Trần Tiểu Nghiên gật đầu, lặng yên một hồi rồi bỏ đũa xuống: “Bị tớ tận mắt trông thấy, cùng với Ngô Thiến Thiến kia ở trong phòng làm việc…tối hôm đó nói là phải họp, tớ vốn định đưa cho anh ta ít đồ ăn đêm, không ngờ rằng…”
Hai người ngồi đối diện nhìn nhau, đều không không lên tiếng.
Cô cười yếu ớt: “Lúc đó cũng là mất não đi, rõ ràng nghĩ muốn ở trước mặt vạch trần bọn họ, nhưng vẫn là giả vờ mọi thứ đều không nhìn thấy mà chạy trốn.”
“…Cho nên, cậu cũng không dự định cùng anh ta náo loạn?” Lý Du Du cẩn thận hỏi.
Trần Tiểu Nghiên buông mắt xuống, ừm một tiếng: “Nhưng mà tớ vẫn chưa nhắc với anh ta.
Anh ta thậm chí còn không biết rằng tớ đã nhìn thấy rồi.
Chuyện ly hôn, tớ sợ anh ta sẽ không đồng ý, cậu cũng biết…”
“Vậy nhất định! Anh ta có một công ty dưới tên của mình, có thế cam tâm dễ dàng chia cậu một nửa sao?”
“Đúng vậy…cho nên trước tiên phải thu thập chứng cứ, hơn nữa…không được đánh rắn động cỏ.”
Trần Tiểu Nghiên ngẩng đầu, trong mắt có một tầng ánh sáng, rất sâu thẳm.
Hai ngày này, cô làm đủ bộ dạng theo sát lượn quanh Hoàng Gia Vĩ, nói thẳng cũng là vì chuyện này.
“Vậy bây giờ cậu chuân bị làm như thế nào? Lục soát điện thoại của anh ta?” Lý Du Du không khỏi cũng đè thấp tiếng.
“Bây giờ, tớ vẫn không có manh mối gì, đi một bước nhìn một bước vậy.”
Trần Tiểu Nghiên cầm đũa lên, bực dọc đam vào trong bát của mình.
“Gia Vĩ người này luôn luôn rất cẩn thận, đồ của anh ta cũng đều bảo quản rất nghiêm, người khác không đụng được.”
Thực ra mấy ngày này, cô cũng không phải chưa thử qua.
Cũng là thử qua rồi sau đó mới phát hiện, Hoàng Gia Vĩ quả thực cẩn trọng rất cao.
Không chỉ điện thoại, máy tính có tầng tầng mật mã bảo vệ, chỗ khác cũng tìm không thấy để lại dấu vết nào.
Phòng khách sạn trước Ngô Thiến Thiến ở, cũng sớm bị trả lại.
Trần Tiểu Nghiên rất khẳng định, cho dù cô có thể giải được mật mã, bên trong nhất định cũng đều rất sạch sẽ.
Xem ra, nếu như không là hôm đó anh ta uống nhiều rồi nói lời say, vẫn có Ngô Thiến Thiến bên kia chủ động để lộ làm chuyện mờ ám, nói không chừng cô vẫn thật cho rằng là bản thân đa nghi.
Lý Du Du kéo căng đôi môi, tròng mắt xoay rồi xoay: “Tớ cảm thấy, cậu có thể ở trên xe anh ta hoặc là ở trong nhà lén đặt camera…tuần sau cậu không phải cần đi ra ngoài mà, lâu như vậy không ở, anh ta có thể sẽ thả lỏng cảnh giác, ví dụ như đưa cô gái kia về nhà.”
Trần Tiểu Nghiên có phút chốc đờ người ra, lúc lâu mới nói: “Nhưng anh ta nếu như không đưa thì sao…?
“Vậy thì đợi, giấy không bọc được lửa, chuyện đều là anh ta làm, sớm muộn đều lộ bộ mặt thật.”
Hai người đang nói, Kim Trạch Ân bên cạnh luôn không phát ra tiếng đột nhiên hỏi: “Chị vừa nói, là ở phòng làm việc trông thấy chồng chị cùng người khác…”
Rõ ràng cổ họng, cậu ta mới nói ra hai chữ: “Yêu đương vụиɠ ŧяộʍ?”
Tuy rằng sự thật như thế, nhứng mới nghe từ như vậy, Trần Tiểu Nghiên vẫn là cảm thấy tim bị đâm một nhát.
“Đúng vậy, cô gái kia còn là thu ký của chồng cậu ấy.” Lý Du Du tràn đầy lòng căm phẫn.
Kim Trạch Ân cầm ly nước nghĩ rồi nghĩ, chỉ nói: “Chuyện này, thực sự cũng không quá khó.
Bây giờ bình thường công ty đều có nhật ký camera.
Chỉ cần nhật ký camera không bị xóa bỏ, đều có thể nhìn thấy.
Tuy nhiên không thể là bằng chứng truy tố, nhưng cá nhân sau đó, vẫn là có chút lợi ích…em nói như vậy, chị hiểu không?”
Trần Tiểu Nghiên nhất thời không trả lời.
Cậu ta ngụ ý, cô đương nhiên nghe hiểu rồi.
Bình thường những chuyện này cô không thông, vậy có thể đi một đường không bình thường.
Ví dụ, cầm những thu hình này đi tìm Hoàng Gia Vĩ, đạt được mục đích cô mong muốn….