Mục lục
Tửu Thần (Âm Dương Miện)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Cơ Dạ Thương chăm chú nhìn Cơ Động:
- Đệ đệ, ngươi biết không? Sau khi hay được tin phụ thân qua đời, ông nội đã tự nhốt mình trong phòng suốt bảy ngày không có mở cửa. Khi ông ra khỏi phòng, đã đưa ra hai gia quy. Một là, người thừa kế gia tộc phải ở cùng phòng với tộc trưởng. Hai là, người thừa kế gia tộc sau khi đạt tới hai mươi tuổi, có thể lựa chọn một nghề nghiệp mà mình yêu thích. Từ đó về sau, trước khi ta đạt tới hai mươi tuổi, ngoại trừ những lúc học tập tại Âm Dương Học Đường, chưa bao giờ ông nội rời khỏi ta nửa bước. Thậm chí những lúc vừa mới tan khóa tại Âm Dương Học Đường, ông nội hằng ngày vẫn đến tận Thiên Can Học Viện để đón ta về. Ông nội mặc dù chưa từng nói lời nào, nhưng ta lại có thể cảm nhận rõ ràng tình yêu của ông nội dành cho ta. Hoặc nói chính xác hơn là, toàn bộ tình thương mà ông nội dành cho phụ thân cũng đã trút hết trên người ta. Ta làm sao có thể khiến cho lão nhân gia thất vọng đây chứ? Ông nội thật sự không chịu thêm được bất cứ đả kích nào nữa đâu. Ta không yêu cầu ngươi quay về gia tộc, ta chỉ hi vọng, ngươi cũng đừng oán trách ông nội, có được không?
Cơ Động lắc lắc đầu:
- Hiện tại ta cũng không muốn oán trách ai cả, ta chỉ cảm thấy bi ai mà thôi.
Hắn nói bi ai cũng không phải là cảm thấy bi ai cho mình, mà là cảm thấy bi ai cho Cơ Động, chủ nhân thật sự của thân thể này, còn có cảm thấy bi ai cho cha mẹ của Cơ Động. Cơ Dạ Thương nói rất đúng, chuyện này rất khó phán xét xem ai đúng ai sai. Hắn làm sao có năng lực đó cơ chứ? Hắn chỉ biết chính là, Cơ Động trước kia mới là người bị hại chân chính.
Bả vai nhoáng lên một cái, đã hất tay Cơ Dạ Thương ra, thở dài một tiếng, Cơ Động nói:

- Ngươi quay về nói với ông ta, ta không hận ổng, ta cũng không nghĩ là hận ai cả. Nhưng mà, ta cũng sẽ không quay trở về, nơi đó cũng không phải là nhà của ta.
Cơ Dạ Thương trầm ngâm một lúc lâu:
- Ta hiểu rồi. Lời nói của ngươi ta sẽ chuyển lại cho ông nội. Cơ Động, sau này ngươi định sẽ làm gì?
Cơ Động nói:
- Sau khi kết thúc Thánh Tà Chi Chiến, ta có thể sẽ đi du lịch đại lục một chuyến vậy.
Cơ Dạ Thương gật gật đầu:
- Cơ Động, lần trước ngươi đánh chết Cơ Dật Phong, có thể nói là đã khiến cho nội bộ Trung Thổ Đế Quốc đại loạn. Mặc dù dưới sự đàn áp của hai vị Chí Tôn Cường Giả, cùng với thân thế của ngươi là hậu duệ của Bình Đẳng Vương, nên tạm thời được dàn xếp xuống. Nhưng mà, hiện tại hoàng thất Trung Thổ Đế Quốc đã đại biến, huyết mạch trực hệ hoàng thất bởi vì Cơ Dật Phong chết mà bị đứt đoạn. Dưới sự sắp xếp của ông tổ, ông nội đồng ý đem ta trở thành người kế thừa của trực hệ hoàng thất. Vương vị Bình Đẳng Vương nhất mạch chúng ta đã không còn người kế thừa.
Cơ Động có chút kinh hãi nói:
- Nói như vậy, ngươi hiện tại đã trở thành tân nhậm Thái tử của Trung Thổ Đế Quốc rồi sao? Trung Thổ Đế Quốc còn có thể cho phép ngươi gia nhập Thánh Tà Chiến Trường hay sao?
Cơ Dạ Thương ưỡn ngực nói:
- Đây là nguyện vọng của ta. Không gia nhập Thánh Tà Chiến Trường, làm sao có thể được xem là một ma sư chân chính chứ? Đây cũng là điều kiện duy nhất của ta khi chấp nhận làm người thừa kế trực hệ hoàng thất. Nếu có ngày nào đó ngươi rảnh rỗi, thì quay về vương phủ một chuyến đi. Phụ thân và mẫu thân của ngươi được an tán cùng một chỗ, ông nội cũng không có chia cắt hai người. Coi như là ngươi bái tế bọn họ một chuyến cũng được.

- Ta sẽ đi.
Cơ Động gật gật đầu, vì chủ nhân của thân thể này, hắn nhất định sẽ đi. Tuy rằng hắn đối với Bình Đẳng Vương gia tộc cũng không có bất cứ hứng thú gì, nhưng thay mặt chủ nhân thân thể này đi bái tế cha mẹ của hắn, cũng là chuyện cần phải làm. Cũng coi như là kết thúc luôn một đoạn nhân quả này đi.
Đột nhiên, một cỗ áp lực cực lớn từ trên không trung truyền xuống, khiến cho Cơ Động và Cơ Dạ Thương không khỏi đồng thời ngẩng đầu nhìn lên không trung. Chỉ thấy khỏa lôi cầu khổng lồ trên không trung đột nhiên phóng xuất ra vạn đạo hào quang. Thân thể cao lớn của Tử Lôi Diệu Thiên Long lại hiện ra trước mắt mọi người.
Khí tức cường giả nhất thời nở rộ ra trên thân thể cao hơn ba mươi thước. Long uy khủng bố khiên cho thiên địa cũng phải run sợ. Điện quang màu tím lưu chuyển, mơ hồ giống như là cùng với Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới trong không trung hô ứng. Không hề nghi ngờ, Tử Lôi Diệu Thiên Long đã chân chính tăng lên đến cấp bậc Cửu Giai. Hơn nữa ma lực bản thân nó cũng đã có biến hóa long trời lở đất. Giống như là do lôi điện tinh khiết nhất ngưng tụ lại thành vậy.
Thân ảnh Phất Thụy cũng đồng dạng xuất hiện. Khi mọi người nhìn rõ được hắn, cái đầu tiên nhìn đến chính là ánh mắt của hắn. Ánh mắt màu tím biếc giống như là một đạo lôi điện phá không đánh xuống vậy. Ngay trên giữa trán, có thêm một con mắt phát ra tử quang yêu dị. Dưới làn da màu đồng cương hãn, tử quang không ngừng lưu chuyển. Lúc này Phất Thụy nhìn qua giống y như là Lôi Thần hạ phàm vậy. Trên đỉnh đầu hắn vốn là Dương Miện màu trắng, hiện tại đã biến thành màu tím trong suốt, cũng không nhìn ra Âm hay Dương thuộc tính. Bảy quan hai tinh, cho thấy ma lực hắn đã trong khoản thời gian ngắn ngủi đã tăng lên đến bảy mươi bốn cấp. Cả người hắn cùng với Tử Lôi Diệu Thiên Long bên dưới dung hợp thành một khối. Trên toàn thân phóng thích ra một luồng uy áp khổng lồ, thậm chí còn mãnh liệt hơn Chúc Dung nữa. Trong số các cường giả Cơ Động từng gặp qua, tựa hồ cũng chỉ có Chí Tôn Cường Giả mới có thể hơn được hắn. Nhìn bề ngoài chỉ là tăng lên hai cấp, nhưng thực lực Phất Thụy không thể nghi ngờ là có sự tăng vọt về chất.
Người khác không hiểu, nhưng Cơ Động thì lại hiểu rõ, biến hóa chính là có màu sắc đồng dạng với ma lực bản thân. Chuyện này đại biểu chính là cực hạn, Cực Hạn Ma Lực. Đúng vậy, Dương Lôi ma lực của Phất Thụy sau khi Thần Khí Lôi Ngục Thần Phủ cùng với thân thể hắn dung hợp với nhau, ma lực bản thân hắn cũng đã tiến hóa thành Cực Hạn Dương Lôi. Ma lực bình thường chuyển hóa thành Cực Hạn Ma Lực, khiến cho Phất Thụy hiện tại đã chân chính trở thành một trong những cường giả đương đại.
- Đây là,... Cực Hạn Dương Lôi?
Diêu Khiêm Thư đi đến bên cạnh Cơ Động, mang theo vài phần nghi hoặc, kinh ngạc nói.
Suốt mấy ngày nay, thương thế của hắn mặc dù đã khôi phục lại khá nhiều, nhưng tinh thần hắn có vẻ rất sa sút. Cho tới nay, hắn vẫn là một thành viên trong Thiên Can Thánh Đồ, lựa chọn thoát ly Thánh Đồ, đối với hắn mà nói là đả kích không nhỏ. Niềm tin của một người bị phá vỡ hoàn toàn, lại cảm giác này khó chịu vô cùng. Cơ Động cũng không có đi khuyên bảo hắn, những chuyện như thế này phải để tự mình hắn lĩnh ngộ ra, mới có thể thấu hiểu được. Nhưng hắn ngày nào cũng cùng với Diêu Khiêm Thư cùng nhau tu luyện, đó cũng chính là nguyên nhân khiến cho Cơ Dạ Thương đến tận hôm nay mới có thể chờ hắn rảnh rỗi mà tìm hắn kể chuyện thân thế.
Cơ Động gật gật đầu, nói:
- Chắc là đúng như vậy, ma lực sư huynh vốn đã là biến dị ma lực, uy lực vốn mạnh hơn mười hệ ma lực bình thường, lần này lại thêm được Thần Khí kích thích, từ đó phát sinh biến dị mà tiến hóa, đó cũng là chuyện bình thường.

Diêu Khiêm Thư có chút trợn mắt há hốc mồm nói:
- Xem ra những gì ta biết đã toàn bộ thay đổi hết cả rồi. Thiên Can Thánh Đồ đời này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì đây chứ?
Cơ Động nhàn nhạt nói:
- Ngươi còn chưa hiểu hay sao? Thiên Can Thánh Đồ cũng chỉ là một cái hư danh mà thôi. Cực Hạn Ma Lực cũng không đại biểu cho tất cả. Đám người Ngao Phong kia tuy rằng có được Cực Hạn Ma Lực, nhưng bọn hắn lại không có được sự giác ngộ, ý thức của Thánh Đồ. Những người này sao có thể xưng là Thiên Can Thánh Đồ. Người không xứng với Cực Hạn Ma Lực cũng không phải ngươi và ta, mà là bọn chúng mới đúng.
Trong mắt Diêu Khiêm Thư toát ra vài phần thần sắc kiên định:
- Cơ Động, sau khi kết thúc Thánh Tà Chi Chiến lần này, ta quyết định đi tìm Thiên Cơ. Ngươi có muốn đi cùng ta không?
Trong đầu nhớ lại những lời tiên đoán của Thiên Cơ trước đây, Cơ Động lắc lắc đầu:
- Không được, ta còn có chuyện riêng cần phải đi xử lý.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK