- Đúng rồi, con là vương phi, con nói gì người phải nghe mới đúng, cứ kêu con là TỬ HIÊN là được
- Vậy..vậy
- Quyết định vậy đi, à mà má LAN
- Dạ
- Vương gia đâu rồi ạ
-Vương gia,sáng sớm đã vào cung rồi ạ
- Vậy à, mình đi ăn sáng thôi má LAN
Ăn sáng xong, cô thong thả di dạo tam vương phủ, cô cứ bước đi ko biết tự khi nào đã đứng trước khu vườn đầy hoa của tam vương phủ. Cô bước lên thảm cỏ xanh mát,nhìn ngắm những cặp bước đang lượn vòng, ko khí thoáng đãng trong lành,cảnh đẹp ko thể nào tả nỗi, bỗng đằng sau vang lên tiếng nói
- Xem ra nàng rất thích chỗ này
Cô quay ra sau thì thấy vương gia, cô lo mãi mê ngắm nhìn cũng ko để ý vương gia đã đến từ bao giờ
- Vương..gia
- Vương gia gì chứ, ta dặn gọi ta là gì nào, nhắc lại ta nghe
- Là....... TIÊU HÀN
Chàng mĩm cười, nhẹ nhàng bước tới rồi nắm tay cô bước đi từ từ
- Đây là khu vườn mà lúc mẹ ta còn sống đã trồng nó, bà ấy rất thích hoa vì vậy đã sưu tầm rất nhiều hạt giống hoa, đủ màu sắc, mùi hương và hình dáng. Từ khi bà ấy mất, ta vẫn luôn kiên trì ngày ngày chăm bón chúng và tìm những loại hoa mới để trồng thêm, ta muốn thấy mẹ ta vẫn vui vẻ dù là ở bên kia thế giới.