- Cơ Động, Bính Đinh Song hỏa hệ, Nhất cấp Học đồ, khảo hạch không đạt tiêu chuẩn.
Hạ Thiên cau mày tuyên bố thành tích của Cơ Động, trong mắt lộ rõ vẻ bất mãn và thất vọng. Ngồi thẳng chính diện trước mặt Cơ Động, Dương Bỉnh Thiên cũng thở dài một tiếng, trong mắt lộ vẻ thất vọng. Mặc dù hắn cũng biết Cơ Động muốn tu luyện thành Âm Dương Ma Sư là cực kỳ khó khăn, nhưng một khi đã cho hắn dùng tinh miện, ít nhiều cũng có một chút kỳ vọng. Nhưng xem ra thời gian một năm lại không có chút tiến bộ, các vị lão sư nhìn Cơ Động không khỏi có chút nhíu máy, hiển nhiên, cứ như vậy thì Cơ Động vĩnh viễn không thể tụ thành .
Hạ Thiên trầm giọng nói:
- Tốt lắm, kỳ khảo hạch cuối năm nhất đã kết thúc, mọi người từ từ rời khỏi lễ đường. Cơ Động, ngươi ở lại một chút.
Nhóm đệ tử năm nhất lần lượt nối đuôi nhau đi ra ngoài, Tất Tô cùng với Tạp Nhĩ ở lại cuối cùng. Khi đi qua bục khảo hạch, bọn chúng nhìn về phía Cơ Động, ánh mắt có chút lo lắng. Dựa theo quy định của Ly Hỏa học viện, bất luận là bao nhiêu tuổi, khảo hạch nếu không đạt đủ tư cách, đều bị học viện khuyên nghỉ học, bởi vì, khảo hạch không đủ tư cách, đồng nghĩa với việc không có cơ hội trở thành Âm Dương Ma Sư, cho dù có tiếp tục học không chỉ là lãng phí thời gian, mà còn ảnh hưởng tới không ít vấn đề, đặc biệt là thanh danh của học viện. Đồng thời, đối với đệ tử cũng là chuyện tốt, dù sao, không thể trở thành Âm Dương Ma Sư, cũng có thể tranh thủ lúc còn trẻ học một vài thứ khác.
Đệ tử năm nhất lần lượt ra khỏi lễ đường, chỉ còn lại một vài lão sư ở trên bục khảo hạch cùng với Cơ Động đứng ở trước đài.
Hạ Thiên đến bên người Cơ Động, trầm giọng nói:
- Cơ Động, quy định của học viên chắc ngươi cũng biết. Thời gian một năm, học viện cấp cho ngươi hướng dẫn tốt nhất, nhưng hiện tại ngươi vẫn như cũ không thể tiến bộ. Điều này chỉ có hai khả năng, một là trong một năm qua ngươi không hề cố gắng tu luyện, nên không thể tăng thực lực, một khả năng khác chính là, thiên phú của ngươi thực sự không thích hợp trở thành một gã Âm Dương Ma Sư. Là chủ nhiệm của ngươi, bất luận là nguyên nhân nào ta cũng có trách nhiệm khuyên ngươi nên từ bỏ.
Cho đến trước buổi tối ngày hôm qua, Cơ Động đối với khảo hạch ngày hôm nay tự nhiên không quá lo lắng, nhưng lúc này, Hạ Thiên lão sư đưa ra lời khuyên từ bỏ, hắn không khỏi có chút sửng sốt. Ly Hỏa học viện chất lượng rất tốt, trong một năm học vừa rồi, hắn học được không ít tri thức, hơn nữa, hắn không muốn rời đi khỏi học viện còn có một cái nguyên nhân trọng yếu khác. Nếu ly khai nơi này, hắn làm sao có đủ tài lực kiếm được một chỗ có đầy đủ rượu như một tửu quán giống ở đây? Không có tửu quán, hắn làm sao có thể điều chế rượu cho Liệt Diễm đây?
Nếu nói điều chế rượu cho viện trưởng Dương Bỉnh Thiên là công việc, thì điều chế rượu cho Liệt Diễm là nguyện vọng lớn nhất của hắn hiện tại.
Nghĩ đến đây, Cơ Động có chút vội vàng nói:
- Hạ Thiên lão sư, ta thực sự có cố gắng mà, xin ngài cho ta thêm một cơ hội nữa. Khảo hạch năm tới ta nhất định sẽ thông qua.
Hạ Thiên nhíu mày, lắc lắc đầu:
- Cơ Động, đời người liệu có mấy lần cơ hội đây. Một khi ngươi đã không nắm chắc, thì cơ hội cũng sẽ trôi qua. Giáo quy là kỷ luật sắt. Một khi ngươi đã không thể thông qua khảo hạch, ngươi không còn đủ tư cách tiếp tục học tập trong học viện. Huống hồ, bản thân ngươi là thuộc tính Âm Dương cân bằng, quả thật không thích hợp tu luyện Âm Dương Ma Sư, tiếp tục thêm nữa, cũng chỉ là lãng phí thời gian mà thôi. Hãy đi đi, trở về thu thập đồ đạc, ngày mai ta tiễn ngươi rời khỏi học viện. Có lẽ, sẽ có một con đường thích hợp hơn với ngươi.
Chính lúc này, một âm thanh bén nhọn từ vị trí ghế ngồi của các giáo sư vang lên:
- Hạ Thiên, một tên phế vật, ngươi nói lời vô ích với hắn làm gì? Bảo hắn đi lẹ đi, còn có khảo hạch năm cấp còn lại đang đợi chúng ta kia kìa.
Cơ Động quay ra phía âm thanh truyền đến, đó là một gã trung niên nam tử ước chừng bốn chục tuổi, tướng mạo âm lãnh, làn da trắng nõn, thanh âm bén nhọn. Không cần hỏi cũng biết, vị này chính là một lão sư bên phía Đinh Hỏa hệ, trước giờ chưa gặp qua lần nào.
Hạ Thiên quay đầu lại trừng mắt nhìn vị lão sư kia:
- Lưu Tuấn lão sư, mong ngươi nói chuyện có chừng mực một chút. Đệ tử của ta không phải là phế vật.
Lưu Tuấn hừ một tiếng:
- Không phải phế vật, một năm cũng không vượt nổi Nhất cấp Học đồ? Thật không rõ hắn bằng cách nào được cho phép nhập học. Âm Dương Cân Bằng, đây chính là phế tài trăm năm khó gặp a! Phải chúc mừng ngươi có thể kiếm được mới đúng.
- Ngươi…
Hạ Thiên chợt nổi giận, tính tình vốn đã nóng nảy, quay đầu lại muốn xông lên choảng nhau.
- Đủ rồi.
Dương Bỉnh Thiên rốt cuộc cũng mở miệng, hướng Hạ Thiên phất tay, ý bảo hắn bình tĩnh, đồng thời ánh mắt nhìn về phía vị được gọi là Lưu Tuấn lão sư:
- Lưu lão sư, ngài nói chuyện phải để ý một chút. Bất luận là đệ tử như thế nào, một khi đã vào học tập tại Ly Hỏa học viện của chúng ta, chính là một phần tử của học viện, thành tích khảo hạch không tốt, là do nhiều nguyên nhân. Về sau ta không tiếp tục hy vọng nghe được những lời này, chúng ta phải tôn trọng mỗi một gã đệ tử.
Thấy Lưu Tuấn ức chế mà không mở được miệng, ánh mắt Dương Bỉnh Thiên lúc này mới chuyển ánh mắt về phía Cơ Động, có chút thở dài, trước mặt nhiều lão sư như vậy, lão cho dù muốn làm chút tư tâm cũng không thể được. Lão đã cấp cho Cơ Động hai khối tinh miện, có thể nói là đã hết sức rồi, lúc này mặc dù vẫn nằm trong dự kiến, nhưng vị viện trưởng đại nhân cũng có chút không chấp nhận được. Mỗi ngày uống rượu ngon do Cơ Động điều chế cho hắn, chẳng những đã thành thói quen, đồng thời, hắn cũng thực sự thích gã Điều Tửu Sư tuyệt nghệ nhỏ tuổi nhưng trầm mặc ít nói này.
- Cơ Động, đây là quy định của học viện, hy vọng ngươi có thể hiểu. Ngươi về trước đi.
Dương Bỉnh Thiên tuy trong lòng không muốn, nhưng cảm giác của lão và Hạ Thiên giống nhau, để Cơ Động tiếp tục lưu lại học tập chỉ là lãng phí thời gian, càng huống chi, hắn không thông qua được khảo hạch, cũng không thể nhận được sự đồng ý của các lão sư khác. Lão đã quyết định sau khi chấp dứt khảo hạch niên học này sẽ đem Cơ Động đưa đến Điều Tửu Sư công hội, nơi đó mới là sân khấu thích hợp cho Cơ Động.
Chính lúc này, cửa lễ đường đột nhiên bị đẩy ra, bốn người từ bên ngoài bước vào.
- Kẻ nào không biết quy củ như vậy?
Vị Đinh Hỏa hệ Lưu Tuấn lão sư chính là đang không có nơi phát tiết cơn giận, lập tức phản ứng, lão sư của Ly Hỏa học viện đang ở trong này hết rồi, từ bên ngoài bước vào, chỉ có thể là đệ tử.
Bước vào quả thật là đệ tử, nhưng khi Lưu Tuấn nhìn thấy mặt người dẫn đầu thì, những lời định nói lại không thốt ra nổi nữa, trên mặt thần sắc nhất thời nở ra một nụ cười. Ngược lại, Hạ Thiên nhướng mày trầm giọng quát:
- Ai cho các ngươi vào, không biết đây là lúc khảo hạch cuối kỳ hay sao? Chúc Thiên, ngươi đã là đệ tử năm thứ sáu, quy định này chẳng lẽ ngươi không hiểu hả?
Bước vào là bốn người, trong đó có ba người mà Cơ Động quen thuộc, chính là Tạp Nhĩ, Tất Tô và Chúc Quy. Mà dẫn đầu là một gã thanh niên dáng người thon dài, nhìn qua chừng mười sáu mười bảy tuổi, tướng mạo đường hoàng, so với Chúc Quy có ít nhất sáu phần giống nhau, toàn thân phát ra một cỗ khí chất không nói nên lời, tuy tuổi không lớn, nhưng trong cước bộ đã có vài phần cảm giác Long Hành Hổ Bộ.
Danh Sách Chương: