Mục lục
Vùng Đất Tự Do
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ trước đến nay Tài chưa từng nhìn thấy ai ăn hai nhát dao chí mạng vào cổ mà vẫn sống. Cơ thể to lớn của Stan không thể là lý do duy nhất bởi Tài đã từng giết những kẻ khổng lồ như Anthony và gã đã chết chỉ sau một cú cắt cổ nhẹ nhàng.

Tên khốn này đúng là một con quái vật theo nghĩa đen.

Stan cầm rìu bổ xuống khiến cho đám người bên Tài chạy tán loạn. Cú bổ ấy để lại trên sàn nhà lát đá một vết thủng rất lớn.

Ánh mắt của Stan dõi theo Tài như thần chết đòi mạng. Bây giờ gã đã không thể nói được nữa mà chỉ dùng ánh mắt để thể hiện sự tức giận.

Tài nhảy đến bên cạnh tên sát thủ cầm trường kiếm lúc này và cầm thanh kiếm lên.

Đây là một thanh Longsword kiểu cổ điển, có hai lưỡi, có thể dùng để đâm và chém. Thanh kiếm nặng gần hai cân, chuôi kiếm dài, thích hợp để cầm bằng hai tay.

Tài đã từ bỏ ý nghĩ giết Stan bằng dao. Hắn quyết tâm dùng kiếm đổi vận.

Khóe môi của Stan hơi nhếch lên. Rõ ràng gã định cười nhưng cười không thành tiếng nữa rồi.

Gã hùng hục chạy đến chỗ Tài như một chiếc xe tải. Cái rìu vung cao quá đầu. Đúng lúc ấy căn phòng mất điện tối om.

Lúc đèn bật sáng thì người của Stan đã bị cắt làm đôi. Cơ thể mất đầu của gã nằm sóng xoài trên mặt đất, máu từ cổ phun ra có vòi.

Tài gật đầu với Daniel, hắn tháo kính nhìn đêm ra.

Lúc nãy hắn đã ra hiệu với Daniel để bảo nó tắt bóng đèn. Từ đầu đến cuối, cái bóng đèn đã đóng vai trò then chốt trong cuộc chiến. Nếu không được bật tắt đúng thời điểm, có lẽ hắn đã không thể sống sót.

Tài thở dài, theo tiếng thở ấy cơ thể của hắn thoát lực ngã lăn ra đất.

Hắn chưa từng trải qua cuộc chiến nào cam go như thế. Stan quả là một đối thủ đáng gờm. Điều tốt đẹp duy nhất từ cuộc chiến này là hắn đã chiến thắng, và chiến thắng mà không phải trả cái giá quá đắt.

Tay trái của gã vẫn đang trong quá trình phục hồi.

Tin tức về chiến thắng của băng Con Giun Bé Tí nhanh chóng lan đi khắp nơi. Các sát thủ còn lại của băng Con Chó hiểu rằng Tài chính là thủ lĩnh mới liền lục tục kéo về khu tập kết.

Băng của Tài đột nhiên phát triển lớn mạnh. Từ nay hắn có hai khu tập kết, rất nhiều bất động sản, bao gồm cái nhà cũ của Anthony và nhà riêng của hắn, và nhân lực cũng tăng lên mỗi ngày.

Tài nghĩ rằng đã đến lúc tìm gặp Dominic lần nữa.

Lần này hắn huy động hẳn mười người đi kèm đến gặp Dominic nhằm gây thanh thế.

Cảm giác của Tài khi ấy thật khác lạ. Đây là cảm giác của ông chủ lớn, thủ lĩnh của một băng nhóm có tổ chức tốt và đang trên đà phát triển. Hắn không còn sợ ai nữa.

Khi bước vào căn nhà số 30 phố Phong Lan, Tài nhận ra điều khác lạ. Các vệ sĩ của Dominic nằm chết la liệt ngoài cửa.

Hắn ra hiệu cho các thành viên bên mình rút dao ra và chậm rãi tiến vào bên trong, tinh thần cảnh giác cao độ.

Ở gian phòng chính, Tài nhìn thấy Dominic đang ngồi tựa lưng vào tường, hơi thở gấp gáp tựa như không còn sống được mấy nỗi nữa. Đứng trước mặt Dominic là một người thanh niên còn rất trẻ, có lẽ chưa đến ba mươi tuổi.

Vẻ đẹp của gã thật rực rỡ. Nhìn gã mà Tài liên tưởng đến các bức tượng nam thần Hy Lạp được Thượng Đế thổi hồn ban cho sự sống. Không chỉ ngoại hình mà cử chỉ và phong thái của gã cũng mang dáng dấp thần thánh. Trên đầu là mái tóc xoăn dày đầy mê hoặc.

Gã mặc áo vét trắng. Ở Vùng đất Tự Do người ta không mặc áo vét trắng. Mặc vét trắng đi trong đêm tối là cách nhanh nhất để bị giết. Nếu gã tự tin mặc vét trắng thì có nghĩa là trên đời này không ai giết gã được.

Dominic nhìn về phía Tài, lấy hết sức thốt lên:

- Adonis. Gã là Adonis. Gã là người mang em trai của anh đi.

Người thanh niên có cái tên Adonis nghe vậy chỉ mỉm cười. Gã vỗ nhẹ xuống đầu của Dominic. Theo cái vỗ ấy Dominic gục xuống chết.

Tài trợn mắt nhìn cử chỉ của Adonis.

Theo kiến thức của hắn, người ta không thể giết người chỉ bằng một cái vỗ tay. Ít nhất thì hắn cũng không làm nổi điều ấy.

Hắn chợt nhận ra rằng tất cả các vệ sĩ của Dominic đều chết mà không có bất kỳ thương tích nào trên người. Có lẽ chúng đã bị Adonis giết. Cách thức giết người của gã thật độc đáo và cao cấp. Gã là một siêu sát thủ. Thật không ngờ lại tồn tại sát thủ cỡ này.

Tài rút phắt con dao ra, cầm chắc trên tay trái. Hơi lạnh của con dao mang lại sự tự tin cho gã.

Tay trái của gã đã phục hồi hoàn toàn. Gã đang ở trạng thái đỉnh điểm về sức mạnh thể chất và tâm lý. Ở trạng thái này gã chưa từng thua trong bất kỳ cuộc đấu dao nào.

Tài phóng con dao đi. Adonis bắt lấy con dao bằng hai ngón tay và phóng ngược trở lại. Tên sát thủ đứng bên cạnh Tài lập tức gục xuống chết.

Gã không nhắm trượt. Gã chỉ muốn biểu diễn kỹ năng cho Tài mở to mắt ra thán phục mà thôi.

Tài hiểu rằng hắn không phải là đối thủ của người này. Khoảng cách giữa hai bên xa như hai bờ đại dương.

Tài rút ra một con dao khác, thủ thế.

Adonis bước đến bên cạnh hắn, nụ cười vẫn nở trên môi.

- Mày là học trò của ông ấy. Ông ấy đã yêu cầu tao không giết mày. Hãy nhớ kỹ lý do này.

Adonis dùng ngón tay đâm vào cổ Tài. Tốc độ của gã rất chậm. Tài đưa dao lên muốn cắt đứt bàn tay của gã, nhưng mắt hắn hoa lên, ngón tay của Adonis không hiểu làm cách nào đi vòng qua con dao để chọc thẳng vào cổ hắn.

Tài quỵ xuống, gần như tắc thở.

Hắn nhìn thấy Adonis bước vào nhóm chín sát thủ phe mình và dùng tay trần giết từng người một như giết chín con kiến. Cả chín sát thủ cùng gục xuống chết một lúc. Không ai kịp kêu lên tiếng nào.

Adonis bước đi. Chiếc áo vét trên người gã trắng tinh. Gã tựa như thiên thần từ trên trời hạ cánh xuống Vùng đất Tự Do và sau khi làm xong công việc của mình lại nhàn nhã trở về thiên đường nơi vốn thuộc về gã.

Tất cả niềm kiêu hãnh và tự cao tự đại của Tài đều đã bị Adonis phá hủy. Hắn nhắm mắt lại, biết rằng sẽ còn rất lâu nữa hắn mới có thể cứu em mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK