- Vương gia, hôm qua tên LÂM CÁT đã bị bắt và đã bị đầy đi biên ải thật xa. Quan tri phủ gởi lời cảm tạ đến vương gia vì đã đem chứng cứ buôn lậu hàng hóa của tên LÂM CÁT từ trước đến giờ.
TIÊU HÀN uống tí trà, lạnh giọng nói
- Hắn làm việc xấu ắt có báo ứng
- Đúng đó vương gia, ông trời đã trừng trị hắn ngoài việc buôn lậu, còn có việc bức ép vương phi
TIÊU HÀN nhăn mặt, nghiêm giọng
- Chuyện này chỉ ta và ngươi biết, chuyện về vương phi và LÂM CÁT từ nay coi như ko còn, hiểu chưa
- Dạ, thuộc hạ đã hiểu
TỬ HIÊN nghe xong câu truyện, cả người như muốn đổ khụy, lòng cô thắt lại. Thì ra TIÊU HÀN đã biết chuyện của cô và LÂM CÁT từ lâu, ngây bây giờ cô cảm thấy bản thân mình dơ bẩn hơn lúc nào. Đã không còn trong sạch vậy mà cô còn mộng tưởng đón nhận hạnh phúc từ TIÊU HÀN. Cô bước đi vô hồn với dòng nước mắt cứ chảy mãi. Không biết lúc nào cô đã bước tới vườn hoa, trời bỗng đỗ mưa rất lớn, từng hạt mưa to bắn vào cô như muốn xét từng miếng thịt cô vậy, cô ngước lên trời thầm ước,nếu mưa mang đi sự dơ bẩn thì xin