- Sao, ta cho cô suy nghĩ lại, nếu cô giúp ta lần này, mọi thứ sẽ kết thúc từ đây.
- Ngươi nói phải giữ lời
-Hahahaha tốt, tối nay ta sẽ cho người đến đón cô đến tửu quán mộng lâu
Tửu quán mộng lâu, tại một căn phòng thượng hạng chỉ dành cho những thương gia giàu có, tiếng nhạc du dương cất lên, chính giữa căn phòng có 1 nữ nhân đang múa những động tác uyển chuyển, mềm mại. Khiến người nhìn ko rời mắt được, nói đến thân hình và dung mạo nếu đã gặp tuy lần đầu cũng không thể nào quên. Từ lúc Tử Hiên bắt đầu múa đã có 1 người ko thể nào rời mắt, trong tâm người đó luôn có câu hỏi " sao đôi mắt của cô ấy lại vô hồn đến vậy". Bản nhạc kết thúc, Tử Hiên ra ngoài, Lâm Cát nhanh chóng nâng li rượu miệng nở nụ cười mời mộc
- Vương gia ta kính người 1 li
- Được
- Người đâu dọn thức ăn lên mời vương gia
Thức ăn được đem lên, nhưng ko may đổ lên tay áo vương gia, Lâm Cát lớn tiếng mắng người làm
- Ngươi ko có mắt à, người đâu lôi tên này ra đánh cho ta
- ko sao, ta ko sao mà
Tiêu Hàn nhìn tên người làm, từ tốn nói
- ngươi lui xuống đi
Tên người làm vừa sợ vừa mừng hết lời đa tạ Tiêu Hàn, Lâm Cát nhanh miệng
- Vậy sao được....