Mục lục
Vùng Đất Tự Do
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Guan Chao là một người cực kỳ đa nghi. Gã đa nghi từ lúc mới đẻ. Mẹ Guan Chao kể lại rằng sau khi ra đời gã đã khóc liên tục một tuần, các bác sĩ khám mãi không ra bệnh, sau này khi đã quen với sự xuất hiện của mẹ Guan Chao mới thôi không khóc nữa. Hóa ra gã bị chứng nghi ngờ cuộc đời. Gã nghi ngờ mẹ mình là kẻ xấu. Gã nghi ngờ các bác sĩ định hãm hại gã.

Mẹ Guan Chao tin rằng khi con mình lớn lên nó sẽ đỡ đa nghi hơn. Hóa ra bà đã nhầm. Chứng bệnh của Guan Chao càng lúc càng phát triển theo cái cách người ta không sao hiểu được. Chẳng hạn như gã chưa bao giờ ngủ với phụ nữ vì sợ rằng việc cởi quần áo trước mặt người lạ sẽ đặt mình vào tình thế nguy hiểm. Khi biết con mình chỉ thích nhìn phụ nữ qua ảnh, mẹ Guan Chao đã nhất quyết đòi gã phải đến gặp bác sĩ tâm lý, thật bất ngờ, trong cuộc gặp thay vì bị bác sĩ tâm lý thuyết phục, gã lại thuyết phục ngược lại bác sĩ rằng tất cả phụ nữ đều là những kẻ ngoại tình tiềm năng, thế là ông ta lập tức bỏ vợ.

Căn bệnh của Guan Chao dẫn đến việc gã chỉ tin vào bản thân mình, nhờ thế mà trong suốt thời niên thiếu, gã đã phát triển được các kỹ năng tư duy, triết học, toán học và võ thuật đáng nể. Tuy nhiên có lẽ gã vẫn sẽ suốt đời là một kẻ dị hợm trong mắt người khác nếu không phải cuộc chiến tranh hạt nhân đã làm thế giới này trở nên điên loạn. Vùng đất Tự Do chính là mảnh đất thích hợp để Guan Chao thi thố các sở trường của mình, đó là sở trường giết người, sở trường dọa nạt và sở trường thôi miên đám đông bằng các lời lẽ hùng biện. Gã nhanh chóng trở thành thủ lĩnh một băng nhóm sát thủ lớn bậc nhất Vùng đất Tự Do, nhưng ngay cả như vậy thì cho đến giờ gã vẫn còn đồng trinh.

Khi đã đủ điều kiện để giữ một chân trong Hội Đồng, Guan Chao phải nghĩ ra cái tên mới cho tổ chức. Quá trình cân nhắc kỹ lưỡng đã dẫn đến cái tên Rồng, không phải vì thủ lĩnh Guan Chao hâm mộ loài rồng hay muốn truyền bá văn hóa Trung Quốc, mà lý do chính – cũng không có gì đáng ngạc nhiên – là vì gã nghi ngờ các điều luật mà Hiệp Hội đặt ra chỉ nhằm để khống chế tổ chức của gã, thế nên gã nhất quyết đặt một cái tên ngoài khuôn khổ để hóa giải âm mưu của Hiệp Hội. Mọi người đều bảo Guan Chao ngang ngược, nói thế cũng đúng, nhưng bản chất của sự ngang ngược này là do gã đa nghi quá mà thôi.

Trong các thành viên Hội Đồng Guan Chao sợ nhất Jackson Jay. Điều này ai cũng biết. Gã cảm thấy Jackson Jay là một nhân vật khó lường và nguy hiểm, tuy nhiên gã luôn cố tránh thần phục Jackson Jay giống như Khaby Decker và giữ thế trung lập đến cùng. Gã đã làm điều này khá tốt, cho đến khi Tư Lệnh quyết định sáp nhập năm Thần Tài thành một, và khi ấy gã buộc phải chấp nhận chia miếng bánh lớn nhất cho Jackson Jay để tránh phải đối đầu trực diện với lão.

Ngày hôm nay Guan Chao mời Brady Anderson đến gặp để thảo luận về tỷ lệ ăn chia. Cuộc tấn công tiêu diệt Dực Long vừa kết thúc, đóng góp lớn nhất cho chiến thắng này là T-rex và Voi Châu Phi, Rồng hầu như chỉ múa may vòng ngoài, vậy mà cũng thiệt mất Tứ Đại Danh Kiếm. Guan Chao cảm thấy Jackson Jay không hài lòng với sự thiếu nhiệt huyết của gã, rất có thể lão sẽ đòi tính lại miếng bánh theo hướng chia cho Rồng càng ít hơn nữa. Càng nghĩ Guan Chao càng cảm thấy không yên tâm.

Brady Anderson đã trở thành Siêu Thần Tài, vị trí của gã cao hơn trước kia nhiều, gã cũng không cần đến sự bảo trợ của băng Rồng nữa mà cả T-rex và Voi Châu Phi đều phải ra sức săn đón.

Cuộc gặp với Brady Anderson diễn ra ở cứ điểm của Guan Chao, là nơi duy nhất Guan Chao cảm thấy an toàn. Hộ tống cho Brady Anderson là hai mươi Hiệp Sĩ mặc áo đỏ chót.

Guan Chao không thích các Hiệp Sĩ, nhưng gã giấu kín cảm xúc đó vào bên trong. Gã không muốn đối đầu với Liên Minh.

- Brady, ngồi đi. Anh uống gì?

- Tôi không muốn uống gì cả.

Guan Chao tưởng mình nghe nhầm:

- Cái gì cơ?

- Anh nghe thấy rồi đấy.

- Anh chê rượu từ khi nào thế?

Brady nhún vai:

- Không phải chê mà là hôm nay không thích uống thôi.

Guan Chao vẫn cảm thấy không sao tin được:

- Chắc chắn anh đang chê rượu nhà tôi không ngon rồi. Nhưng chẳng phải từ trước đến nay chúng ta đều uống rượu của anh tặng tôi hay sao? Hay.. rượu đó có vấn đề?

Brady Anderson cảm thấy bị xúc phạm:

- Rượu tôi tặng anh sao lại có vấn đề được.

- Thế tại sao anh lại không uống?

- Tôi đã nói rồi, tôi không muốn uống hôm nay.

- Tại sao lại là hôm nay, tại sao lại là ở nhà tôi?

- Tôi cảm thấy nghiện ngập không phải là chuyện tốt.

Cả đời Guan Chao đã dành để nghi ngờ thế giới này, bây giờ gã lại nghi ngờ luôn sự minh mẫn của chính mình.

Tay trùm buôn rượu ở Vùng đất Tự Do nghĩ rằng nghiện ngập không phải là điều tốt, trời ạ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK