- Vũ Hàn.. cùng cạn với mọi người một ly chứ? Uống một mình không có vui..
Anh thờ ơ đưa ly rượu ra trước mắt, ánh mắt muôn né tránh cơ thể của cô ở đối diện nhưng hình như không được nữa rồi..
Nhất Nam cùng Tử Hạ đồng thanh:
- cùng nâng ly và cùng chúc mừng Thanh Xuân của chúng ta luôn luôn xinh đẹp và thành công trong cuộc sống..
Thanh xuân cười tươi..
- em chỉ ước em được hạnh phúc bên người em yêu.. Vũ Hàn ( cô quay mặt nhìn anh nhưng ánh mắt anh lại đang hướng về nơi khác)
- vũ Hàn..anh nhìn đi đâu vậy..
Vũ Hàn giật mình..
- gì chứ?
- em đang nói chuyện với anh đấy..
- xin lỗi..
Thanh Xuân liếc mắt nhìn tôi..
- Huyền nãy giờ không thấy nói gì vậy em?
- thực ra em k có chuyện gì để nói..
- em với anh Nhất Nam quen nhau lâu chưa?
Tôi đang uống nước tí sặc..
- dạ..
Thầy ngồi kế bên tôi cười trừ..
- nay là ngày vui của em mà, nói chuyện về em đi chứ nói chuyện về bọn anh làm gì..
Tử Hạ ngồi bên cánh tay phải của tôi, anh đưa mắt ngạc nhiên và thăm dò..
- quen nhau sao?
Bên trái là thầy, bên phải là Tử Hạ, đối diện là Vũ Hàn.. không khí ngột ngạt muốn bức thở..
Thanh Xuân:
- anh Nhất Nam à.. vì anh là bạn thân của anh Vũ Hàn nên em mới quan tâm thôi.. thật ra em cảm giác hình như bạn gái anh không mặn mà gì với tình yêu của hai người thì phải..ai biết được cô ấy đang mơ mộng cái gì..
Từ nãy đến giờ tôi gần như quá kìm chế cảm xúc của mình về cô ta.. ngày hôm nay là ngày sinh nhật cô ta nhưng hình như cô ta đang cố đào bới tôi lên thì phải.. bữa tiệc chúc mừng sinh nhật hay là bữa tiệc soi mói không biết nữa..
- chị Xuân này.. đâu phải ai cũng giống nhau đâu, và đâu phải em cũng giống chị..( tôi cố tình đá đểu ả để cho ả sôi máu, tưởng tôi hiền mà mặc sức bắt nạt à 😏)
- vậy sao? Chị cảm nhận sao thì nói vậy.. có giỏi thì hai người hôn nhau để chứng mình đi..
Mọi người đưa mắt nhìn Thanh Xuân, tôi cũng bất ngờ k kém, xem ra con mụ này không đơn giản..
- Nhất Nam.. hai người là người yêu phải không? Em nghĩ hôn nhau là quá bình thường của những cặp đôi đang yêu..
Tử hạ lúc này mới lên tiếng..
- Xuân.. em hơi quá rồi đấy..
- em quá ở chỗ nào, e chỉ giúp hai người Hàn gắn tình cảm thôi mà..
- không đến mức phải hôn nhau..
- sao.. hai người làm được không?
Thầy liếc mắt nhìn tôi thăm dò, khỏi nói tôi run cỡ nào, hai bàn tay bối rối vò chặt vào nhau... rồi tôi và thầy hai người quay mặt nhìn nhau, cả hai đều có chung một tâm trạng khó xử.. mà nghĩ cũng ngộ ha.. tại sao phải làm vậy để vừa lòng cảm xúc của cô ta..tôi có liếc mắt nhìn Vũ Hàn, hình như anh ta không có cảm xúc nào thì phải.. khuôn mặt lạnh băng..! Máu điên trong tôi nổi lên khi nhìn thấy anh ta, tôi muốn mạo hiểm một lần để thử xem cảm xúc của người đó.. tôi dõng dạc trả lời..
- được.. chỉ là hôn thôi mà..
Thanh Xuân mỉm cười vỗ tay..
- phải thế chứ lị.. con gái thời hiện đại đôi lúc cũng phải biết tự chủ, không nên khép mình quá kẻo đàn ông sẽ nhanh chán..
Tôi đưa tay đặt lên vai thầy..miệng lẩm bẩm...
- Thầy.. em.. xin.. lỗi..
Thầy chớp chớp mắt nhìn tôi rồi lắc đầu nhẹ vài cái..
Vũ Hàn đập mạnh tay xuống bàn..
- đủ rồi..diễn đủ rồi..
Dứt lời anh ta đứng lên kéo chặt lấy tay tôi..
- đứng lên..
Thanh xuân:
- vũ Hàn..anh làm gì vậy?
- em khùng đủ chưa? Làm trò đủ chưa Xuân?
- đó là người yêu anh Nhất Nam.. sao anh lại nắm tay cô ấy..
- Thanh Xuân.. là em không biết hay cố tình k biết..trong thâm tâm em thừa biết cô ấy k phải người yêu cậu ta ( chỉ tay vào Nhất Nam)
Thanh Xuân lắc đầu..
- em không hiểu..
- ok.. vẫn trả vờ mình không hiểu. Vậy để tôi nói cho em hiểu.. cảm ơn em, cảm ơn vì đã giúp tôi nhận ra tôi có chút tình cảm đặc biệt dành cho cô gái này..
- anh vũ Hàn.. ( cô ta hét lớn)
Nhất Nam:
- Vũ Hàn.. cậu bình tĩnh..
- tôi lúc này bình tĩnh hơn ai hết..
Tử Hạ:
- anh có biết mình đang nói gì không?
- còn cậu.. cậu nói cậu thích cô ấy, chứng kiến cảnh cô ấy miễn cưỡng hôn người đàn ông khác cậu cũng chịu được sao? Thích là vậy à?
- Tất cả im lặng.. tôi không muốn nghe ( Thanh Xuân bịp tai lại)
Vũ Hàn..
- Vương Thanh Xuân.. em cũng biết tôi chưa bao giờ có tình cảm với em, đồng ý đính hôn với em là tôi làm theo di nguyện của người con gái tôi yêu.. em biết mà vẫn cố chấp lao vào nên em phải học cách chấp nhận..
Nói rồi anh ta kéo tay tôi thật mạnh đi thẳng ra bãi đậu xe..
- này thiếu gia.. bỏ tay tôi ra..
- k trả lời..
Thanh Xuân gào thét trong nước mắt.
- hai người đứng lại đó, nếu không cả hai nhất định phải hối hận..
Tôi cố gắng vùng dẫy ra khỏi bàn tay anh ta nhưng có vẻ là vô dụng..
- thiếu gia.. đau tay tôi..
Anh ta hung hăng mở cửa xe rồi quăng mạnh tôi vào trong đó giống như đang vất một món đồ không còn giá trị.. đau, thật sự rất đau..
Chiếc xe lao nhanh ra khỏi cổng nhà mà tôi vẫn không hiểu hết thảy mọi việc.. sinh nhật rồi hôn rồi nói tình cảm rồi bỏ bữa tiệc đi đến một nơi mà mình còn không biết là đi đâu... ngoài trời nhiệt độ khả năng giảm xuống còn 12-13 độ c ấy vậy mà không khí trong nhà ngột ngạt muốn chết.. tim cứ thế đập thình thịnh liên hồi..khó khăn tôi mới dám mở miệng hỏi, hỏi nhiều lại bị anh ta mắng..
- này Thiếu gia.. chúng ta đi đâu vậy?
- khách sạn..!!
- khách sạn? Khách sạn làm gì?
- cô bị ngu hay ngu thật đấy hả? Một nam một nữ vào khách sạn làm gì?
- tôi đang hỏi anh mà..
Thôi chết.. tôi còn chưa hôn ai bao giờ, thậm chí còn chưa chủ động cầm tay người đàn ông nào bao giờ.. Vào khách sạn với anh ta, tin này đồn ra là tôi hết đường lấy chồng luôn..
- này đại thiếu gia.. tôi nghèo nhưng cũng có lòng tự trọng của mình, tôi xấu thì cũng có giá của tôi.. huống gì tôi đâu có xấu..
Anh ta nhếch môi cười khẩy..
- cô có tin nếu bây giờ tôi đưa cô về nhà, Thanh Xuân sẽ xé xác cô ra không.
- thì.. dĩ nhiên là tin..
- vậy có muốn chui đầu vào chỗ chết không?
- nếu là tôi, tôi cũng làm vậy..
Anh ta nhìn tôi rồi bật cười..
Chiếc xe dừng lại trước cổng khách sạn 5 sao..
- Xuống xe đi..
- không..
- tôi bảo cô xuống..
- không.. tôi ở trên này được rồi..
- tôi còn đi công việc của mình..
- vậy là mình tôi vào đó ngủ thôi chứ..
- để xem..
Thế rồi tôi miễn cưỡng bước xuống xe, đi vào cổng khách sạn khiến tôi ngại nhùng.. tôi đi cùng anh ta vào trong mà ai nhìn thấy cũng cúi chào.. mọi người bên này lịch sự ghê..
Quẹt thẻ phòng VIP, căn phòng đẹp lộng lẫy, đẹp lồng lộn.. ánh đèn vàng tạo một không khí ấm áp vô cùng.. còn có cả hương nước hoa nhẹ nhàng, ngửi kỹ hình như giống mùi hương trên cơ thể anh ta..
Tôi bước đi đằng trước anh ta, chẳng biết do số trời hay do gì mà chân tôi hụt một bước trẹo cả giày ngã nhào vào người anh ta..cả người bị anh ta ôm trọn vào lồng ngực, theo bản năng anh ta cúi xuống nhìn tôi rồi nhìn thẳng bài bầu ngực đầy đặn và trắng nõn nà..tôi vội vàng đứng dậy thì bất ngờ anh ta ghì chặt lại.. giây phút này xấu hổ muốn chết..
- xin lỗi.. nhưng có thể buông tôi ra được rồi thiếu gia..
Anh ta ho lên vài tiếng..
- ừ..
Thường thường trong cái không gian ấm áp này lại khiến con người ta gợi nhớ đến những chuyện không được trong sáng thì phải, tự nhiên dưới đũng quần tôi như tiết ra hooc môn nào đó mà thấy ướt át vô cùng..
- Thình Thịch.. Thình Thịch..
Cả không gian và thời gian như lắng đọng lại, tôi cảm thấy nếu như anh ta không đi ngay lập tức có lẽ tôi không tự chủ được mà xông vào ngấu nghiến anh ta mất..Hai chúng tôi vừa kịp lúc đưa mắt nhìn nhau, cổ họng giống như đang cháy rực..Mặt đối mặt, mắt nhìn thẳng mà cách nhau ở một khoảng cách rất gần..Chuyện gì đến cũng đã đến, anh ta bất ngờ nhẹ nhàng cúi xuống nâng cằm tôi lên, nhẹ nhàng mút lấy đôi môi mềm mỏng, chiếc lưỡi nhanh chóng tiến sâu vào bên trong khám phá khoang miệng.. có thể xem là ngu muội chứ cảm giác nuốt nước miếng của nhau mà ngọt ngào đến kỳ lạ, nó giống như một cây kẹo ngọt khiến ta không thể làm chủ được đầu óc của bản thân.. vốn đã có sẵn thứ gọi là cảm giác, cho đến nay chỉ cần một thao tác nhỏ cũng khiến khắp cơ thể tê dại như bị điện giật..
Đôi bàn tay ấm áp ấy nhanh chóng luồn xuống bầu ngực đầy đặn, nhẹ nhàng nắm bóp và mân mê đầu nhũ hoa hồng hào...Hôn từ môi rồi xuống cổ và xương quai xanh, lên cả đôi tai như một lời thì thầm yêu thương..Xúc cảm mãnh liệt dồn dập kéo đến, khiến cơ thể yếu ớt của tôi không nhịn được mà run rẩy, rên rỉ..
..a...
Nghe tiếng rên ấy, hình như càng kích thích khiến bên dưới của anh nóng hừng hực như lửa đốt muốn nổ tung..xúc cảm mềm mại của cơ thể cô khiến anh quả thật không thế nào nhịn thêm được nữa..
Anh ta vật mạnh tôi xuống giường, thô bạo xé toạc chiếc váy hai dây tôi đang mặc.. chiếc quần lót ren đỏ nhanh chóng cũng bị quăng mạnh xuống sàn không thương tiếc..hai ngón tay thon dài khẽ tách vào nơi vùng bí hiểm..vào giờ phút này, ở nơi đó đã ẩm ướt, anh đưa ngón tay thật sâu vào bên trong càn quét..
Lần đầu tiên trong đời, khi có một vật cứng đi vào khiến cơ thể tôi như là tê dại, cái miệng lúc này chỉ muốn cắn mạnh vào bờ vai kia cho bõ ghét..
Anh ta ngước mắt lên nhìn tôi, góc cõi lòng lạnh giá như đang dần mềm nhũn..
- cô..lần đầu sao?
Tôi khẽ gật đầu, khuôn mặt oán trách..
Tưởng chừng ai kia thấy vậy mà đem lòng thương xót, nhưng không, có vẻ như anh ta càng hăng say hơn thì phải..Nhanh chóng anh ta đưa con rồng ngẩng cao đầu tiến quân thần tốc vào sâu bên trong, phá đỏ lớp màng mỏng ngàn vàng của đời con gái..
- a...a...( tôi không tự chủ được mà kêu lên vài tiếng)
Giọng nói anh ta có chút mềm mỏng..
- một lát thôi, tôi sẽ cho cô biết thế nào là nên thiên đường..
Tôi lắc đầu:
- đau.. rất đau..
- rồi sẽ quen..thả lỏng cơ thể ra sẽ khiến cô dễ chịu hơn đấy..
Động tác có vẻ nhẹ nhàng và dễ chịu hơn lúc ban đầu, rồi dần dần mạnh bạo. Trái ngược với ban nãy, anh ta nói đúng, càng lúc tôi càng sướng đến không muốn dừng.. vật thô bạo kia cứ thế ma xát hai vách tường mềm mại..cả hai sung sướng như quên sự đời, quên hết khoảng cách về nhau.. đến ngay cả bản thân tôi còn không thể ngờ, rồi cũng có một ngày tôi lại rơi vào bẫy tình mù quáng đến mức này..
Tay anh ta nắm lấy eo tôi, đẩy nhẹ nhàng và tiến thật sâu vào bên trong.. cho đến khi không nhịn được nữa, anh ta thở hắt một hơi đầy thoả mãn khuôn khuôn mặt.