Sau khi hắn và Chân Băng Du trao đổi Thông tin châu cho nhau, thì liền bố trí một cái Khốn sát trận ở phía trước động phủ rồi mới đi tới đường lớn của tiên thành.
Tại quảng trường của Thanh Mạt tiên thành, Diệp Mặc còn để ý một chút tới thứ hạng của mình. Mười một triệu điểm cống hiến, xếp thứ 41 trên bảng xếp hạng thiên tiên. Xếp thứ nhất trên bảng xếp hạng thiên tiên đang có số điểm cống hiến là mười sáu triệu, tên cũng không phải là Từ Ki mà là Trử Tương Tử.
Về phần ai xếp thứ nhất thì Diệp Mặc cũng không quan tâm, vì hắn đã rất yên tâm với thứ hạng của mình rồi. Hắn tin rằng trong nửa tháng còn lại, thì cho dù là bảng xếp hạng có thay đổi như thế nào thì cũng sẽ không thể đẩy hắn tụt xuống khỏi top 50 được.
Ngoại trừ hơn mười triệu điểm cống hiến ra, thì trên người của Diệp Mặc vẫn còn mấy triệu yêu hạch nữa. Tiên tinh cũng không phải là nhiều, vì hắn đã để lại mấy triệu Tiên tinh để cho Chân Băng Du tu luyện rồi.
Đem toàn bộ yêu hạch cộng lại thì điểm cống hiến của hắn cũng được gần mười sáu triệu, nhưng hắn không dám tùy ý sử dụng. Vì nếu như hắn dùng đi một ít điểm cống hiến nào đó, rồi có bất ngờ nào xảy ra khiến cho hắn không thể giữ được vị trí trong top 50 thì đúng là thua thiệt lớn rồi.
Diệp Mặc đi tới đi lui ở phường thị, cũng không hề mua thứ gì. Hắn chỉ muốn xem có tin tức gì của 'Tịnh linh tâm liên' hay là loại tiên linh thảo nào có thể chữa trị được tiên linh căn hay không mà thôi.
Chỉ là vận khí của hắn cũng không tốt, sau vài lần lòng vòng, đi qua hơn mười cửa hàng, nhưng mỗi khi hắn hỏi tới tin tức của đan dược hay tiên linh thảo chữa trị linh căn thì người khác đều nhìn hắn với ánh mắt như đang nhìn một kẻ ngu ngốc vậy. Loại đan dược đó cho dù là có, thì một Huyền Tiên như hắn có thể mua được sao?
Cũng may là hắn còn chưa trực tiếp hỏi tới 'Tịnh linh tâm liên', chứ nếu không thì người ta đã coi hắn là tên điên rồi.
Một ngày trôi qua, Diệp Mặc chẳng những cảm thấy mệt mỏi, mà hơn nữa còn khá thất vọng.
Lúc này khi Diệp Mặc vừa đi ra từ một cửa hàng không để ý gì tới hắn, thì lại có một tên Huyền Tiên sơ kỳ gọi hắn lại:
- Anh bạn kia, xin chậm lại một chút.
Diệp Mặc quay đầu lại nghi hoặc nhìn tên Huyền Tiên này rồi hỏi:
- Anh tìm tôi có chuyện gì sao?
Tên Huyền Tiên sơ kỳ kia lập tức gật đầu cười:
- Đúng thế, tôi vừa rồi nghe được anh bạn đang tìm kiếm khắp nơi các loại tiên đan hoặc tiên linh thảo có khả năng chữa trị tiên linh căn…
- Anh có sao?
Diệp Mặc theo bản năng hỏi lại một câu. Vừa hỏi xong thì hắn lập tức cảnh giác. Đúng là hắn đang tìm kiếm thứ như vậy, nhưng nếu tùy tiện một người nào đó trên đường lớn có thể nói mình có thứ hắn cần, thì hắn không thể tin tưởng được.
- Tôi không có.
Tên Huyền Tiên kia trả lời rất nhanh.
Diệp Mặc nhíu mày, nhưng không nói gì. Hắn biết rằng đối phương một khi đã gọi hắn lại, thì nhất định sẽ tự mình nói ra điều y muốn, không có khẳ năng gì mà y tự nhiên vô duyên vô cớ đi gọi mình quay lại cả.
Quả nhiên là tên Huyền Tiên sơ kỳ kia lập tức nói tiếp:
- Tôi mặc dù không có loại tiên đan này, nhưng lại có tin tức của một loại tiên linh thảo cấp sáu là 'Uẩn linh hồng liên'.
Nói xong thì y liền chú ý nhìn biểu hiện của Diệp Mặc, dường như là muốn từ phản ứng của Diệp Mặc để nắm được ý tứ của hắn.
'Uẩn linh hồng liên' thì Diệp Mặc biết rõ. Nó là tiên linh thảo cấp sáu có thể luyện chế 'Thanh ách đan', có tác dụng là tinh lọc linh căn, giúp Nguyên Thần vững chắc. Đặc biệt là khi tấn cấp Đại Tiên mà dùng 'Thanh ách đan', thì chẳng những có thể giúp Nguyên Thần vững chắc, mà còn có thể gia tăng tỷ lệ thăng cấp thành công, đồng thời đối với việc tu luyện sau này có tác dụng trọng yếu, có thể nói là một thứ cực tốt.
'Uẩn linh hồng liên' mặc dù không tệ, nhưng so với 'Tịnh linh tâm liên' thì nó còn kém xa cả vạn dặm. Hơn nữa thứ này đối với Chân Băng Du cũng chẳng có tác dụng gì. Chân Băng Du muốn khôi phục chính là linh căn đang bị niết hóa, mà tác dụng của 'Thanh ách đan' chỉ là tinh lọc linh căn, giúp vững chắc Nguyên Thần, căn bản là không hề liên quan gì cả.
- Thứ này đối với tôi không có tác dụng. 'Uẩn linh hồng liên' chỉ là tiên linh thảo để luyện chế 'Thanh ách đan' mà thôi, tôi không cần nó.
Diệp Mặc lập tức khoát tay cự tuyệt.
- Trước tiên anh đừng vội cự tuyệt, vì 'Uẩn linh hồng liên' tuy rằng vô dụng với anh, nhưng đối với Tiên Lâm Các lại có chỗ hữu dụng.
- Cái đó thì có quan hệ gì tới tôi?
- Đương nhiên là có quan hệ, vì Tiên Lâm Các có một miếng tiên đan thất phẩm là 'Phục linh kim đan'. Loại đan dược này nghe nói là có tác dụng nhất định đối với việc chữa trị linh căn. Mà đối với loại tiên đan này thì Tiên Lâm Các lại có một cái qui định hạn chế, đó chính là muốn mua được 'Phục linh kim đan' thì nhất định phải có 'Uẩn linh hồng liên'.
- 'Phục linh kim đan'? Tôi đã hỏi mấy đan lâu rồi, nhưng vì sao không ai biết tới loại đan dược chữa trị linh căn này?
- Rất đơn giản, bởi vì người khác đều nghĩ rằng anh không thể mua nổi, hơn nữa cho dù là anh mua nổi, thì không có 'Uẩn linh hồng liên' cũng không ai bán 'Phục linh kim đan' cho anh cả.
Diệp Mặc nhíu mày, vì hắn là một đại sư Tiên đan, nhưng thật sự là hắn chưa từng nghe nói về 'Phục linh kim đan'. Diệp Mặc cũng không cho rằng mình cái gì cũng biết, cho nên cũng có thể thật sự là có 'Phục linh kim đan' cũng nên.
- Nếu như anh không cần, thì tôi đi
Tên Huyền Tiên kia thấy Diệp Mặc nhíu mày không nói, thì liền cười hắc hắc nói.
- Bao nhiêu Tiên tinh?
Diệp Mặc liền trực tiếp hỏi giá, vì bất luận có thật hay không, thì 'Uẩn linh hồng liên' vẫn có chỗ hữu dụng đối với hắn.
- Mười ngàn điểm cống hiến.
Tên Huyền Tiên sơ kỳ kia liền đưa ra một cái giá.
- Quá đắt.
Diệp Mặc xoay người rời đi. Hắn cảm giác rằng tên Huyền Tiên này nói không đáng tin cậy cho lắm, cho nên hắn có thể đi xác nhận lại thông tin này một chút xem có thật sự có 'Phục linh kim đan' hay không.
Tên Huyền Tiên kia thấy Diệp Mặc xoay người rời đi, thì liền gọi lại:
- Thấp nhất là năm ngàn điểm cống hiến, nếu như anh không quan tâm thì tôi đi đây.
Nói xong thì y liền xoay người muốn rời đi.
Diệp Mặc thấy vậy thì đành phải gọi lại:
- Nói tin tức cho tôi biết, tôi cho anh năm trăm điểm cống hiến.
Bất luận có phải là lừa gạt hay không, thì năm trăm điểm cống hiến đối với Diệp Mặc mà nói cũng không đáng gì cả. Vạn nhất nếu là thật mà hắn lại bỏ lỡ thì mới là chuyện xấu. Nếu như đối phương không đồng ý, thì quên đi! Điểm cống hiến của hắn cũng không phải là nước lũ, vì những điểm cống hiến này hắn đã thiếu chút nữa mà mất cái mạng nhỏ rồi.
- Thành giao.
Ngoài dự liệu của Diệp Mặc chính là tên Huyền Tiên sơ kỳ này cũng không hề do dự mà đổi ý ngay lập tức. Sau đó y cầm ra một miếng ngọc giản cũ nát đưa cho Diệp Mặc, rồi lấy thẻ bài điểm cống hiến ra chờ Diệp Mặc chuyển điểm cống hiến cho mình.
Lúc này Diệp Mặc liền có một loại cảm giác là mình bị lừa rồi, nhưng hắn đã đồng ý, cũng không có cách nào để đổi ý được, nên đành phải lấy ra thẻ bài điểm cống hiến của mình để chuyển cho tên Huyền Tiên sơ kỳ kia năm trăm điểm cống hiến.
Tên Huyền Tiên sơ kỳ kia thấy Diệp Mặc lấy ra thẻ bài điểm cống hiến mầu vàng, thì lập tức cười hắc hắc, hiển nhiên là y đang rất đắc ý rồi. Một tiên nhân dùng thẻ bài điểm cống hiến mầu vàng có thể có bao nhiêu Tiên tinh chứ? Y có thể lừa gạt lấy năm trăm điểm cống hiến trong tay một tiên nhân dùng thẻ bài điểm cống hiến mầu vàng thì chính là bản lĩnh của Vương Lục y.
Tên Huyền Tiên sơ kỳ kia sau khi lấy được điểm cống hiến của Diệp Mặc, thì liền xoay người biến mất.
- Anh bạn, anh bị lừa rồi, Vương Lục là tay lừa đảo lớn nhất ở đây đấy!
Một tên Huyền Tiên hậu kỳ có lòng hảo tâm, khi thấy một tiên nhân sử dụng thẻ bài điểm cống hiến mầu vàng bị lừa gạt mất năm trăm điểm, thì liền nổi lên sự đồng tình, đi ra nói với Diệp Mặc một câu.
- Cám ơn.
Diệp Mặc nghe xong lời người này, thì đã biết rằng hắn thật sự là có khả năng bị lừa rồi, nhưng ngọc giản trong tay hắn lúc này thoạt nhìn cũng có một chút tàn phá, không giống như là loại đồ vật bị cố ý làm giả để lừa người.
Thần thức của Diệp Mặc quét vào bên trong ngọc giản, lập tức nhìn thấy được hình ảnh của một gốc tiên linh thảo, chỉ là cái hình ảnh kia rất mơ hồ, hơn nữa xung quanh cũng đều mờ mờ không rõ. Địa điểm chỉ dẫn cũng rất mơ hồ, là ở Khổng Cát sơn mạch. Khổng Cát sơn mạch cách Thanh Mạt tiên thành hơn mười vạn dặm, cũng không tính là xa. Với tốc độ của 'Ô vân trùy - Thanh Nguyệt', thì một ngày Diệp Mặc có thể đi lại tới vài chuyến. Nhưng Khổng Cát sơn mạch rất rộng lớn, hắn sao có thể biết được vị trí chính xác của 'Uẩn linh hồng liên' chứ?
Còn gốc tiên linh thảo kia thì vì hình ảnh không rõ ràng, cho nên đã bị Vương Lục sao chép lại một lần, lúc này mới có thể nhìn ra một chút hình bóng của 'Uẩn linh hồng liên'. Tuy nhiên Diệp Mặc có công pháp 'Thần niệm cửu chuyển', mà hiện giờ đã đạt tới ngưỡng cửa của đệ nhị chuyển rồi.
Cho nên hắn không hề muốn tiếp tục xem hình ảnh 'Uẩn linh hồng liên' được miêu tả ở bên ngoài này, mà muốn mạnh mẽ xem hình ảnh thực sự mà miếng ngọc giản này vốn có có phải là 'Uẩn linh hồng liên' hay không.
Người khác không có cách, nhưng hắn thì có biện pháp. Đối với khả năng vận dụng thần thức của hắn thì người khác không thể nào so sanh được. Thần trí của hắn có thể phân chia rõ ràng hình ảnh nguyên gốc và hình ảnh đã được sao chép lại một lần ra, tuy không thể hoàn toàn thấy rõ, nhưng cũng có thể xem được một cách đại khái.
Nhưng khi Diệp Mặc mơ hồ thấy được hình ảnh nguyên gốc, thì hắn thiếu chút nữa đã run tay mà bóp nát miếng ngọc giản này rồi.
- Chẳng lẽ là mình đã suy nghĩ quá nhiều?
Diệp Mặc thu hồi lại ngọc giản trong tay, nhưng tay của hắn vẫn run rẩy như cũ. Hắn rõ ràng đã nhìn thấy được một gốc 'Tịnh linh tâm liên', chứ không phải là 'Uẩn linh hồng liên'.
Hai loại tiên linh thảo này thì thoạt nhìn cũng không khác nhau nhiều lắm, nhưng 'Uẩn linh hồng liên' có mầu đỏ sẫm, mà 'Tịnh linh tâm liên' thì lại có mầu tuyết trắng. Một loại là tiên linh thảo cấp sáu, còn một loại thì không hề có cấp bậc, cho nên căn bản là không thể so sánh với nhau được.
Cũng có thể thật sự là 'Tịnh linh tâm liên', nhưng người khác đã nhìn nhầm nên mới tưởng rằng 'Uẩn linh hồng liên'. Cũng có thể là chính hắn đã nhìn nhầm, nhưng 'Uẩn linh hồng liên' cũng là thứ cực kỳ có giá trị. Nhưng Khổng Cát sơn mạch có thứ đồ tốt này, thì sao có thể tồn tại tới giờ được.
Nhưng cho dù là không có, thì Diệp Mặc vẫn muốn đi xem một chuyến. Từ giờ tới lúc Thanh Lôi sơn mở ra còn nửa tháng nữa, mà hắn thì đang không có chuyện gì, vừa vặn có thể đi Khổng Cát sơn mạch tìm kiếm một chút. Cùng lắm thì là một chuyến đi tay không mà thôi. Nếu như thật sự có 'Tịnh linh tâm liên' mà hắn lại bỏ lỡ, thì đó thực sự là chuyện cực kỳ đáng hối hận.
Nghĩ tới đây, thì Diệp Mặc lập tức quyết định ra khỏi thành, tìm một chỗ an tĩnh sau đó nghiên cứu hình ảnh nguyên gốc của miếng ngọc giản này một chút rồi mới đi Khổng Cát sơn mạch.
Diệp Mặc tăng tốc độ lao ra khỏi Thanh Mạt tiên thành. Khi hắn đang muốn tìm một nơi vắng vẻ, thì lại có một bóng người màu xanh nhanh chóng lao ra từ bên trong thành, tiếp đó liền lấy ra một pháp bảo phi hành bay đi.
Cái bóng người màu xanh kia thì Diệp Mặc có biết, đó chính là vị nữ tiên tu vi Đại Chí Tiên trước đó đã có lòng tốt mà nhường lại động phủ cho hắn và Chân Băng Du thuê.
Vị nữ tiên kia đi chưa được bao xa, thì đã lại có một bóng người mầu xám lao ra khỏi thành, người này lấy ra một tấm kính tròn nhìn một chút, sau đó cũng nhanh chóng lấy ra pháp bảo phi hành của mình, rồi lập tức lao theo phương hướng mà vị nữ tiên kia vừa rời đi. Người này cũng có tu vi là Đại Chí Tiên.
Diệp Mặc lập tức biết vị nữ tiên áo xanh kia đang bị người này theo dõi rồi. Chỉ là công pháp của Diệp Mặc có sự dao động rất nhỏ, cho nên hai người kia mới không hề chú ý tới hắn mà thôi.
Diệp Mặc chỉ do dự trong chốc lát, sau đó cũng lập tức lấy ra 'Ô vân trùy - Thanh Nguyệt' đi theo.