Cậu gọi nhỏ hắn:" Sư phụ, chuyện này.... "
Tầm Thiên cũng chẳng mấy quan tâm hai người kia. " Cứ chiều theo họ đi. Cho hai người đó ăn chút 'hành '."
Thâm Hải Quân +Ta là bụt:...
Vậy là ba người đánh nhau một người đứng nhìn. Đến lúc vạch máu của mấy người còn một nửa, Tầm Thiên cố ý dừng lại không đánh nữa. "Bây giờ hai cậu cứ đánh đi tôi không phản công nữa. Nhường mạng hai cậu lại cho đồ đệ tôi 'tiếp đãi'."
"Sư phụ... "
"Đừng làm ta thất vọng. "
Rất nhanh hai người đã hạ được Tầm Thiên rồi nhanh chóng chuyển mục tiêu sang Phi Thiên Tiếu. Ta là bụt hướng cậu nói:" Tiểu Thiên, dùng thực lực thật của cậu ra đi nhé. Chúng tôi sẽ không nương tay đâu. "
"Vậy thì xin chỉ giáo. "
Phi Thiên Tiếu tung chiêu rất nhanh khiến người nào đó bị hoa mắt. " Tiểu Thiên, đây là tốc độ của người mới sao?"
"Tôi đã nói với cậu là nếu Tiểu Thiên bằng level với cậu thì tỉ lệ thắng của cậu bằng 0 mà. Lúc tôi nói cậu lại không tin, bây giờ đã tin chưa?"
"Cậu ta trước đó có chơi qua game gì nữa không?"
"À thì... trước đây Tiểu Thiên có chơi qua 『Xưng vương đại chiến 』nhưng sau đó cậu ấy không chơi nữa. "
Hai người mải nói chuyện mà không để ý từ khi nào mình đã bị hạ gục. "Kết thúc từ bao giờ vậy?" Ta là bụt ngơ ngác.
" Thôi xong. Hai người còn không đánh lại một người thế này thì còn gì để nói nữa đâu. "
Sang lượt hai, Phi Thiên Tiếu lên tiếng nhắc nhở:" Này.. này...này, hai người có định đánh nữa không vậy?"
"Á.. hả.. ờ.. có chứ!Phải đánh để lấy lại danh dự chứ!" Thâm Hải Quân lớn giọng
"Cậu còn có danh dự nữa cơ à?"
"Còn chứ! Ít nhất là bây giờ chưa mất. Hơ hơ. "Cậu ta cười trừ.
"Vậy bây giờ đánh sao đây?"
"Ừm... cậu đánh với Tiểu Thiên còn tôi đánh với lão đại nhà cậu. Được không?"
"Được rồi. Cứ như vậy đi. "
Nói xong hai người theo sắp xếp mà thực hành. Ta là bụt đánh với Phi Thiên Tiếu, còn Thâm Hải Quân đánh với Tầm Thiên. Chẳng qua bao lâu thì Thâm Hải Quân đã bị đánh bại còn Ta là bụt vẫn kiên trì đánh tiếp dù biết mình cũng không thắng được.
"Tiểu Thiên tôi không nghĩ là tôi đang đấu với một người mới chơi được mấy ngày đâu. Cậu như vậy là không muốn để bọn tôi dễ thở rồi. "
"Cậu đừng nói quá như vậy chứ. Tôi vẫn cần phải học hỏi thêm từ các cậu nhiều. "
"Tốc độ này của cậu khiến tôi nhớ đến một người bạn của tôi. "
" Vậy sao? Vậy khi nào có cơ hội tôi nhất định phải so tài với người bạn đó của cậu rồi. Còn bây giờ thì tôi với sư phụ xin phép lên tầng chín trước đây. " Nói xong cậu tung chiêu ra khiến Ta là bụt ngã xuống. Cậu ta cũng không bất ngờ lắm, còn nhắc nhở hai người họ. " Nghe nói nếu lên tầng chín mà không có đối thủ thì sẽ được đấu với hệ thống đó. Chúc hai người may mắn."
"Cảm ơn cậu đã nhắc nhở. Chúng tôi đi đây. " Hai người họ tiếp tục leo lên tầng tiếp theo. Còn Ta là bụt cùng Thâm Hải Quân thì bị truyền tống đến khu vực chờ. Lúc này, Thâm Hải Quân tò mò về 'người bạn ' trong lời Ta là bụt vừa nói. " Người bạn đó của cậu cũng chơi game này à?"
"Người bạn nào?" Ta là bụt không hiểu cậu ta đang nói gì. Thâm Hải Quân đành hỏi rõ:" Thì là cái người mà cậu vừa nhắc đến với Tiểu Thiên ấy. "
"À! Người bạn đó tôi quen ở trong một game khác vào ba năm trước rồi. Chiến đấu cùng nhau nửa năm mà thao tác lúc đầu của cậu ấy gần giống với Tiểu Thiên còn mấy tháng sau thao tác lại giảm rõ. Đến cuối cậu ta còn muốn kết duyên với tôi trong game làm tôi sợ quá bỏ game luôn. Bây giờ vào lại thì không thấy cậu ấy xuất hiện nữa rồi. Chắc cũng bỏ game như tôi rồi. " Ta là bụt nói. " Mà thôi không nhắc đến cậu ấy nữa. Mà không biết lão đại và Tiểu Thiên thế nào rồi?"
"Hai người họ thì sao phải lo chứ. Chắc gì đã có người nào lên được tầng chín đâu chứ. Đấu với hệ thống thì họ thắng chắc rồi. Giờ chỉ cần ngồi đợi kết quả thôi. " Thâm Hải Quân nói như biết trước được kết quả vậy.
....
Phi Thiên Tiếu và Tầm Thiên lên được tầng chín thì gặp Lôi Công và Nhà bán hành. "Lôi ca, lão tứ, mọi người cũng lên đây rồi sao?"
"Chúng tôi còn tưởng lần này lên đây được đấu với hệ thống chứ, ai ngờ lại gặp hai người. "Lôi Công vờ than thở. "Vậy thì xin chỉ giáo. "
Nhà bán hành nhìn thấy Phi Thiên Tiếu liền nở một nụ cười gian. "Tiểu Thiên, cuối cùng tôi cũng được solo với cậu rồi. Tôi sẽ không nương tay đâu đấy. "
"Mong sẽ không làm cậu thất vọng. "Nói xong hai người liền lao vào tấn công đối phương.
Đứng nhìn bọn họ đánh hăng say như vậy, Lôi Công không khỏi ngạc nhiên với thao tác của Phi Thiên Tiếu. " Hai người họ như vậy có ổn không?"
"Đừng lo cho họ mà hãy lo cho bản thân mình đi! Bây giờ chúng ta đang là đối thủ của nhau đấy. Tập trung vào nào!"
"Được. Tôi cũng muốn đấu với cậu lâu rồi. " Lôi Công hào hứng mà đáp lại. Hai người bắt đầu tung ra những đòn tấn công, không ai nhường ai.
Hết lượt đầu, đội của cậu và Tầm Thiên đang giữ được ưu thế khi cả hai đều hạ gục được đối thủ của mình.
Sang lượt sau, bọn họ quyết định hỗn chiến. Cả bốn người đều di chuyển đến giữa sân đấu rồi bắt đầu tung ra đòn tấn công của bản thân. Nhìn vào màn hình lúc này là một mảnh hỗn loạn không rõ mục tiêu. Họ chỉ có thể tung chiêu theo phản xạ của mình chứ không thể nhìn ra được gì trong mớ hỗn loạn đó.
Còn 15 giây nữa là kết thúc thời gian leo tháp. Tất cả người chơi trong tháp đều sẽ được truyền tống ra ngoài khi hết giờ. Hệ thống sẽ thông báo kết quả và phần thưởng vào hòm thư của người chơi. Đội nào leo tháp thành công sẽ được thông báo bằng loa to lên hệ thống chính.
Hệ thống bắt đầu đếm ngược: 10, 9, 8,...
"Sắp hết thời gian rồi, dốc hết sức mình nào!! Đội nào thua sẽ phải chịu phạt." Lôi Công khuấy động không khí cuối trận. Sau khi nghe Lôi Công nói vậy, Nhà bán hành thấy đội mình yếu thế hơn thì không khỏi xanh mặt. " Lôi ca đội chúng ta đang yếu thế hơn đó. Nếu có thua mà phải chịu phạt thì anh chịu phạt một mình đi nha. Em sẽ không chịu cùng anh đâu. "
"Chúng ta chưa chắc đã thú mà. Em không cần lo lắng. "
4, 3,...Nhà bán hành đã bị đánh bại. Hệ thống lại tiếp tục đếm ngược: 2, 1, 0. Thời gian vừa hết cũng là lúc Lôi Công bị Tầm Thiên dùng chiêu cuối đánh ngã.