Những tay đua của bang phái khác nhìn một màn cô vừa chèn ép người của Himer thì sợ hãi ai lại đi tranh giành với thủ lĩnh ma quỷ của Deathwish chứ
Chiếc xe đua vàng rực của Tần Vô Song vượt qua đích, tiếng reo hô từ khán đài mỗi lúc một to họ không ngờ Kiera của Deathwish lại biết đua xe.
Tần Vô Song bước ra khỏi xe, mái tóc dài phấp phới, đôi mắt màu hổ phách khiến mọi người tràm trồ, gương mặt xinh đẹp lạnh lùng khiến ai nấy đều cảm thấy e dè.
Một đôi mắt xanh đang nhìn cô.
- Kie, em làm tốt lắm.
Atrix dự đoán trước cô sẽ giành được vị trí thứ nhất.
- Em đi giám sát đám sát thủ mới đi, huấn luyện cho bọn họ.
- Được.
Tần Vô Song đúng lúc không có việc gì làm, nhân đây cô cũng muốn nhìn xem Dịch Hạo tiến bộ tới đâu rồi.
Khu huấn luyện.
- Keng keng.
Tiếng dao va đập, một vài tên đang luyện tập dao.
Cách huấn luyện của Deathwish rất khắt khe và khó khăn.
Những người ở đây đại đa số là trẻ mồ côi còn số ít là tự nguyện xin gia nhập.
Họ phải luyện tập cả ngày lẫn đêm, tự mình nghĩ ra cách để nâng cao khả năng chém giết, họ phải học cách giết người không nương tay sau quá trình luyện tập là sáu tháng sẽ có một cuộc khảo sát trong vòng ba ngày chia làm sáu thử thách sinh tồn, những người qua được cả sáu vòng sẽ trở thành lính đánh thuê chính thức thuộc hắc đạo Deathwish.
Thường thì 10 người thì chỉ có 4 người qua được hoặc ít hơn.
Tần Vô Song nhìn về phía những người đang tập luyện bán sống bán chết, họ....cũng giống cô, khi cô được đưa về tổ chức cô cũng bỏ qua sức khỏe ngày ngày cầm dao cầm súng luyện tập chỉ sợ sẽ bị đuổi khỏi đây, cảm giác không còn người thân bên cạnh khiến cô thấy tủi thân cô độc.....
- Chị.
Dịch Hạo từ xa đã nhìn thấy cô, vui vẻ gạt mồ hôi trên mặt vẫy tay.
- Em chú ý.
- Chị, em rất nhớ chị.
Dịch Hạo khi này chỉ cảm thấy ở cạnh cô mới có thể an ủi được sự cô đơn của cậu.
- Ừm.
Tần Vô Song tiến lại xoa đầu cậu, cô khẽ mỉm cười nhẹ nhàng.
- Chị, em vẫn chưa biết tên chị.
- Kiera.
- Tên đẹp quá, chị cười cũng đẹp nữa.
Nghe Dịch Hạo nói, cô ngẩn ra, cô cười sao? Cô cảm thấy thằng bé cho cô cảm giác rất ấm áp.
- Em đi tập luyện đi, nhất dịnh phải qua được bài khảo sát nếu không chị đánh gãy chân em.
Tần Vô Song mặc dù nói như thế nhưng giọng nói không hề hung dữ với Dịch Hạo.
- Chị, em sẽ không làm chị thất vọng.
Nói xong cậu chạy đi luyện kiếm tiếp.
Tần Vô Song không nói gì quan sát mấy người ở trường tập.
- Nghe đây, 3 tháng nữa là đến thời hạn, các cậu phải chăm chỉ hơn nữa nếu còn lơ là đánh gãy tay ném khỏi tổ chức.
Cô hét lớn, câu nói không hề có chút gọi là đùa giỡn, làm cho những kẻ đang có ý lười biếng rợn người.
Nói xong cô quay đi, đến trường tập bắn.
- Pằng pằng pằng...
Những tiếng súng dày đặc vang đều đều.
Sau một lúc chỉ dạy đám người mới đó, cô mệt lả người.
Không hiểu sao dạo này cô hay cảm thấy nhức đầu.
- Hư..
Tần Vô Song nằm xuống giường, cô cảm giác người nóng lên rất chóng mặt.
Cô thiếp đi.
Cửa sổ lại mở, cơn gió lạnh ùa vào làm Tần Vô Song co rúm người lại.
Tề Thiên Mặc nhảy vào từ cửa sổ, lặng lẽ bước đến cạnh giường của Tần Vô Song.
- Cô gái này bị ngốc sao?
Tề Thiên Mặc nghĩ trong đầu, tại sao cô đi ngủ mà không đắp chăn.
Tần Vô Song vẫn mê man không biết anh đã ngồi cạnh mình.
- Cô nhìn có vẻ lạ.
Tề Thiên Mặc nhìn cô hô hấp khó khăn nằm trên giường mặt cô khá đỏ, do trong phòng đang tối nên anh không nhìn rõ cô đang như thế nào.
Tề Thiên Mặc thấy cô có vẻ khác khác liền lay nhẹ cô, cô vẫn nằm đó không phản ứng lại, anh bắt đầu thấy lo lắng cho cô, Tề Thiên Mặc không hiểu tại sao anh lại có cảm giác như vậy.
Anh chạm vào trán của cô, nó nóng ran làm Tề Thiên Mặc giật mình, anh ngồi sát lại ôm cô vào lòng thân thể cô nóng như bị thiêu.
Tề Thiên Mặc bế cô lên nhảy khỏi cửa sổ, tiếp đất một cách nhẹ nhàng, anh nhanh chân chạy ra chiếc Audi đen gần đó.
Chiếc xe lao vun vút trên đường lớn dừng lại ở căn biệt thự nguy nga tráng lệ.
Đây là biệt thự riêng gần nhà lớn của Tề Thiên Mặc anh ta thường ở đây còn nhà lớn Tề gia thì để anh ta làm việc.
Tề Thiên Mặc ôm Tần Vô Song bước vào cửa lớn trước sự kinh ngạc của người hầu