• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


"Được rồi," Cô lười biếng cười một tiếng, "Nhìn cứng cả lên rồi."

Hạ thân của Điền Tư đối diện cô dựng lên một cái lều, qua lớp quần ẩm mềm, cô có thể nhìn thấy được hình dáng.

Trên thực tế, từ khoảnh khắc Hồ Già cởi quần áo bên bờ, anh đã có phản ứng sinh lý không tự chủ được.

Cô như một loại thuốc kích dục được điều chế riêng cho Điền Tư, nổi loạn, phóng đãng, không có chút xấu hổ nào, nhưng lại quyến rũ anh.

Dục vọng ngu ngốc mà thông minh, Điền Tư ra sức kỷ luật bản thân nhưng cuối cùng vẫn động lòng vì Hồ Già.

Con người chọn bước lên cao, nhưng con tim lại bò xuống thấp, hèn mọn vì tình yêu.

Điền Tư ngượng ngùng dùng tay che đi hạ bộ của mình.

"... Là phản ứng bình thường sau khi bơi xong thôi, cậu xuống đi, đừng nhìn chằm chằm nữa."

Điền Tư nói xong còn tự nghi ngờ bản thân sao có thể nói ra mấy lời ngu ngốc như này.

Hồ Già cười rung cả người, mông cũng vặn theo theo, mềm mại đè lên đùi anh như không có xương.

Cả cơ thể Điền Tư căng cứng, dương v*t bên dưới càng cương cứng, sưng to hơn, gần như muốn đâm thủng hai lớp vải của quần mới thôi.

"Đừng ngại mà," Hồ Già ôm cổ anh, thoải mái cười, "Tôi sớm biết cậu đã cứng rồi."

"..." Điền Tư hận cô đến mức muốn nghiến răng.

"Cứng lâu như vậy mà không bắn, không tốt cho thằng nhỏ của cậu đâu."

Hồ Già dựa vào người Điền Tư, ngón tay mềm mại vuốt ve sống lưng anh.

Điền Tư có một thân hình rất đẹp, xương thịt cân đối, đường nét cơ bắp rõ ràng như một tượng đá Hy Lạp cổ.

"Không cần cậu lo..." Điền Tư bị Hồ Già vuốt ve đến tê dại, không hiểu sao mình đã quên không đuổi cô xuống, chỉ cãi lại lời cô.

"Vậy cậu định giải quyết thế nào? Lén vào nhà tắm rồi sục con chim thối của cậu à?" Cô chế giễu.

"Cậu đừng nói nữa." Tai Điền Tư đỏ đến mức sắp bốc khói.

Hồ Già rúc vào lòng Điền Tư cười hề hề, anh bị cô nói trúng rồi.

Chàng trai trẻ này của cô thật đẹp trai, người bị dục vọng hun đến thế này rồi, mặt mày vẫn trong sáng, tuấn tú, như tuyết rơi ở thành nhỏ phương Nam.

Hồ Già không nhịn được mà xoa xoa gương mặt anh, "Dù sao cũng là tự sướng, cậu cứ tự sướng ở đây cho tôi xem đi, được không? Cậu cứng là vì tôi, tôi muốn cậu tự sướng trước mặt tôi, tôi muốn nhìn cậu bắn ra."

Điền Tư nghi ngờ Hồ Già đã quen nói lời cợt nhả, đủ loại logic kỳ quái đều có thể thốt ra.

"Cậu có chút xấu hổ nào không..."

Điền Tư còn chưa nói hết câu, Hồ Già đã đặt tay lên hạ bộ phồng to của anh.

Cô chỉ sờ soạng qua lớp vải để thử kích cỡ và độ cứng của anh, Điền Tư lại to thêm nhiều.

Hồ Già không nhịn được mà cười, nếu Điền Tư thực sự làm với cô, có khi còn đói khát hơn cặp nam nữ phòng bên.

Điền Tư đối diện với ánh mắt phô trương của cô.

"Tôi không thấy xấu hổ mà, nên cậu cũng đừng có vậy."

Hồ Già ôm Điền Tư, cười nhẹ rồi nói như mùa xuân đang dụ dỗ một cây anh đào.

"Tôi thích cậu." Ý cô chỉ là thân thể.

"Chúng ta đang ở một chỗ rất hẻo lánh, có làm chuyện xấu cũng không ai biết." Cô tiếp tục lừa gạt.

Hồ Già hôn nhẹ lên hầu kết của Điền Tư, môi cô ẩm ướt, hơi thở quấn quýt lấy anh, khiến anh càng cảm thấy khô khát.

Ánh mắt Điền Tư tối sầm lại như buổi chiều tối ngày tuyết, Hồ Già cởi dây lưng của anh, tay anh siết chặt lấy tay cô.

"Đau mà." Hồ Già ấm ức nói.

Điền Tư buông tay cô ra, da cô quả nhiên đã để lại vết, anh giúp cô xoa xoa bóp bóp vài cái.

"... Cậu đừng quyến rũ tôi nữa, được không?" Xoa xong, Điền Tư thử thương lượng với Hồ Già, cô lại tỏ vẻ không hiểu.

Hồ Già cười nói: "Chính cậu tự cứng mà, liên quan gì đến tôi?" Cô nhẹ nhàng ngồi lên, vừa đúng đè lên dương v*t của Điền Tư, dùng mông cọ xát vài cái như đang làm tư thế nữ trên nam dưới với anh.

Đầu óc Điền Tư ong lên một cái, sau đó không còn suy nghĩ được gì nữa, anh chỉ muốn thoải mái hơn.

"Làm sao đây? Con chim thối này càng lúc càng cứng rồi, nếu cậu không tự sướng rồi bắn ra, chúng ta sắp phải bắt đầu làm tình mất thôi..." Hồ Già nói bên tai anh.

Điền Tư chọn tự sướng.

Vì cứu cô, quần áo anh ướt sũng cả.

Hồ Già sợ anh cảm lạnh, định giúp cởi quần anh ra, anh lại cau mày, nhất quyết không chịu.

"Ra vẻ thật đấy, vậy cậu tự làm đi." Hồ Già cau mày, giọng lạnh đi nhiều, Điền Tư liếc nhìn cô rồi mới chậm rãi cởi lớp quần ngoài xuống một chút, để lộ ra chiếc quần lót đùi đen bảo thủ bên trong, mặc dù dương v*t đang cương cứng nhưng anh vẫn không chịu cởi tiếp.

"Không cởi nữa à? Cậu quen tự sướng qua lớp quần lót à?" Hồ Già mỉa mai.

Điền Tư im lặng một lúc rồi đưa tay ra tắt đèn.

Anh lại cử động một hồi rồi khàn giọng xấu hổ nói với cô: "Cởi xong rồi."

"Vậy cậu sục đi." Hồ Già nằm đè lên người anh, tay nhẹ nhàng xoa nắn hầu kết của Điền Tư.

Anh tắt đèn, bốn phía căn phòng ẩm ướt tối tăm như dưới mặt biển, nguồn sáng duy nhất là chiếc đèn đường ở bên ngoài, tia sáng mờ ảo.

Cô nhờ chút ánh sáng mờ mịt đó mà nằm đè lên người anh rồi lạnh lùng nhìn anh.

Điền Tư nghiến răng, đối diện cô, từ từ dùng tay sục gậy th*t.

dương v*t của anh nóng bỏng như một cái chày sắt đã gia nhiệt, khiến anh cảm thấy mình như đang sốt.

Nắm tay Điền Tư lỏng lẻo, bao lấy dương v*t rồi kéo động một cái, khoái cảm tê dại liền truyền đến, khiến anh muốn làm cái thứ hai, cái thứ ba.

Cơ thể bắt đầu trở nên xa lạ, lỗ quy đầu tiết ra chất lỏng ấm nóng, dính lên ngón tay anh, trơn ướt. Điền Tư từ từ rên hừ hừ, anh không chịu lên tiếng, chỉ là bắp đùi vì hưng phấn mà càng căng cứng, nâng cao.

Đây là lần đầu tiên anh tự sướng. Còn trước mặt Hồ Già.

Cô nghe thấy tiếng da thịt anh cọ xát vào nhau, cô thậm chí còn có thể ngửi thấy hơi nóng của anh.

"Sướng không?" Hồ Già nhẹ nhàng hỏi anh trong bóng tối.

"Không sướng." Lòng xấu hổ khiến anh nói vậy.

Kỳ thực lời Điền Tư nói cũng là sự thật.

Dù sao thì cũng là tay mơ, cách thủ dâm của anh vụng về, không có kỹ xảo.

Dùng tay kéo động vài vòng qua lại, dương v*t lại càng lúc càng vểnh cao, không có chút dấu hiệu hạ hoả nào.

Vừa đúng Hồ Già còn nằm đè lên người anh, mùi thơm thoang thoảng quanh khoang mũi, cô há miệng, giọng điệu uể oải vang lên: "Vậy để tôi giúp cậu nhé?"

"Không..." Chữ không của anh còn chưa nói thành lời, Hồ Già đã đặt tay lên dương v*t anh rồi.

Tay cô nhỏ hơn anh nhiều, bộ móng tay vừa mới làm đẹp và nhọn hoắt, mò mẫm lên lỗ quy đầu của anh.

Chỗ này Điền Tư còn không dám chạm vào, cô lại trực tiếp dùng móng tay nghịch ngợm.

Anh lại cảm thấy sướng đến đau nhói, tức thì rên khẽ lên một tiếng.

Hồ Già nghe xong liền cười ngọt: "Sướng vậy à?"

Điền Tư không biết Hồ Già có thường xuyên giúp con trai làm chuyện này không.

Cô thực sự quá giỏi, tay cô chặt chẽ bao lấy dương v*t anh, bao lấy nửa trên của dương v*t rồi nhanh chóng xoát động, vừa chặt vừa mạnh, móng tay xinh đẹp còn liên tục cào xước lên thân gậy. Chơi cho đã rồi, cô còn rảnh tay kia ra niết hai hòn căng phồng của anh, lúc thì như gãi ngứa, lúc lại như lột hạt dẻ.

"Sao to vậy?" Cô còn như oán trách mà trêu anh, "Tay cũng không nắm hết được."

Điền Tư không chịu nổi được sự tấn công cực nhanh của khoái cảm, bụng dưới anh căng cứng, hơi thở cũng theo đó mà trở nên gấp gáp, cả hai đều có thể nghe rõ được.

"Mệt quá." Cô giả vờ rên rỉ, "Chỉ sục mà cũng mệt quá, anh trai động theo một chút được không? Hử? Dùng thằng nhỏ của anh trai mạnh mẽ đâm vào tay em..."

Điền Tư không chịu nổi được sự mê hoặc ấy, nghe giọng nói ngọt ngào của cô, anh không nhịn được mà đón nhận, theo nhịp kéo động của cô mà đẩy hông, mũi anh còn ngửi thấy, ngoài mùi tanh hôi dâm mĩ của dương v*t mình, còn có mùi thơm sữa tắm của Hồ Già.

Điền Tư sắp ra rồi.

"Không chơi nữa," Hồ Già đột nhiên buông tay ra, "Chán quá."

Không có cô, hạ thân Điền Tư trở nên trống rỗng, dục vọng không được giải tỏa, khiến anh thấy khô khốc.

"Sao... không thú vị?" Anh điều hòa hơi thở của mình, mở miệng nói với Hồ Già. Anh muốn cô tiếp tục.

"Cậu không kêu làm tôi cảm thấy thất bại, đèn cũng không chịu bật, trong bóng tối cứ mò mẫm chơi gậy th*t thì có ý nghĩa gì chứ?" Hồ Già nói.

Cô vung vẩy tay mình, mấy chục cái kéo động nhanh lúc nãy cũng khiến cổ tay cô mỏi nhừ, nếu không phải thấy Điền Tư đẹp trai, cô đâu có tốt với anh như vậy.

dương v*t của Điền Tư vẫn vểnh cao.

Nó như một cái đuôi chó giơ cao, đại biểu cho sự hưng phấn, muốn chơi đùa với cô.

"... Vậy cậu muốn chơi thế nào?" Điền Tư nghe thấy mình hạ giọng hỏi Hồ Già, đổi lại là tiếng cười của cô.

"Cởi hết quần áo ra rồi bật đèn lên." Cô nói.

_____Edited by Koko | Wattpad: @biggestkoko


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK