Lý Quế Hoa thức dậy trước khi trời sáng, thấy tiên nữ chưa đến nàng ấy ngồi yên cả buổi sáng cũng không thấy phiền vì mọi thứ ở đây đều rất tốt.
Dù chỉ nhìn xung quanh căn phòng nàng ấy cũng cảm thấy mình xem không đủ.Lý Quế Hoa từng làm người hầu trong một gia đình giàu có trong cảm thấy nơi này trông phú quý hơn cả hoàng gia.“Tiên nữ người đã tỉnh.” Lý Quế Hoa cung kính nói.Chân Minh Châu không phủ nhận cũng không giải thích thêm, chỉ nói: "Đến ăn sáng đi.”Buổi sáng Chân Minh Châu cũng không chế biến phức tạp, chỉ đơn giản là lấy hai túi sủi cảo đông lạnh từ trong tủ lạnh ra rồi cho vào nồi hấp.Lý Quế Hoa đi theo Chân Minh Châu cũng không dám cử động gì nhiều.
Nàng ấy nhìn ngắm ánh nắng bên ngoài cửa sổ, cuối cùng lấy hết can đảm liền mở miệng: “Tiên nữ, nhà tôi còn có chồng và mấy đứa nhỏ...!bây giờ thời tiết đã tốt hơn nên tôi muốn về nhà.”Tiên cảnh tuy rất tốt nhưng không phải nhà của mình, đã một ngày không về Lý Quế Hoa lo lắng không biết tình hình trong nhà như thế nào.Chân Minh Châu nhìn Lý Quế Hoa nhưng chỉ trong chớp mắt liền như không có việc gì, cô nói: “Được, sau khi ăn xong chị liền xuống núi đi, tôi cũng không giúp được gì nhiều, nhưng có thể chuẩn bị một ít đồ ăn cho chị mang đi."Chân Minh Châu cũng muốn nhìn xem Lý Quế Hoa có thể thực sự rời đi hay không.Lý Quế Hoa lập tức quỳ xuống cảm tạ: "Tạ ơn tiên nữ đã cứu giúp đỡ dân phụ trong lúc khó khăn.”Chân Minh Châu quay đầu lại, bất lực lên tiếng: “Chị cũng đừng động một chút lại quỳ xuống a.”Lý Quế Hoa nghe vậy liền nhanh chóng đứng dậy đứng bên cửa nhìn ra bên ngoài.
Chân Minh Châu thấy vậy liền nói: “Nếu không tìm được đường về nhà thì hãy quay lại đây.”Lý Quế Hoa nhanh chóng cảm tạ: “Đa tạ tiên nữ...”Chân Minh Châu lập tức lên tiếng: “Không cần đâu, chị ngồi đi chúng ta cùng ăn sáng.
Hôm nay chúng ta ăn sủi cảo nhân thịt heo cải trắng.Lý Quế Hoa thốt lên: “Sủi cảo” món này chỉ có dịp Tết mới được ăn.
Tuy nhiên nhà họ đã nhiều năm không được ăn sủi cảo..