Một trong đám đông mạnh dạn lên tiếng hỏi.
- Tạm thời chúng ta sẽ quan sát tình hình, nếu theo tôi đoán khả năng vào ngày mai phía Bắc chúng ta sẽ bắt đầu giao chiến.
Tần Vô Song trả lời rành mạch.
Đêm tối.
- Kiera, lần này thật sự không tránh được chiến tranh rồi. Em mau vào ngủ đi ngày mai sẽ rất tốn sức, anh sẽ ở đây canh gác.
Lucios nói với Tần Vô Song. Cả ngày hôm nay cô chạy đôn chạy đáo cùng anh lo cho công nhân và số hàng, mệt mỏi nguyên ngày cũng cần phải nghỉ ngơi.
Mặc dù tại thời điểm dầu sôi lửa bỏng này không thích hợp để ngủ nhưng lời của Lucios rát có lý, ngày mai ngày mốt muốn ra khỏi đây thì rất tốn sức, nên cô cũng gật đầu.
- Em sẽ ngủ một lát, anh nếu cảm thấy mệt rồi thì hãy tìm người thay đừng cố sức, hai chúng ta chính là hi vọng cuối cùng của bọn họ bây giờ nếu ta không xảy ra chuyện thì sẽ rất gay go.
Nói xong Tần Vô Song tiến vào sâu trong hầm, trước khi nghỉ ngơi cô cũng dặn dò mọi người vài câu rồi sắp xếp hai người khỏe mạnh canh gác cùng Lucios.
...........
Một đêm yên bình cứ thế trôi qua.
Và đúng như cô dự đoán, hôm nay phía Bắc chính thức khai chiến. Cô cử hai người đi thám thính xung quanh, khi họ trở về thì phát hiện một căn hầm khá nhỏ không dễ phát nằm xa trung tâm của cuộc chiến, cách nơi trú của họ tầm 500m.
- Chúng ta sẽ chia thành hai đội, Lu anh dẫn một đội em một đội chúng ta hẹn nhau ở hầm.
Tần Vô Song tính toán một lúc rồi bàn bạc lại với Lucios, cả hai chia đội chuẩn bị đạn dược vũ khí sẵn sàng. Tiểu đội của Tần Vô Song và Lucios tiến ra cửa hang, thấy mọi thứ đều ổn thì đường ai nấy đi.
- Phía trước an toàn chúng ta đi thôi. Mọi người nhớ bám sát nhau, khi thấy người lạ hay địch thì cẩn thận không cho họ phát hiện ra chúng ta.
Sau một hồi thì họ cúng tìm được hầm trú ẩn. Tiểu đội của Lucios trên đường đi không may bị địch nhận ra, vì địch chỉ có khoảng chục tên đi thám thính nên đội anh ta thiệt mạng 2 người.
Hầm trú của họ cách tháp tín hiệu hơn ba dặm nữa. Nghe có vẻ đơn giản nhưng trong ba dặm đó lại là mưa bom bão đạn, biết bao nhiêu nòng súng trong ba dặm đó lên đạn sẵn sằng bóp cò khi ai đó tiến đến.
- Chúng ta nên tìm thêm một nơi khác để ẩn náu, có khả năng ngày mai cuộc chiến sẽ kịch liệt hơn, nên tìm được trong ngày hôm nay.
- Nếu vậy phải nhanh lên, vì giờ bọn chúng sẽ tăng cảnh giác vì việc thám thính lúc nãy.
Tần Vô Song liền cử hai người nữa đi thám thính xung quanh. Nhưng kết quả lại khiến cô thất vọng vì gần đây không có bất cứu một hầm hay chỗ ẩn náu nào an toàn cả, nên họ đành phải ở lại hầm nhỏ này.
Lại một ngày nữa trôi qua. Chiến tranh bắt đầu kịch liệt hơn.
- Pằng, pằng..
- có tiếng gì vậy?
Tần Vô Song đang bàn kế sách để tới tháp tín hiệu thì tiếng súng liên hồi cắt ngang.
- Đó là tiếng súng.
- Mọi người chuẩn bị.
Lucios đứng gác tại cửa hầm nhìn thấy có một đội quân tầm 2 chục người tiến đến đây. Anh vội sơ tán mọi người, nhưng khi chuẩn bị rời khỏi nơi trú ẩn thì chúng đã đến nơi. Họ đành phải nghênh chiến.
Tần Vô Song và Lucios là sát thủ hàng đầu nên họ tiêu diệt được một lúc nhiều tên, một số người chưa dùng súng bao giờ nên vì để tiết kiệm đạn cô đã hướng dẫn họ dùng dao trước đó. Cô và Lu chủ yếu cúng dùng dao vì nếu như tiếng súng quá nhiều sẽ kinh động đến những quân địch xung quanh đó.
Sau khi đã tiêu diệt xong thì cô nhìn qua một lượt những người nằm trên đất thì thấy có vẻ chúng đã ít đi 2,3 người. Nhận thấy không ổn, Tần Vô Song đoán có người đã nhân lúc loạn mà chạy đi tìm tiếp ứng, không chần chừ cô nói lớn.
- Chúng ta phải đi thôi tiếp viện của chúng sẽ tới đây rất nhanh.
Nói xong cô và Lucios dẫn đầu đoàn người ra khỏi hầm. Họ tự động tách làm hai đội để không gây sự chú ý, cùng hẹn nhau ở tháp tín hiệu.
Sau một hồi thoát khỏi sự truy đuổi của quân địch thì Tần Vô Song đã tìm được một nhà máy bỏ hoang trông rất tồi tàn. Cô đoán địch sẽ không tìm tới đây đâu vì chúng nghĩ không có ai sẽ trốn vào nơi lộ liễu như này được.
Bước vào nhà máy, mùi ẩm mốc liền xộc vào mũi, cô quan sát xung quanh một lượt, khi xác định được không có ai thì cô dẫn đoàn người lên tầng, vao các phòng và để họ nghỉ ngơi ở đó, ngày mai sẽ lên đường.
Đội của Lucios sau khi tách ra thì đã tìm được một ngôi làng, may mắn bên trong đó có đại sứ quán nên họ liền trốn vào trong đó. Suốt đêm không gặp sóng gió gì thêm. Sáng hôm sau. Tần Vô Song bị tiếng động cơ xe tăng đánh thức.