tranh nội bộ của nhà họ Giang.

“Hiện tại thì đội tìm kiếm cứu nạn cũng sắp rút về, xem ra cũng không tìm được gì.” Trợ lý của Giang Việt Hân nói, hiện tại ở Mỹ đã là đêm khuya, trên mặt sông vẫn có thể nhìn thấy những chiếc thuyền của đội tìm kiếm cứu nạn vẫn đang tìm kiếm, mặt sông đen ngòm chỉ có vài ngọn đèn chiếu sáng một khu vực, nhưng đã qua mấy tiếng đồng hồ rồi mà không vớt được gì.

Từ lúc Hoàng Mạnh xảy ra chuyện thì người của Giang Việt Hân vẫn luôn theo dõi sát sao nên chắc chắn là không vớt được gì lên, tuy rằng bởi hiện trường xảy ra vụ việc đã được bao quanh lại nên chỉ theo dõi từ xa nhưng bên phía đội tìm kiếm cũng không có động tĩnh gì.

Thời gian tìm kiếm tốt nhất cũng đã qua rồi, xem ra người đàn ông kia dữ nhiều lành ít.

Chuyện này đối với Giang Việt Hân mà nói thì cũng không phải tin tức tốt gì.

Nhưng điều này đối với người cũng đang chú ý chặt chẽ như Giang Việt Nhượt thì lại là một tin tức cực tốt, như thế thì bản thân cô ta có thể thâu tóm thế lực của Hoàng Mạnh ở Mỹ từng chút một, cái miếng bánh này đúng là rất lớn, đợi đến lúc đó thì Giang Việt Hân cũng chẳng có tư cách đối đầu với cô nữa.

“Chuyện này chắc chắn chứ?” Vì để xác định chuyện này, Giang Việt Nhượt không ngừng hỏi Jenny.

“Có người tận mắt nhìn thấy Hoàng Mạnh nhảy xuống, mà người của chúng ta trong đội tìm kiếm cứu nạn cũng nói không thấy ai được vớt lên.” Lời nói của Jenny đã khiến Giang Việt Nhượt rất yên tâm.

Giang Việt Nhượt thầm an ủi bản thân không cần nghĩ nhiều, chuyện này đã chắc chắn 100%, lẽ nào cái tên Hoàng Mạnh đó có thể chết đi sống lại trước mắt bao người sao, đương nhiên là không thể nào rồi.

“Đúng rồi, ở cái nhà tù nội bộ của chính phủ kia có điều tra được Củng Nhân không?” Nếu mà Jason có quan hệ với chính phủ vậy thì rất có khả năng Củng Nhân bị người bên phía chính phủ giam cầm tự do, còn tại sao thì bây giờ Giang Việt Nhượt vẫn chưa nghĩ ra ra, nên còn cần điều tra thêm… Rốt cuộc thì Jason làm việc cho ban ngành nào đây?

Bên phía Giang Việt Nhượt bận rộn điều tra thì bên Jason cũng đang sắp xếp mọi việc.

Hiện mồi câu đã có, chỉ còn chờ cá cắn câu mà thôi.

“Jason, theo dõi chặt chẽ bên phía Giang Việt Nhượt.” Hoàng Mạnh bước ra từ phòng tắm, trải qua sự tuyệt vọng và sự hỗn loạn ban ngày, lúc này anh càng thêm thâm trầm, khiến người ta nhìn không thấu, như một kẻ điên liều lĩnh.

Jason giơ dấu ok, rồi lại càng bội phục Hoàng Mạnh hơn mấy phần.

Jason vẫn nhớ cái lúc mình lên thuyền tìm kiếm cứu nạn để gặp Hoàng Mạnh thì vẻ mặt của anh ta đầy đau xót tuyệt vọng, ấy thế mà chỉ qua tầm một phút, anh ta đã giấu hết đi tất cả cảm xúc, rồi nói với Jason: “Bây giờ người của đội tìm kiếm cứu nạn ở đây, cảnh sát cũng phong tỏa mọi con đường, người theo dõi cũng nhìn không rõ, nên nhanh chóng ngăn chặn tin tức của các đội tìm kiếm cứu nạn, tôi muốn cho người trên thế giới này biết tôi đã chết, anh hiểu chứ?”

Hoàng Mạnh nhanh chóng bố trí dặn dò.

Jason vô cùng bội phục tài năng tương kế tựu kế và khả năng phản ứng của Hoàng Mạnh, mà hắn ta cũng tin rằng, trước khi Hoàng Mạnh nhảy sông thì chưa bao giờ nghĩ sẽ có kết quả này, còn bây giờ Hoàng Mạnh cũng chỉ đang mượn cơ hội mà thôi, nửa thật nửa giả mới càng khiến người ta tin tưởng.

Hoàng Mạnh dùng khăn tắm lau đầu rồi nói: “Cho tôi mượn điện thoại một lúc, tôi cần dặn trợ lý theo dõi chặt chẽ bên phía thành phố Nhiễu, nhà họ Phan và nhà họ Bạch nhận được tin tức tức này thì gần đây chắc chắn sẽ có hành động.”

Jason ném điện thoại của Hoàng Mạnh qua rồi bảo: “Tâm trạng hôm nay của cậu quá kích động, nên tôi nhặt nó trên cầu đấy.”

Hoàng Mạnh mở máy ra, trên màn hình vẫn là bức ảnh chụp Hà Ngân với nụ cười dịu dàng, mà chỉ một giây sau thôi cô ấy lại không hề do dự lựa chọn cái chết.

Nỗi tuyệt vọng lại bắt đầu dâng lên, trái tim anh đau đớn đến chẳng tài nào thở nổi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào màn hình đến mức đau đớn.

Jason nhìn vẻ mặt của Hoàng Mạnh thay đổi liền liếc nhìn màn hình, thầm nói hỏng rồi, sao lại là Hà Ngân, đừng bảo cái thằng này lại kích động lên rồi lại làm chuyện ngu xuẩn chứ hả.

Đang lúc Jason dự định kéo Hoàng Mạnh để tránh anh ta làm chuyện gì kích động thì Hoàng Mạnh đã ném chiếc điện thoại đó vào thùng rác một cách chuẩn xác: “Đổi cho tôi cái điện thoại khác đi.”

Jason cũng an tâm một chút, hơi bĩu môi phản kháng: “Ê này, thằng nhóc nhà cậu, tôi không phải trợ lý của cậu đâu.”

Hoàng Mạnh liền nhìn hắn ta một cách sắc bén, Jason khẽ vuốt cái trái tim nhỏ bé của mình, thầm than ánh mắt của Hoàng Mạnh còn sắc bén hơn cả trước đây nữa, khiến người ta nhìn mà phát sợ, như thể một thanh kiếm sắc bén đã hoàn toàn lộ rõ.

Jason cũng cảm giác Hoàng Mạnh thay đổi rồi, nhưng thay đổi thế nào thì Jason lại không nói ra được, nhưng Hoàng Mạnh bây giờ tựa như một người lạ vậy.

“Tôi đi, tôi đi ngay, lập tức làm cho cậu.” Jason là một người biết điều nên liền nhanh chóng dặn trợ lý chuẩn bị một cái di động khác, rồi ném điện thoại của mình cho Hoàng Mạnh.

Hoàng Mạnh đi gọi điện thoại căn dặn một số việc, nhìn thấy Jason còn đứng nguyên đó, liền không khách khí sai bảo: “Việc Hà Ngân muốn tự sát không phải là chuyện một sớm một chiều, trước đó cô ấy nói mình là người thay thế, chắc chắn có người đang phá hoại tình cảm của chúng tôi, giúp tôi điều tra chuyện đó đi.”

Hắn đường đường là cậu chủ nhà Douglas, đặc công CIA của Mỹ, giờ bảo hắn đi làm chân sai vặt cho Hoàng Mạnh thì có mà mơ, nhưng mà nhìn ánh mắt đầy tính uy hiếp của Hoàng Mạnh hắn liền sợ rồi, hừ hừ, coi như nể mặt tên nào đó vừa mất người yêu mà giày vò đau đớn nên thôi tha thứ cho anh ta.

“Với kế hoạch của chúng ta bây giờ thì tôi không tiện lộ diện.” Hoàng Mạnh bình tĩnh nói.

Chính phủ Mỹ chỉ là muốn làm suy yếu đi thế lực của nhà họ Giang, một xí nghiệp của người Trung lại vô cùng phát triển trên đất Mỹ thì sao chính phủ có thể để yên, mà bản thân cùng với chính phủ Mỹ cũng chỉ có một số lợi ích chung mà thôi, còn những điều khác nhau thì không cần thiết nói rõ với Jason.

Nếu nhà họ Hoàng có thể trụ vững trong cái bước đường cùng này thì sau này nhà họ Hoàng sẽ trở nên mạnh mẽ hơn.

Mà Jason cũng có tính toán của riêng mình, dù quan hệ cá nhân của hắn ta với Hoàng Mạnh có tốt thế nào, cả trên công việc cũng có hợp tác, nhưng vẫn có một số mặt xung đột lợi ích, thế nên điều đó cũng định trước có một số chuyện cả hai đều không thể nói rõ cho đối phương, cũng giống như chuyện Củng Nhân ở đâu hay là chuyện về kết cục của nhà họ Giang.

“Năng lực cá nhân hay thủ đoạn của Giang Việt Hân đều không tốt, nói thì hay mà làm thì chẳng ra sao, người như thế rất thích hợp để điều khiển, sau này tôi sẽ tiếp xúc với hắn ta, còn về điều kiện của sếp mấy người, tôi muốn đợi gặp Mike rồi bàn sau.” Hoàng Mạnh lập tức tập trung vào công việc, khác hẳn so với kẻ sáng nay trên cầu vì người yêu mà chẳng quan tâm gì cả.

Ngay cả Jason cũng chuẩn bị sẵn sang để an ủi Hoàng Mạnh nhưng chẳng ngờ anh ta lại thay đổi một cách mãnh liệt thế. Điểu đó khiến người ta vô cùng kinh ngạc.

Jason đánh giá Hoàng Mạnh, muốn nhìn rõ xem người đàn ông này là làm bằng gì mà sao lại khó hiểu đến thế.

Hoàng Mạnh thấy Jason đánh giá mình thì nói: “Anh mà không đi xử lý công việc ngay thì tôi sẽ xử lý anh trước.”

Jason liền vội chạy đi ra ngoài, trêu đùa với Hoàng Mạnh thì chẳng khác nào muốn ăn đòn thế nên Jason vẫn là rất trân trọng chính mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK