Tài bước vào căn phòng của Tư Lệnh. Ở đó, tại chính giữa căn phòng, hắn nhìn thấy một cái bàn, bên trên mặt bàn phủ khăn trắng để che đi vật gì đó. Hắn bước qua cái bàn ấy, tiến đến trước vách ngăn.
Tài nhìn vào vách ngăn, không nói gì cả.
Tư Lệnh cười nhạt:
- Ngươi vẫn giận ta vụ hôm nọ ư?
- Đúng vậy. Vì ông mà mọi thứ mới trở nên tồi tệ như ngày hôm nay.
- Nhưng nếu không có sự bảo trợ ngấm ngầm của ta thì ngươi liệu có sống được đến ngày hôm nay không? Ngươi nghĩ vì sao mà Adam White và Gabriel Doherty lại ủng hộ ngươi đến thế?
- Đó là vì ông nhìn thấy tiềm năng trong con người tôi, đó là vì ông biết rằng tôi là người duy nhất có thể giúp ông giết Sát Chúa. Chúng ta đến với nhau vì lợi ích mà thôi. Tư Lệnh Mc Alister, tôi muốn đánh bài ngửa với ông. Tôi sẽ giúp ông giết Sát Chúa, nhưng tôi không thể làm thế một mình, tôi cần người của tôi. Tôi cần tiền để nuôi người của tôi.
- Tiền, hặc hặc, tiền với ta chỉ là một con số. Ngươi cần bao nhiêu tiền cũng có. Ngươi giết Siêu Thần Tài của ta, ta sẽ lập ra một Siêu Thần Tài mới, và ta sẽ trích ra bốn phần trăm tổng thu nhập của Siêu Thần Tài để trao số tiền đó cho ngươi.
- Chỉ bốn phần trăm thôi ư? – Tài nói với vẻ thất vọng.
- Chỉ bốn phần trăm thôi ư? Sao ngươi lại có thể ngu dốt và tinh tướng đến thế? Siêu Thần Tài là trung tâm điều phối hàng hóa ở Vùng đất Tự Do, không chỉ cho Liên Hiệp mà còn cả Liên Minh nữa. Chín mươi phần trăm thu nhập của Siêu Thần Tài đều phải cống nạp cho Liên Minh, chỉ chín phần trăm dành cho Liên Hiệp và một phần trăm còn lại dành cho chính hắn. Ngươi không nhầm đâu, Siêu Thần Tài chỉ được giữ lại đúng một phần trăm số tiền mà hắn kiếm ra mà thôi. Nay ta sẽ cắt bốn phần trăm số tiền mà lẽ ra Liên Hiệp được nhận để trao nó cho ngươi, tạo điều kiện cho ngươi hồi sinh Dực Long. Số tiền ấy lớn hơn tất cả số tiền mà các ngươi từng nhận trong đời và gần bằng tổng số tiền mà ba tổ chức sát thủ lớn nhất nhận được. Ngươi còn muốn gì hơn nữa?
Tài hơi cúi người, cười lớn:
- Nếu vậy thì tôi trân trọng cảm ơn Tư Lệnh.
- Hặc hặc, ngươi cũng khôn ngoan lắm. Ngươi giết Joaquin để cảnh báo những kẻ âm mưu phản bội, lại giết Siêu Thần Tài để chặn nguồn tiền của Liên Hiệp và cảnh báo chúng chớ dại mà đụng đến Dực Long, ngươi lại trừng phạt Gavin vừa để trả thù cá nhân vừa để gây áp lực cho ta. Hành vi của ngươi quả quyết và tàn nhẫn. Cả Liên Minh đều đang xôn xao việc hai mươi Hiệp Sĩ bị cắt cổ, xác ném ra ngoài đường tựa như hai mươi con chó dại bị người ta đánh chết. Ta chỉ nghe thôi đã cảm thấy tức giận bừng bừng. Chỉ trong vài ngày ngươi đã liên tiếp bước qua lằn ranh đỏ, công khai thách thức quyền lực của ta. Ngươi đoán rằng bởi vì ta cần ngươi nên ta không dám giết ngươi. Ồ, điều đó không sai, nhưng ta lại đang tự hỏi có thật là ta cần ngươi hay không. Ngươi có thực sự giỏi như ngươi tưởng hay không? Hôm nay ta muốn ngươi trả lời câu hỏi đó cho ta.
- Trả lời như thế nào?
- Hãy nhìn cái bàn kia. Hãy mở tấm khăn phủ bàn lên đi.
Tài quay người, hướng về phía cái bàn, chậm rãi giở khăn bàn lên.
Trên bàn có một cái đĩa trũng lòng, trong đĩa có một đống bột nhỏ màu trắng.
- Ma túy Hãm Thần dạng tinh khiết nhất. Ngươi phải hít số ma túy này vào mũi. Nó sẽ có tác dụng tức thì. Ngươi sẽ cảm thấy phản xạ của mình chậm lại đáng kể, gần như không thể cử động được. Sau đó Ethan Kath sẽ thử tài của ngươi.
Ethan Kath cầm một thanh kiếm. Gã tuốt kiếm ra khỏi vỏ.
- Gã sẽ đạt bàn tay ngươi lên bàn giống như những gì ngươi vừa làm với Gavin, và gã sẽ cho ngươi ba cơ hội để tránh né lưỡi kiếm. Đến lần thứ ba, gã sẽ chặt đứt bàn tay của ngươi. Nếu ngươi có thể rụt tay lại, thì ngươi chứng minh được năng lực của mình trong mắt ta. Khi đó ngươi sẽ có tất cả.
Tài hít một hơi thật sâu:
- Đã có ai làm được điều đó trong lần đầu tiên chưa?
- Theo ta biết thì chưa. Ta cần một tháng mới có thể cử động được, còn Sát Chúa cần hai mươi ngày.
- Và ông cho tôi một phút.
- Ngươi đã chọc giận ta. Thái độ xấc xược của ngươi làm ta chán ghét. Ta vốn định dùng ngươi nhưng bây giờ ta không muốn dùng nữa, trừ khi ngươi chứng minh được năng lực phi thường, vượt xa những gì mà ta từng kỳ vọng vào ngươi. Trần Tuấn Tài, ta hiểu tại sao ngươi lại làm những điều ngươi đã làm, nhưng ngươi cũng cần hiểu rằng mọi hành động quá khích đều phải trả giá.
- Ông sẵn sàng vì cái tức nhỏ mà bỏ đi việc lớn ư?
- Thế thì còn phải xem ngươi có đủ năng lực để làm việc lớn không đã. Nói nhiều làm gì? Mau hít đi, không ta bắn thủng sọ ngươi bây giờ.
Tài không biết làm thế nào, đành cầm cái đĩa lên, sau khi đã lấy tinh thần, liền quả quyết hít số ma túy đó vào mũi.