Tần Vô Song lúc này mới ngồi xuống, sát cạnh Tề Thiên Mặc. Hai chân cô vắt chéo nhau, chiếc váy xẻ hiện hữu đôi chân thon gọn của cô. Dáng vẻ quyến rũ mê người không chú ý bị lộ ra khiến nam nhân bên cạnh để ý.
Khí thế trên người tuy bị người ngồi cạnh lấn át đôi chút nhưng hai người ngồi cạnh nhau khí thế gom lại cũng đủ làm những tiểu thư công tử xung quanh ớn lạnh.
Người phục vụ đem rượu đến, anh ta cũng bị luồng khí xung quanh làm cho tay không chủ động run nhẹ. Phục vụ biết thừa đây là ai, tất nhiên người không thể không run sợ.
La Hùng ngồi hàng ghế sau, để tiện quan sát cử chỉ nhất động của Tề Thiên Mặc.
Nhưng cũng rất hiểu chuyện ngồi cách xa họ một tí, tránh làm anh không vui.
Tần Vô Song thấy nhiên viên đem rượu đến thì cũng thuận tay lấy một ly. Cầm ly rượu trên tay, khẽ nhấp vài ngụm.
- Đừng có uống nhiều.
Tề Thiên Mặc thấy thế nhắc nhở, anh vẫn còn nhớ cái lần cô uống rồi ho ra máu ấy.
- Không sao, tửu lượng tôi không kém đến nỗi uống vài ngụm là say đâu.
Tần Vô Song đáp, lại uống một ngụm.
Loại rượu này khá nặng, Whisky Macallan.
La Hùng ngồi sau nghe thoáng được. Cô gái này xưng hô với Tề Gia bên cạnh khá thoải mái, nhưng nghe rõ cũng không thân thiết mấy.
Còn Tần Vô Song đang nghĩ xem làm cách nào có thể rời đi để lấy viên kim cương kia.
Anh ta nói chỉ cần ngồi im? rồi ngồi im viên kim cương đó có thể bay đến chỗ cô không?
- Chào mừng các vị.....
Sân khấu mở đèn, người MC giới thiệu một loạt các thứ sẽ có trong buổi đấu giá. Mỗi người tham gia đa phần đều quyên góp một đồ vật để đấu giá.
- Chúng ta đến món đầu tiên.
.....
- Đây là sợi dây chuyền kim cương được quyên góp từ một người giấu mặt. Giá khởi điểm là 1.000 đola.
Sợi dây nhìn thoạt qua rất đỗi bình thường, nhưng khi Tần Vô Song thấy nó thì ánh mắt chấn động. Thân thể không tự chủ nhướn lên.
Cô nhìn sợi dây trên tay nhân viên, rồi nhìn xuống cổ mình.
- 2.000 đola
Cô ra giá. Tề Thiên Mặc thấy thế không nói gì, đồ cô muốn cứ để cô lấy nó, cô không lấy được anh sẽ cướp về cho cô.
- 2.000 đola có ai ra giá cao hơn không?
MC nói lớn.
- 2.500 đola
Một người phụ nữ trung niên ra giá.
- 4.000 đola
Tần Vô Song không giơ bảng, chỉ nói.
- 5.000
Người phụ nữ trung niên tiếp tục.
- 8.000 đola
- 10.000 đola
Tần Vô Song mất kiên nhẫn.
- 24.000
Tề Thiên Mặc lúc này mới nói, anh lên tiếng cả hội trường gồm cả người phụ nữ trung niên im bặt. Ai lại đi tranh giành với Tề Gia chứ.
Tần Vô Song hơi ngạc nhiên, quay sang nhìn anh.
- Vâng...24.000 đola có ai ra giá cao hơn không ạ.
MC nói.
- 1..2..3. Sợi dây chuyền này thuộc về...Tề Gia.
MC tuyên bố sợi dây thuộc về Tề Thiên Mặc. Người nữ nhân viên đem sợi dây lui về cánh gà. Sau khi lau chùi sạch sẽ cẩn thận đem đến cho Trác Nhiên.
Trác Nhiên ta đem đến trước mặt Tề Thiên Mặc, anh nhìn sơ qua rồi đưa đến cho Tần Vô Song. Làm cô hơi ngạc nhiên.
- Số tiền đó tôi sẽ trả lại anh sau.
Cô nhận lấy rồi đáp lại anh, mặt có hút ửng hồng.
- Không cần.
Anh nói, cô gật đầu không quan tâm việc đó mấy. Cầm sợi dây trên tay, nắm chặt đến mức bàn tay in lại dấu của nó.
Cô chầm chậm lấy một sợi dây từ trong cổ áo ra, là dây chuyền cô lấy từ Tần Gia sợi này của mẹ cô. Nên cô lúc nào cũng đeo bên người, chỉ là không ai để ý.
Cô lấy sợi dây vừa mới đấu giá đeo vào cổ.
- Thưa các vị, nhân vật chính của hôm nay, viên kim cương Nelap, báu vật của Inoadien.
MC hào hứng nói. Nhân viên nữ cẩn thận đem tới một lồng thủy tinh trong suốt, bên trong đó là viên cương lấp lánh tuyệt đẹp.
- Giá khởi điểm 30.000 đola.
- 40.000
- 55.000 đola.
- ...
Cả hội trường nhốn nháo, đại đa số mọi người đến đây vì viên kim cương này. Dĩ nhiên có chuẩn bị trước, số tiền đấu giá ngày càng tăng cao.
Tần Vô Song đang suy nghĩ xem nên làm cách nào cướp viên kim cương về. Cũng suy tính xem Tề Thiên Mặc tính làm gì.
- 1 triệu đola.
Trác Nhiên đứng sau đột nhiên chen vào, ánh mắt nhìn những người đang tranh giành như muốn nói: ai dám tranh với tôi?
Tất cả mọi người biết điều rụt tay đang cấm bảng đấu giá.
- 1 triệu đola lần thứ nhất...lần thứ hai....
- 2 triệu đola.
MC chưa đếm đến lần thứ ba thì một giọng nữ vang lên.
Cô ta giơ bảng, ánh mắt khiêu khích nhìn Trác Nhiên.
- Gia chủ, là Hogal tiểu thư.
Trác Nhiên nhìn cô gái đanh nhìn anh với ánh mắt đó.
- Phiền phức.
Tề Thiên Mặc đáp.
- 7 triệu đola
Tần Vô Song nói, vốn dĩ cô muốn cướp viên kim cương đó, so với việc mua thì cô muốn cướp hơn. Nhưng đã như thế này thì cô chỉ thuận theo mà làm.
Con số mà cô vừa ra làm xung quanh sảnh im phăng phắc, bao gồm cả cô tiểu thư Hogal gì đó.
Tề Thiên Mặc nhìn cô.
- 7 triệu đola..lần thứ nhất...lần thứ hai...lần thứ ba...
- Viên kim cương thuộc về...vị tiểu thư này.
MC không biết tên của Tần Vô Song. Nhân viên nữ đưa viên kim cương xuống cho cô.
Chi phiếu ký tên cô làm nhân viên nữ kia nhìn vào hơi bất ngờ thêm chút hoảng hốt.
Kết thúc đấu giá, cô theo Tề Thiên Mặc ra về. Đi đến gần giữa sảnh thì..