Chân Minh Châu bướng bỉnh gửi thêm một icon *đắc ý chống nạnh*.Đại khái chính là tôi nhằm vào cậu đó thì sao.Bọt cam lớn thấy vậy liền chuyển chủ đề: Homestay của cậu như thế nào? Có video không?Chân Minh Châu đang định trả lời thì chợt nghe tiếng dã thú gầm rú bên ngoài, cô lập tức đứng dậy mở cửa sổ nhìn ra ngoài.
Trời vẫn còn mưa to, lúc này chỉ khoảng 3 giờ nhưng trời lại âm u như 5 – 6 giờ tối, không thể nhìn rõ sự vật từ xa.Chân Minh Châu lắng tai nghe, đúng lúc này lại có tiếng dã thú gào thét.
Cô phát hiện tim mình đập rất nhanh.Ôi mẹ ơi, sao âm thanh này lại giống như tiếng hổ gầm?Vì không chắc chắn nên cô lặng lẽ lấy điện thoại ra chuẩn bị tra Baidu xem tiếng hổ kêu như thế nào.Thế nhưng cô đột ngột thốt lên “Chuyện gì đây?” Vừa rồi cô vẫn đang nói chuyện trong nhóm chat sao bây giờ lại không có mạng.
Không chỉ không có mạng internet mà tín hiệu điện thoại di động cũng không còn nữa.Chân Minh Châu lại thử điện thoại cố định vẫn không có phản hồi.
Cô thở dài bật đèn may mà đèn vẫn còn sáng, chỉ cần có điện là được.Trời ngày càng tối, Chân Minh Châu không tắt đèn mà đi thẳng xuống lầu chuẩn bị bữa tối.Cô cũng không quá sốt ruột vì tình trạng này cũng không quá tệ và thường xuyên diễn ra.Đây chính là vấn đề khi ở một nơi thâm sơn cùng cốc như Li Sơn.Khi ở một mình, Chân Minh Châu không thích không gian quá u tối, vì thế khi vừa xuống lầu cô đã bật đèn trong phòng khách.
Sau đó đi nhanh đến phòng bếp phía sau, dù sao cũng nhàn rỗi nên cơm tối làm phức tạp hơn một chút cũng không sao, vì thế cô định chưng một ít bánh bao nhỏ nhân thịt bò.Mặc dù là phòng bếp phía sau, nhưng trên thực tế cửa sổ nhà bếp lại hướng ra sân.
Toàn bộ cửa sổ của homestay đều hướng ra sân thay vì hướng ra sau núi.
Đây là đặc điểm của kiến trúc địa phương.
Tuy nhiên những ngôi nhà trong thành phố cũng có đặc điểm này, được xem như nét đặc sắc của địa phương..