• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này anh mới ý thức được rằng hình như mình đã hạ miệng quá nặng, tiến đến chỗ cô định trấn an đôi câu, cánh tay giơ lên vừa mới đụng vào bả vai của cô, theo phản xạ Biên Nhan lùi ra sau định trốn, trong ánh mắt có sự sợ hãi không hề che giấu.

Đàm Dận yên lặng rút tay về: “Sắp 11 giờ trưa rồi, dù gì cũng đã muộn, em có muốn nghỉ một ngày không?”

Ặc, vậy mà bọn họ đã lăn lộn gần hai tiếng đồng hồ, đúng là quá phóng túng rồi.

“Em xin thầy nghỉ rồi.”

Đàm Dận gật đầu: “Đi tắm đi.”

“Ồ.”

Biên Nhan rề rà đứng lên, chỗ khi nãy cô ngồi có một vũng nước đọng nhìn vô cùng bắt mắt, mặt già của cô không khỏi nóng lên, lặng lẽ kéo cái chăn qua che lại.

Đàm Dận nhìn thấy hết động tác của cô “…”

Vừa bước đi một bước thì phía dưới lập tức nóng rát nhói đau, Biên Nhan nhăn mặt, thầm lo sợ mình sẽ tàn phế.

“Có muốn anh ôm em vào trong không?” Đàm dận vô cùng chu đáo.

“Anh sẽ không ăn em trong phòng tắm đâu nhỉ?”

“…Sẽ không.”

“Tại sao?” Biên Nhan tức giận chỉ vào ngực mình, “Em không gợi cảm sao?!”

Tay Đàm Dận run lên, cảm giác non mềm nhẵn nhụi vẫn còn lưu lại trêи tay anh, anh nhắm mắt kềm chế xúc động trong lòng, “Thì ra hai lần vẫn chưa làm em thỏa mãn, là do kϊƈɦ cỡ của anh không đủ lớn sao?”

Bây giờ mỗi khi cô nghe thấy mấy chữ “Kϊƈɦ cỡ” thì bên dưới lập tức cảm thấy đau, chẳng thèm nhiều lời, cô mang dép lê chạy thẳng vào phòng tắm.

Đàm Dận đứng phía sau cô thở phào nhẹ nhõm, cách lớp khăn tắm anh nắm lấy cục thịt nổi gồ lên phía dưới, hơi nhíu mày.



Sấy khô tóc xong thì đã là 12 giờ trưa, Biên Nhan đói đến mức mức da bụng sắp dính vào lưng rồi, cầm tay vịn cầu thang bước xuống lầu một, lúc này mới nhận ra người đang bận rộn nấu nướng trong nhà bếp không phải là dì Lý.

Dáng vẻ Đàm Dận cúi đầu cắt rau thôi cũng đã quá đẹp trai rồi, tim Biên Nhan cũng rung rinh theo từng động tác của anh, cô thò đầu qua: “Cục cưng à, anh cắt cà rốt to quá, không, là đẹp quá.”

“…”

“Cục cưng ơi, tay anh đẹp quá vậy, em có thể hôn tay anh không?”

“Anh vừa mới cắt ớt xong.”

“Ồ, cục cưng nè anh đúng là đảm đang quá đi, em muốn ăn anh quá hà.”

Đàm Dận dừng động tác, nhìn cô một cách vô cảm.

Đáng sợ quá~

Biên Nhan quay đầu nhìn về chỗ khác, một lúc sau cô lại quay lại: “Cục cưng à, mấy ngày nay anh vẫn luôn ở nhà, không có lịch làm việc sao?”

“Chiều mai quay quảng cáo sửa rửa mặt, sau đó thì không còn việc gì nữa.” Anh nói: “Đã lâu rồi anh không có việc làm.”

Biên Nhan vô cùng đau lòng, cô hạ quyết tâm: “Chiều nay em sẽ dẫn anh đi gặp đạo diễn và nhà đầu tư! Kịch bản của em nhất định phải để anh diễn!”

Đàm Dận cười cười, định sờ đầu cô thì sực nhớ ra tay mình vừa mới cắt ớt còn chưa rửa nên đành thôi.

Biên Nhan là một em bé hiểu chuyện: “Cục cưng à, anh hôn em cũng được mà.”

“Đừng gọi anh là cục cưng.”

“Tại sao vậy?”

“Cứ như mẹ anh vậy.”

“Vậy em phải kêu anh là gì?”



“Tên.”

Vậy thì xa cách lắm, Biên Nhan tỏ vẻ không đồng ý, cô mở tủ lạnh lấy một phần thịt cá đông lạnh ra ngoài: “Cục cưng à, đây là oilfish [1], ăn rất là ngon, quan trọng nhất là không có xương.”

Đàm Dận liếc mắt nhìn sang, đang suy nghĩ xem nên chế biến bằng cách nào, Biên Nhan phổ cập cho anh: “Cục cưng à anh có muốn nếm thử không? Cá này tên là ‘Gay Happy Fish’[1] sau khi ăn xong thì ʍôиɠ anh sẽ lưu lại dầu mỡ rất lâu, vô cùng trơn tru đó nha.”

Năm ngoái cô có xem một video đánh giá về oilfish trêи Bilibili[2], lập tức hào hứng chạy đi mua về cho Tiết Ngôn ăn, kết quả sau khi ăn xong, nửa tháng sau đó Tiết Ngôn không thèm để ý đến cô, mỗi lần nhìn thấy cô là xanh mặt.

Sau này cô mới nghe bạn của anh ta kể rằng, mấy ngày đó anh ta liên tục thay qυầи ɭót, cứ cách nửa tiếng là phải thay một cái, thay xong là vứt luôn, tủ đựng qυầи ɭót chẳng còn cái nào.

Mấy cái qυầи ɭót hàng hiệu của anh ta cực kỳ đắt, một cái cũng phải vài trăm đồng, lúc đó Biên Nhan thấy xót của nên lập tức gửi tin nhắn cho anh ta: Lần sau nếu còn gặp tình huống như vậy thì có thể lót băng vệ sinh vào, băng vệ sinh thay liên tục cũng không tốn bao nhiêu tiền lại thuận tiện, hơn nữa nếu anh ngại không dám mua thì có thể mượn của em xài đỡ!

Đột nhiên cô nghĩ đến hình ảnh giới hạn trẻ em nào đó, máu chó sôi trào, hai mắt Biên Nhan lóe sáng: “Cục cưng à, anh chỉ thích phụ nữ thôi sao?”

Đàm Dận đen mặt, lạnh lùng nói: “Em có muốn bây giờ anh chứng minh cho em xem không?”

** Chú thích:

[1] Oilfish hay Cá đen Escolar: Còn có tên gọi khác là Cá giả thu. Hai loại cá Escolar (Lepidocybium flavobrunneum) và cá oilfish (Ruvettus pretiosus) chứa rất nhiều mỡ (khoảng 20%), và đặc biệt nhất là chúng có chứa một chất dầu gọi là wax ester.

Wax ester không thể tiêu hóa được trong cơ thể con người, vì vậy chúng tích tụ trong phần ruột già và gây tiêu chảy dầu (keriorrhoea) có màu vàng hay màu cam.

Tiêu chảy dầu khác với các loại tiêu chảy thường vì nó không làm mất nước vì vậy cũng không mấy nguy hiểm cho tính mạng bệnh nhân. Bất tiện là nó hay làm trỉnh hậu môn, có thể gây nôn mửa và nhức đầu. Bệnh sẽ khỏi trong vòng một hai ngày.

Dân mạng Tung Của còn đặt cho hai loài cá này một cái tên mỹ miều là ‘Gay happy fish’ đọc sơ thì mọi người cũng hiểu tác hại của loài cá này rồi ha. Dầu cá không tan trong dạ dày mà đọng lại ở cửa sau, đoán chừng vì vậy mà mấy anh giai đồng tính tiết kiệm được bước bôi trơn.

Hình ảnh của em cá:

[2] Bilibili: Hay còn gọi là trang web B là một dạng web chia sẽ video xoay quanh chủ đề hoạt hình, truyện tranh, trò chơi, âm nhạc, khiêu vũ, khoa học, công nghệ, giải trí, phim ảnh, kịch, thời trang cuộc sống…. Ngoài ra, bilibili còn cung cấp dịch vụ live stream, trong đó khán giả có thể tương tác với streamer, nơi người dùng có thể gửi, xem và bình luận về video.

Lấy cảm hứng từ các trang web chia sẻ video Niconico(Nhật) và AcFun(Trung), người sáng lập bilibili, Từ Dật, đã tạo ra trang web nguyên mẫu đầu tiên tên là mikufans.cn sau khi tốt nghiệp đại học ba ngày. Ngày 24 tháng 01 năm 2010 anh đã khởi chạy lại trang web với tên mới là bilibili.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK