Không ngờ ngày lành mà cô lựa chọn lại là một ngày mưa to.Tuy nhiên Chân Minh Châu cũng không quá lo lắng, trong tay cô vẫn còn 70 vạn tệ, hơn nữa trong nhà cũng không có khoản chi tiêu nào lớn nên thật ra vẫn còn tốt.Chân Minh Châu đóng cửa lại vào bếp pha trà sữa, dù không có khách nhưng cũng không thể bạc đãi bản thân mình.Trong mắt người bình thường, ba Chân và Chân Minh Châu là người không biết cách sống, trúng thưởng xổ số được số tiền lớn nhưng chỉ trong tích tắc chẳng còn lại bao nhiêu.
Tuy nhiên ba Chân và Chân Minh Châu lại cảm thấy việc họ làm không có gì là không đúng.Thay vì ôm khư khư số tiền lớn, còn không bằng sử dụng tiền để có cuộc sống thoải mái hơn.Chân – nhàn nhã – Minh Châu nhanh chóng trở về căn phòng trên tầng 2.
Homestay của cô có kết cấu 2 tầng lõm ngược vào bên trong.
Căn phòng của cô ở tầng 2 hướng ra ngoài sân vườn nên có thể nhìn thấy được cổng lớn.
Chân Minh Châu lười biếng nằm trên sô pha vừa bấm điện thoại, vừa uống trà sữa và ăn bánh quy trông rất thảnh thơi.So với thời điểm đi học cô làm nhiều công việc bán thời gian cùng một lúc thì hiện tại có vẻ nhàn nhã hơn.
Tin nhắn trong nhóm chat của lớp liên tục xuất hiện, mọi người đều đang thảo luận về công việc sau khi tốt nghiệ[email protected] Đại Trân Châu, nghe nói cậu đã về quê[email protected] Đại Trân Châu, sao cậu không ở lại Thượng Hải, về quê làm sao có tương [email protected] Đại Trân Châu, tớ vào làm việc ở bảo tàng thành phố, còn tưởng rằng cậu cũng đến đây, thật tiếc là cậu lại về quê.Nickname Wechat của Chân Minh Châu là Đại Trân Châu, cái người hết lần này đến lần khác nhắc đến cô là hoa khôi lớp bọn họ Lương Thư Hàm.Thay vì nói Lương Thư Hàm cùng Chân Minh Châu có khúc mắc, thì thật ra là Lương Thư Hàm tự mình bới lông tìm vết.
Chân Minh Châu cho rằng mình cùng Lương Thư Hàm không có quan hệ thì đừng nói chi đến khúc mắc.
Thế nhưng Lương Thư Hàm lại chướng mắt cô..