Các em đừng hóng nhé, chúc các em đọc truyện vui vẻ và một buổi tối an lành.
---------------------------------------------
Thần Phong đã thành công tránh được chiếc xe tải, nhưng vì trong tình cảnh nguy kịch nên Thần Phong không thể khống chế được, chiếc xe đâm thẳng vào cột đèn đường.
"Đùng........"
Trước mắt Thần Phong lúc này chỉ là một mảnh mơ hồ, đầu anh bị va chạm mạnh vào tay lái tét một đường chảy rất nhiều máu.
Tuy lúc này đầu óc của Thần Phong không còn tỉnh táo, anh dùng chút ít ý thức còn lại của mình cố gắng mở to mắt, cho dù Thần Phong không nhìn thấy được rõ ràng cảnh trước mắt nhưng anh vẫn không bỏ cuộc.
Anh vươn tay từ từ mở sợi dây an toàn đang giữ chặt người anh vào ghế.
Sau khi thành công tháo được dây an toàn, bàn tay to lớn sờ soạng khắp nơi trên cánh cửa tìm tay cầm mở cửa xe, lòm khòm vung người ra khỏi chiếc xe.
Tòan thân Thần Phong lúc này đều là thương tích, anh cố gắng bước từng bước loạng choạng về phía trước càng xa chiếc xe càng tốt, vì Thần Phong biết chiếc xe bị rò rỉ xăng, có thể phát nổ bất cứ lúc nào.
Thần Phong vừa thành công bước tới phạm vi an toàn, thân thể cao lớn không còn sức lực ngã quỵ xuống mặt đất.
"Bùm.............."
Trong lúc này đột nhiên tiếng nổ long trời lở đất vang lên, chiếc xe thể thao đắt tiền của Thần Phong giờ chỉ còn lại một đống lửa màu cam loe loét, đang bừng bừng cháy tạo thành làn khói đen dầy đặc.
Tên tài xế chiếc xe tải vừa an toàn dừng xe lại, liền mở cửa xe chạy nhanh đến, xem Thần Phong có sao không.
Hắn nhìn thấy Thần Phong bất tỉnh nhân sự nằm dưới mặt đất, toàn thân máu me đầm đìa trong lòng hoảng hốt, lập tức lấy điện thoại di động trong túi áo ra gọi cho xe cấp cứu.
"Reng......reng...reng...."
Trong lúc tên tài xế sợ hãi chờ máy, không biết từ đâu xuất hiện bốn chiếc xe BMW màu đen hiên ngang dừng lại trước mặt hắn.
- Alo.......
Đường dây vừa được kết nối, một bàn tay mạnh mẽ đã hung hăng đoạt lấy điện thoại di động của hắn quăng sang một bên.
Lúc này tên tài xế mới nhìn kĩ nguời đàn ông với nét mặt hình sự đang nhìn chằm chằm vào mình.
Lăng Triều nhìn tên tài xế với ánh mắt muốn giết người, vào giờ phút này anh chỉ muốn phanh thây của hắn ra.
Tên tài xế hoảng sợi lui mình về phía sau, hắn cất giọng run run.
- Tôi.....tôi... Không cố ý.....
Là do cậu ta từ đâu xong ra.....
Hứa Thừa Anh chạy nhanh tới quỳ xuống bên cạnh kiểm tra thương tích của Thần Phong.
- Chủ nhân.....chủ nhân....
Nhìn thấy Thần Phong trong trạng thái hôn mê bất tỉnh, Hứa Thừa Anh liền nhìn Lăng Triều nói với giọng đầy lo lắng.
- Lăng Triều chủ nhân bị thương rất nghiêm trọng, mau đưa chủ nhân đi ngay.
Lăng Triều định bước tới đấm vào mặt tên tài xế vài cái cho chừa cái tội lái xe cẩu thả, nhưng khi nghe Hứa Thừa Anh nói tình trạng của Thần Phong.
Lăng Triều liền xoay người lại cùng Hứa Thừa Anh dìu Thần Phong lên xe phóng đi thật nhanh, còn mấy tên thuộc hạ ở lại thanh lý hiện trường.
Việc Thần Phong bị thương nặng tuyệt đối bảo mật, không thể tiết lộ ra ngoài tránh cho kẻ thù thừa nước đục thả câu đối phó với Thần Phong và Hội Thần Hoa.
Tên tài xế bị đám thuộc hạ của Thần Phong hâm dọa không được đem chuyện hôm nói ra ngoài, bằng không hắn và người nhà của hắn sẽ chết một cách vô cùng thê thảm.
Ngồi trên xe do Lăng Triều lái, Hứa Thừa Anh nhanh chóng gọi điện thoại cho Cao Trí.
Không đợi người đầu dây bên kia lên tiếng, Hứa Thừa Anh liền nói ra một tràn.
- Đến Hội Thần Hoa ngay, chủ nhân bị thương nặng đầu va chạm mạnh, cánh tay trái và chân bị trọng thương.
Hứa Thừa Anh vừa nói xong liền cúp máy, anh giận dữ ném cái điện thoại di động xuống ghế bên cạnh.
- CMN!
Sao lại thành ra như thế này.
Vừa đến tổng bộ Hội Thần Hoa một đám thuộc hạ nhanh chóng khiêng Thần Phong vào trong, đưa anh thẳng lên tầng cao nhất dành riêng cho chủ nhân.
Cánh cửa phòng vừa được mở ra đứng chờ sẵn chính là Cao Trí, nét mặt vô cùng căng thẳng.
Nhìn thấy Thần Phong trên người toàn là máu, tuy anh mặc âu phục màu đen nhưng vẫn có thể nhìn thấy máu nhuộm cả bộ âu phục.
Trong lòng Cao Trí hiện lên cảm giác bất an, anh biết lần này thương tích của Thần Phong rất nghiêm trọng.
- Mau đặt cậu ấy lên giường.
Cao Trí quýnh quáng lên tiếng, lúc này xung quanh anh chính là một đội ngũ bác sĩ, đang vội vàng mang vào những thiết bị y tế tối tân nhất.
Vì trường hợp lần này khá đặc biệt không thể để việc Thần Phong bị thương lộ ra ngoài, nên không đưa Thần Phong đến bệnh viện Thân Ái chữa trị.
Sau khi Cao Trí kiểm tra Thần Phong, anh lo lắng nhìn Hứa Thừa Anh.
- Thừa Anh, cậu liên lạc ngay với Tần Gia Uy ngay.
Tôi nghe nói Tần Gia Uy có giao tình rất tốt với bác sĩ Du Tấn, hiện tại tình trang của Thần Phong vô cùng nguy kịch, không chỉ tay và chân bị gãy xương, ngay cả đầu cũng xuất hiện tình trạng xuất huyết vì sự va chạm mạnh, máu bầm đè lên dây thần kinh não.
Trên thế gian này chỉ có một mình bác sĩ Du Tấn, mới có khả năng cứu Thần Phong.
Nghe Cao Trí nói vậy Hứa Thừa Anh và Lăng Triều cảm giác hoang mang, tuy họ không biết nhiều về y học nhưng cũng biết lần này chủ nhân bị thương rất nặng.
Hứa Thừa Anh đứng chết trân, nhìn Thần Phong lúc này đang nằm bất tỉnh trên giường.
Nhìn thấy Hứa Thừa Anh đứng ngây người, Lăng Triều liền gấp gáp lay lay cánh tay của Hứa Thừa Anh lên tiếng.
- Thừa Anh!
Còn không mau liên lạc với Tần Lão Đại.
Nghe Lăng Triều nói vậy Hứa Thừa Anh vội vàng mò trong túi quần tây của mình, tìm cái điện thoại di động, tìm mãi cũng không thấy anh mới chợt nhớ ra vừa rồi vì nóng giận nên đã quăng cái điện thoại di động trong xe.
Hứa Thừa Anh liền bước nhanh tới bàn làm việc bên cạnh, cầm lấy cái điện thoại bàn lên, bàn tay run run bấm từng con số một.
"Reng.....Reng......"
- Alo....
Giọng nói trầm trầm của người đàn ông vang lên từ trong điện thoại.
- Nhật Trung, tôi có chuyện gấp cần gặp Tần Lão Đại ngay.
Nhật Trung nghe giọng nói lo lắng của Hứa Thừa Anh, liền biết chắc là chuyện rất quan trọng.
- Được, đợi tôi một chút.
Nhật Trung liền chuyển máy cho Tần Gia Uy nghe, anh biết Thần Phong là bạn tốt của Tần Gia Uy.
- Thừa Anh, có chuyện gì?
Giọng nói lạnh như băng của Tần Gia Uy vang lên khiến Hứa Thừa Anh cảm giác áp lực vô cùng, lúc nào đối diện với Tần Gia Uy trong lòng Hứa Thừa Anh đều cảm giác thấp thỏm, nhưng hôm nay vì tính mạng của Thần Phong nên Hứa Thừa Anh không do dự.
- Tần Lão Đại, ngài có thể nhờ bác sĩ Du Tấn sang Trung Quốc ngay không?
Lão Đại gặp tai nạn hiện tại trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc, nếu không có sự giúp đỡ của bác sĩ Du chắc chắn Lão Đại không thể nào qua khỏi được ngày hôm nay.
Hứa Thừa Anh nhanh chóng nói ra mục đích của mình.
- Phong... Cậu ấy ra sao rồi?
Tần Gia Uy lo lắng hỏi.
- Lão Đại đang hôn mê, đầu bị va chạm mạnh máu bầm đè lên dây thần kinh não bộ.
Hứa Thừa Anh liền nói cho Tần Gia Uy biết tình trạng hiện giờ của Thần Phong.
- Được, trong vòng 3 tiếng tôi và bác sĩ Du sẽ có mặt tại Trung Quốc.
Tần Gia Uy lạnh giọng nói, anh cũng muốn đến xem tình hình của Thần Phong.
- Tần Lão Đại, việc Lão Đại bị thương không thể để người ngoài biết được.
Nên chúng tôi không muốn kinh động đến Tần Lão Đại, mong ngài hiểu được nỗi khổ của chúng tôi.
Hứa Thừa Anh liền ngăn Tần Gia Uy lại, nếu Tần Gia Uy cùng với Du Tấn đến Trung Quốc vậy Ngạo Thiên sẽ sinh ra nghi ngờ.
Tần Gia Uy ngẫm nghĩ một chút, giọng nói trầm trầm cất lên.
- Vậy cũng được, có tiến triển gì phải báo cáo với tôi ngay.
Hứa Thừa Anh nghe Tần Gia Uy nói vậy liền thở phào nhẹ nhõm, nếu Tần Gia Uy kiên quyết muốn đến Trung Quốc dù trời có sụp xuống cũng cản không nổi.
- Dạ, thuộc hạ đã biết.
Sau khi cúp điện thoại, Tần Gia Uy lập tức liên lạc với Du Tấn.
Quả nhiên hiệu suất làm việc của Tần Gia Uy rất nhanh.
Chỉ trong vòng mấy phút ngắn ngủi thuộc hạ của Tần Gia Uy đã hộ tống Du Tấn đến sân bay, cả đòan đường từ nhà riêng của Du Tấn đến sân bay Du Tấn đã dùng skype để giao lưu với
Cao Trí, tìm hiểu thêm về tình trạng hiện giờ của Thần Phong.