Đột nhiên Tần Gia Uy hé môi cắn nhẹ ngón tay cô, bàn tay cường tráng đặt lên cái bụng tròn trịa của Đường Vịnh Hi.
Tuy Đường Vịnh Hi đang mang thai được bảy tháng, nhưng vẻ đẹp của cô không hề suy giảm, ngược lại vì mang thai nên thân hình có phần tròn trịa dễ thương hơn.
- Cậu ấy đã giúp anh một lần, xem như lần này anh trả lại món nợ ân tình cho cậu ấy.
Vịnh Hi hãy giúp Thần Phong tìm ra Chung Hân.
Tần Gia Uy tin chắc với thế lực một tay che trời của Thần Phong tại Thành Phố X, muốn tìm một người chỉ là chuyện của một cái búng tay.
Nhưng nếu Thần Phong cũng phải bó tay, anh tin chắc có một thế lực ngầm nào đó cố tình che giấu tung tích của Chung Hân.
Ánh mắt sắc bén của Đường Vịnh Hi quan sát anh, cô chợt rút tay về cất giọng dịu dàng.
- Được, nể tình cậu ấy đã dùng mạng của mình để bảo vệ cho ba em, em sẽ giúp cậu ấy lần này.
Xem như chẳng ai nợ ai.
Đường Vịnh Hi không thích việc Tần Gia Uy phải thiếu ai bất cứ điều gì, dù chỉ là một lời hứa cũng không được.
Đường Vịnh Hi nói xong liền đứng lên, thân hình quyến rũ với cái bụng to di chuyển nhẹ nhàng đến cái bàn làm việc đặt bên cạnh cửa sổ sát mặt đất, cô thản nhiên cầm lên cái máy tính bản.
Trên tay cầm máy tính cô quay trở lại ngồi bên cạnh Tần Gia Uy bật máy vi tính lên, bàn tay lưu loát nhập vào mật mã.
- Vịnh Hi, em sẽ dùng cách gì để tìm ra Chung Hân, anh nghĩ Thần Phong đã cho người tìm khắp nơi, kể cả cục hải quan cũng không tìm thấy.
Tần Gia Uy ngồi ung dung dựa lưng vào ghế, ánh mắt thích thú nhìn vợ của mình.
Đường Vịnh Hi nhìn anh mỉm cười thần bí, đáy mắt màu đen huyền hiện lên tia sáng.
Cô thừa biết về điều này, cô biết nếu Thần Phong chưa dùng hết năng lực của mình để tìm Chung Hân, với tính tình kiêu ngạo của Thần Phong cậu ấy sẽ không tìm đến Tần Gia Uy nhờ vả.
Nhưng cô vẫn tin rằng mình sẽ tìm thấy Chung Hân, trên thế gian này không có chuyện gì có thể làm khó được Đường Vịnh Hi cô.
Đường Vịnh Hi chỉnh lại tư thế ngồi của mình cho bảo bối cảm thấy dễ chịu hơn, cô bắt đầu xâm nhập vào máy chủ của mình lúc này đang để ở tổ chức thần bí Shadow tại Mỹ.
Sau khi Đường Vịnh Hi thành công đăng nhập vào máy chủ, cô chuyển tầm mắt sắc bén của mình lên người của Tần Gia Uy, cong môi cười ngọt ngào.
- Em sẽ dùng cách tối tân nhất để tìm cô ấy.
Đường Vịnh Hi nói xong ngón tay trỏ ấn vài cái vào con chuột trên bàn phím, để tìm bức ảnh của Chung Hân trên mạng.
Sau khi tìm thấy một bức ảnh hòan chỉnh của Chung Hân, Đường Vịnh Hi
đem tấm ảnh đó nhập vào chương trình phân tích gương mặt do đích thân cô thiết kế ra.
Tần Gia Uy ngồi bên cạnh nhìn vào dáng vẻ chuyên tâm làm việc của Đường Vịnh Hi, môi anh bất giác cong lên thành một nụ cười hấp dẫn, lúc cô tập trung làm việc cũng là lúc cô nhìn mê người quyến rũ hơn bất cứ lúc nào hết.
Sau khi chương trình phân tích xong đường nét trên gương mặt của Chung Hân, Đường Vịnh Hi liền hack vào mạng lưới thông tin của chính phủ Trung Quốc.
Đường Vịnh Hi chỉ trong tích tắc đã thành công khống chế được toàn bộ mạng lưới của chính phủ, cô đem hình ảnh và thông tin do chương trình vừa mới phân tích ra nhập vào chương trình điều khiển máy camera giám sát, còn được gọi là con mắt của toàn Trung Quốc.
Mỗi một con đường góc cạnh của toàn Trung Quốc đều được lấp ráp máy camera để tiện cho cảnh sát giám sát những hoạt động phi pháp trong xã hội.
Công nghệ tối tân này không chỉ xuất hiện tại Trung Quốc, bây giờ rất phổ biến khắp nơi trên toàn thế giới, cũng vì những công nghệ tân tiến này nên cảnh sát đã bắt được những tội phạm bị liệt kê vào danh sách đen, trước khi họ xuất cảnh, hay nhập cảnh.
Chỉ vài phút sau chương trình đã lọc lại những đoạn phim có sự xuất hiện Chung Hân.
Bàn tay thon dài của Đường Vịnh Hi bắt đầu thao tác nhanh như gió trên bàn phím máy vi tính, cô tìm đoạn phim cuối cùng Chung Hân xuất hiện.
Đoạn phim vừa được chiếu lên, Tần Gia Uy liền ngồi thẳng người lại cặp mắt sắc bén nhìn vào người đàn ông bước ra từ chiếc xe màu đen.
- Là hắn!
Tần Gia Uy lạnh giọng nói, Đường Vịnh Hi cũng nhìn thấy, cô nhếch môi cười gian.
- Thật thú vị!
Lần này để em xem người bạn thân của anh, sẽ dùng cách gì để đoạt lại vợ của mình.
Đường Vịnh Hi nhìn Tần Gia Uy nói, nhìn vào gương mặt lo lắng cùng với ánh mắt yêu thương của Ngạo Thiên khi nhìn Chung Hân, Đường Vịnh Hi biết Ngạo Thiên đã yêu Chung Hân.
Tần Gia Uy nghe đường Vịnh Hi nói vậy sắc mặt liền trầm xuống, anh biết Ngạo Thiên không phải là hạn vừa.
Thế lực của Ngạo Thiên không thua gì với Thần Phong.
Suy ngẫm một chút Tần Gia Uy chợt khom người vươn tay cầm lấy điện thoại di động trên bàn, muốn gọi điện thoại báo cho Thần Phong biết về tung tích của Chung Hân.
Vừa bấm vào mấy con số đầu đột nhiên bàn tay trắng nõn của Đường Vịnh Hi vươn tới đoạt lấy cái điện thoại trên tay anh.
- Anh đừng gọi cho Thần Phong.
Tần Gia Uy nghe Đường Vịnh Hi nói vậy liền nhìn cô trong vẻ nghi ngờ.
Đôi môi mỏng chợt nhếch lên thành một nụ cười nhàn nhạt, khi anh nhìn thấy gương mặt tinh nghịch của cô.
- Phải.......là em cố tình hành hạ Thần Phong một chút, muốn anh ấy phải trải nghiệm cái cảm giác đứng ngồi không yên.
Dừng một chút Đường Vịnh Hi cười tươi, ánh mắt lấp lánh nhìn Tần Gia Uy nói tiếp.
- Đàn ông bọn anh đều như nhau, lúc người ta ở bên cạnh thì không biết quý, đến khi bỏ đi rồi mới biết người ta là cả bầu trời của mình.
Tần Gia Uy nghe ra được hàm ý trong lời nói của Đường Vịnh Hi, anh nâng tay khều nhẹ lên chớp mũi của cô nhẹ giọng nói.
- Anh là ngoại lệ, anh luôn trân trọng vợ của mình.
Giọng nói yêu thương của Tần Gia Uy đột nhiên trở nên nghiêm túc hẳn lên.
- Thôi đừng đùa nữa chắc Thần Phong rất nôn nóng, em hãy nể tình của anh đừng hành hạ cậu ấy nữa.
Anh biết cảm giác nhớ nhung một người là như thế nào, nó đau còn hơn bị người ta dùng dao đâm thẳng vào người.
Đường Vịnh Hi biết Tần Gia Uy rất xem trọng Thần Phong, cô trầm mặc bày ra bộ mặt không muốn nhưng vẫn gật đầu đồng ý.
- Thôi cũng được, vậy tối nay anh hãy nói cho anh ấy biết.
Đường Vịnh Hi nói xong không để Tần Gia Uy có cơ hội đàm phán liền đứng lên đi ra khỏi thư phòng, đã đến giờ cô đi tập yoga để cho bảo bối trong bụng khỏe mạnh.
Vừa bước ra khỏi cửa Đường Vịnh Hi chợt xoay người lại gương mặt kiều diễm cố tình bày ra bộ mặt nghiêm túc nhìn Tần Gia Uy.
- Phải đợi tối nay mới được cho Thần Phong biết.
Đường Vịnh Hi nói xong liền tặng cho Tần Gia Uy một nụ hôn gió rồi mới xoay người rời đi, lúc này gương mặt của Đường Vịnh Hi lộ ra sự tinh quái khiến Tần Gia Uy bật cười.
Cô vợ nhỏ này của anh thật biết cách hành hạ người khác.