• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thần Phong bực bội đi xăm xăm vào trong thư phòng, anh khó chịu ngồi xuống ghế sofa đặt ngay chính giữa.
Hứa Thừa Anh thấy vậy liền đi đến quầy bar, cẩn thận chọn một chai rượu đỏ ngon nhất, rót cho Thần Phong một ly.
- Chủ nhân, thuộc hạ đã xem qua danh sách khách mời, đêm nay Ngạo Thiên cũng sẽ có mặt.
Hứa Thừa Anh vừa nói vừa cung kính đưa ly rượu đỏ đến trước mặt Thần Phong.
Thần Phong không nói gì cặp mắt sắc bén hiện lên sự trầm ngâm.
Anh thản nhiên nhận lấy ly rượu từ trên tay của Hứa Thừa Anh, đưa đến mép môi nhâm nhi một chút.
Ngạo Thiên chính là kẻ địch lớn nhất của anh trên thương trường, cũng là người có sự uy hiếp nhất đối với anh trong hắc đạo.
- Tại sao Ngạo Thiên lại có mặt ngày hôm nay?
Thần Phong nghi ngờ cặp mắt sắc bén nhìn vào bản hợp đồng được anh soạn sẵn đặt trên bàn.
Hôm nay là buổi vũ hội thương nghiệp, người anh muốn tiếp cận chính là Kim chủ tịch, của ngân hàng Mạnh thị.
Đề án khuếch trương doanh nghiệp Thần Thị ra nước ngoài, cần ngân hàng Mạnh Thị làm hậu thuẫn.
Lần này Kim Chấn Huy qua Trung Quốc là muốn tìm đối tác, ở Trung Quốc này có rất nhiều doanh nghiệp đang trên đà phát triển, nhưng Thần Thị và Ngạo Thị chính là hai tập đoàn lớn nhất Trung Quốc hiện nay.
- Thuộc hạ điều tra được, Ngạo Thị cũng muốn hợp tác với ngân hàng Mạnh Thị.
Nhưng kế hoạch gì, thuộc hạ còn chưa điều tra ra được.
Nghe Hứa Thừa Anh nói vậy đáy mắt của Thần Phong, chợt hiện lên tia thích thú.
Bàn tay bất giác lắc nhẹ ly rượu, khiến chất lỏng màu đỏ sẫm không ngừng xoay vòng, Thần Phong thích nhất cái cảm giác khi nhìn vào chất lỏng trong ly, nó mang lại cho anh sự thỏa mãn của quyền lực, giống như mọi thứ đều nằm gọn trong lòng bàn tay của anh.
- Ngạo Thiên, lần này để xem Ngạo Thị hay Thần Thị mạnh hơn.
Mười phút sau Chung Hân đã chuẩn bị xong, cô và Tiểu Thu đứng dưới phòng khách chờ anh.
Thần Phong nhìn vào cái đồng hồ màu đen đeo trên cổ tay của mình, vừa đúng mười phút anh liền đứng lên chỉnh lại y phục bước ra khỏi thư phòng.
Thần Phong bước từng bước một xuống lầu, bước chân anh dừng lại dưới chân cầu thang.
Lúc này anh mới nhìn kỹ Chung Hân, trên người mặc cái đầm màu trắng, mái tóc dài màu đen được cô xoã xuống, trên khuôn mặt xinh đẹp phủ lên một lớp trang điểm nhẹ càng tôn lên vẻ đẹp tao nhã thoát tục của cô.
Thần Phong đứng bất động, anh bị dáng vẻ đáng yêu dịu dàng này của Chung Hân làm cho ngây người.
Hứa Thừa Anh nhìn thấy Thần Phong thất thần nhìn chằm chằm vào Chung Hân, anh liền lên tiếng nhắc nhở.
- Chủ nhân.
Thần Phong giật mình khi nghe Hứa Thừa Anh gọi mình.
Hừ.. Cô quả thật biết quyến rũ người khác.
Thần Phong không ngờ khi Chung Hân chưng diện lên, tuy không khiêu gợi không sắc sảo nhưng lại vô cùng thu hút, khiến trái tim anh đập loạn nhịp.
Thần Phong căm ghét cái cảm giác này, anh tự thuyết phục bản thân mình cô không đáng nhận được tình yêu từ bất kỳ ai.
- Thay đồ!
Thần Phong nhíu mày lớn tiếng quát, anh dùng cách này để che giấu cảm xúc thật sự trong lòng mình.
Chung Hân đang đứng bên cạnh Tiểu Thu nghe được âm điệu giận dữ của Thần Phong, liền ngước mặt lên nhìn anh.
Bắt gặp ánh mắt muốn giết người của Thần Phong, Chung Hân bất giác nhìn sang Tiểu Thu rồi nhìn lại bản thân mình, trong lòng không hiểu Thần Phong nổi cáu là vì nguyên nhân gì.
Tiểu Thu cũng giống như cô, không biết vì sao Thiếu gia lại nổi giận, Thiếu phu nhân chưng diện như thế này rất xinh đẹp quý phái.
Thần Phong nhìn thấy Chung Hân vẫn đứng yên đó, không có ý định phục tùng lời nói của anh.
- Cô thật to gan, không để lời nói của tôi vào tai.
- Tôi thấy mình ăn mặc như thế này cũng đẹp lắm, không cần phải thay y phục.
Thật ra Chung Hân không muốn làm Thần Phong tức giận, nhưng cô nghĩ nếu muốn anh để ý đến mình thì phải ương ngạnh một chút, không thể quá ngoan ngoãn vì đàn ông sẽ thấy loại phụ nữ nhu nhược thật nhàm chán.
Thần Phong như một cơn lốc chỉ trong tích tắc anh đã xông tới đứng trước mặt cô, bàn tay mạnh mẽ không thương tiếc bóp mạnh hai bên miệng của Chung Hân.
Anh giữ chặt mặt cô, bắt buộc cô phải đối mặt với anh nói với giọng âm lãnh.
- Người không nghe lời, chỉ có một kết cuộc......
Đó chính là cái chết!.
Chữ chết cuối cùng Thần Phong cố tình nói với âm điệu vô cùng lạnh lẽo, làm Chung Hân bối rối trong lòng.
Cô bị bàn tay cường tráng của anh bóp mạnh ở miệng, khiến cô đau đớn nhíu mày.
Cho dù Chung Hân cố tình không để lộ cảm xúc của mình, nhưng Thần Phong vẫn có thể nhìn thấy trong ánh mắt cô không hề hiện lên tia khuất phục.
Thần Phong cảm nhận được đối với Chung Hân, lời nói của anh không hề có sức ảnh hưởng.
Điều này càng khiến Thần Phong nổi trận lôi đình.
Bác Ninh, Tiểu Thu cùng với mấy người gíup việc đứng bên cạnh, bị cơn thịnh nộ của Thần Phong làm sợ nơm nớp, không ai dám lên tiếng bênh vực hay giúp đỡ Chung Hân.
Vì họ biết một khi thiếu gia nổi giận, họ mà lên tiếng người chịu khổ chỉ là Thiếu Phu Nhân.
Chung Hân thật ngoan cố không chịu nói ra những lời ngọt ngào để xoa dịu lòng anh, cô mở to mắt nhìn Thần Phong để mặc anh hành hạ cô.
Sự căm phẫn trong lòng Thần Phong lúc này đã từ từ nguôi đi, khi anh nhìn thấy trên gương mặt trắng nõn của Chung Hân đã hiện lên dấu bầm tím, do mấy ngón tay anh để lại.
Bàn tay cường tráng từ từ buông lỏng, vừa được anh buông ra Chung Hân lập tức lui mình về phía sau để tránh xa Thần Phong.
- Thiếu phu nhân.
Tiểu Thu bước tới đỡ thân thể mảnh mai của Chung Hân, nhìn thấy gương mặt tái xanh không còn giọt máu của Chung Hân, trong lòng Tiểu Thu cảm giác xót xa vô cùng.
Hazzzzz......
Tại sao thiếu gia lại ra tay mạnh đến như vậy?
- Còn không đi mau!
Thần Phong một lần nữa lên tiếng, lần này Chung Hân thật biết nghe lời, cô biết nếu còn khiêu chiến sự nhẫn nại của Thần Phong, hậu quả cô không thể nào gánh nổi.
Chung Hân nhìn Tiểu Thu ý bảo Tiểu Thu đưa cô lên lầu, vì lúc này Chung Hân thật sự không còn sức lực để bước lên từng bực thang kia.
Vừa bước vào cửa Chung Hân liền bước nhanh đến bàn trang điểm.
- Thiếu phu nhân, mặt của chị.....
Tiểu Thu nói không nên lời, cô thật không hiểu vừa rồi tại sao thiếu gia lại nổi giận.
Chung Hân khom người sát vào tấm kính nhìn kỹ gương mặt của mình, không cần Tiểu Thu nói cô cũng biết mặt mình đã bị bầm tím, sức lực của Thần Phong thật khiếp người.
Sau khi ngắm mình trong gương, Chung Hân thật sự không biết cô mặc kín đáo sang trọng như thế này, tại sao lại khiến anh nổi giận.
Chẳng lẽ anh thích phụ nữ ăn mặc hở hang như mấy cô tình nhân của anh, được Chung Hân nhìn thấy trên TV.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK