Nạn nhân là Kathleen Aiello-Loreck (49 tuổi) đã kết hôn, có 3 con. Là thư ký của một công ty, Kathleen thường xuyên rời khỏi văn phòng, đi bộ qua đoạn đường mòn để về nhà vào buổi trưa. Trong quá trình đi bộ, cô hay tranh thủ gọi điện thoại cho bạn bè hoặc người thân.
Hôm án mạng xảy ra, Kathleen nói chuyện với chồng đang công tác ở châu Âu trong lúc bước trong rừng. Đột nhiên người chồng không thấy cô nói gì nữa. Linh tính chuyện chẳng lành, người chồng gọi điện thoại cho một đồng nghiệp của Kathleen rồi báo cảnh sát. Trong quá trình tìm kiếm manh mối trong rừng, một cảnh sát thấy vết máu mới trên đường.
Sau đó viên cảnh sát thấy thi thể Kathleen trong một khu vực có nhiều bụi rậm. Quần, áo của cô vương vãi xung quanh thi thể, dấu hiệu cho thấy hung thủ cưỡng hiếp nạn nhân trước khi chết. Tuy nhiên, các nhà điều tra không thấy điện thoại của người phụ nữ. Xe cứu thương tới hiện trường để đưa Kathleen tới bệnh viện, song cô tử vong trên đường.
Khi kiểm tra dữ liệu cuộc gọi của nhà mạng, cảnh sát phát hiện ai đó đã sử dụng điện thoại của Kathleen sau khi án mạng xảy ra. Lần theo dấu vết các cuộc gọi, họ xác định người sử dụng điện thoại là Juan Sanchez, một thanh niên 23 tuổi.
Juan Sanchez khẳng định anh ta nhặt được chiếc điện thoại khi đạp xe trong rừng. Thanh niên 23 tuổi cũng nói anh ta không tấn công Kathleen và cũng không thấy vết máu trên đường.
Nhóm điều tra tìm thấy một thanh sắt hình chữ V với những lỗ xếp thành hai hàng gần vị trí thi thể Kathleen. Nó là một phần của hàng rào gần đường. Cảnh sát thấy máu của nạn nhân trên thanh sắt, song hung thủ không để lại dấu vân tay. Chuyên gia pháp y cũng thấy nhiều vết thương do vật cứng gây nên trên đầu và cơ thể nạn nhân. Bộ phận sinh dục của người phụ nữ xấu số chứa tinh dịch.
DNA từ tinh dịch trên cơ thể Kathleen không khớp với kho dữ liệu DNA của tội phạm trên toàn nước Mỹ và cũng không khớp với DNA của Juan Sanchez.
Để có thêm manh mối, nhóm điều tra thẩm vấn tất cả những người từng di chuyển qua đoạn đường trong rừng quanh thời điểm án mạng xảy ra. Qua lời khai của nhiều người, họ nhận thấy một câu chuyện đáng chú ý nhất, theo đó một người đàn ông da trắng, tóc vàng, trạc 30-35 tuổi và chiều cao khoảng 1,8 m đứng bên cạnh hàng rào sắt. Anh ta béo nhưng không có cơ bắp.
Một họa sĩ giúp nhóm điều tra phác thảo chân dung của người đàn ông đáng ngờ từ lời kể của hai nhân chứng nhớ rõ mặt nghi phạm nhất. Hai nhân chứng này không biết nhau.
Từ thông tin do hai nhân chứng cung cấp, họa sĩ vẽ hai chân dung. Ngoại trừ cặp kính, khuôn mặt của người đàn ông trong hai bức vẽ giống hệt nhau. Điều đó chứng tỏ hai nhân chứng cùng gặp một người.
Bằng cách sử dụng chó nghiệp vụ và khoanh vùng kẻ nghi vấn, cảnh sát nhận thấy một người đàn ông sống gần khu rừng có khuôn mặt giống chân dung nghi phạm. Mark Fisher, tên người đàn ông, từng có tiền án và thường xuyên thực hiện hành vi bạo lực với người thân, cảnh sát.
Nhưng khi cảnh sát tới nhà Mark, họ nhận tin sốc: Anh ta đã tự sát bằng cách nhảy xuống sông đúng một ngày sau khi Kathleen chết. Khi chuyên gia pháp y so sánh DNA của Mark với DNA từ t*ng trùng trên cơ thể Kathleen, họ thấy chúng không khớp.
Sau khi Mark Fisher tự sát, tiến trình điều tra cái chết của nạn nhân Kathleen Aiello-Loreck rơi vào trạng thái bế tắc vì kết quả xét nghiệm DNA cho thấy người đàn ông này không phải hung thủ.
9 ngày sau vụ án mạng, một người dân gọi điện thoại tới trụ sở cảnh sát và nói rằng anh nhận ra người đàn ông trong bức vẽ chân dung mà cảnh sát công bố trên các phương tiện truyền thông đại chúng. Theo lời người này, vào ngày án mạng xảy ra, anh đạp xe vào rừng để tập thể dục và gặp nhân vật giống trong hình vẽ. Nhân vật này có xin anh một điếu thuốc và họ nói với nhau vài câu.
Khi nhóm điều tra tới vị trí người đàn ông cung cấp thông tin, họ thấy vài mẩu đầu lọc thuốc lá. Dù 9 ngày đã trôi qua nhưng cảnh sát vẫn lấy những đầu lọc trên mang đi giám định với hy vọng DNA vẫn còn tồn tại trên đó. Người đàn ông cung cấp thêm một thông tin quan trọng: Trong lúc nói chuyện, người xin thuốc tiết lộ anh ta là nhân viên bán hàng qua điện thoại và làm việc ở thành phố Walnut Creek gần đó. Thời gian đó, chỉ một công ty bán hàng qua điện thoại hoạt động tại thành phố Walnut Creek.
Khi cảnh sát tới công ty bán hàng qua điện thoại, người quản lý nói một nhân viên của công ty có khuôn mặt giống bức vẽ mà cảnh sát cung cấp. Đó là Robert Ward Frazier. Tuy nhiên, Robert đã thôi việc ngay sau cái chết của cô Kathleen.
Khi cảnh sát tới địa chỉ cuối cùng mà Robert sống trước lúc thôi việc, họ gặp bạn gái cũ của anh ta. Người phụ nữ này cho biết, Robert đã rời khỏi thành phố. Bạn gái cũ của Robert trao cho cảnh sát một bàn chải đánh răng mà anh ta để lại. Đây là vật có thể giúp nhóm điều tra lấy DNA của Robert.
Chuyên gia pháp y phân tích DNA từ nước bọt trên bàn chải đánh răng rồi đối chiếu với mẫu tinh dịch trên cơ thể nạn nhân và những tế bào da trên thanh sắt tại hiện trường. Kết quả cho thấy chúng trùng khớp. Nhóm điều tra đã có bằng chứng để bắt Robert, song giờ đây họ phải trả lời câu hỏi: Nghi phạm đang ở đâu?
Sau khi nhóm điều tra đưa tên Robert Ward Frazier lên hệ thống dữ liệu của cảnh sát để tìm, họ nhận được một tin bất ngờ: Cảnh sát ở bang Indiana đang tạm giữ Robert vài ngày do gã vi phạm lỗi giao thông nghiêm trọng. Ngay lập tức họ đáp chuyến bay tới bang Indiana để gặp nghi phạm. Robert tỏ ra rất cởi mở khi nói chuyện với nhóm điều tra và xác nhận gã biết tin về cái chết của Kathleen trên đài truyền hình.
Nhưng vì nói chuyện quá thoải mái, Robert vô tình nói ra một thông tin mà chỉ hung thủ mới biết. Theo gã, Kathleen có tàn nhang trên mặt. Đây là thông tin cảnh sát không công bố cho giới truyền thông. Sau khi biết thêm những chứng cứ DNA từ bàn chải đánh răng, cọc sắt ở hiện trường, Robert phải theo nhóm điều tra về bang California. Cảnh sát tin rằng Robert tình cờ thấy Kathleen bước trên đường trong rừng khi cô mải nói chuyện với chồng. Không thấy người nào xung quanh, gã nổi thú tính nên bám theo cô.
Thấy cọc sắt ở hàng rào ven đường, gã nhổ lên rồi đuổi theo người phụ nữ, đánh vào đầu rồi kéo nạn nhân tới một bụi rậm. Sau khi thực hiện hành vi hiếp dâm với Kathleen trong tình trạng bất tỉnh, Robert dùng cọc sắt đánh hơn 10 nhát vào đầu cô rồi rời khỏi hiện trường. Những cú đánh ấy khiến nạn nhân tử vong.
Trong phiên xử sơ thẩm hồi tháng 6/2006, thẩm phán kết luận Robert Ward Frazier phạm tội giết người và tuyên án tử hình. Bị cáo kháng án nên tòa thượng thẩm hạt Contra Costa, bang California mở phiên xử lần thứ hai, song vẫn giữ nguyên bản án của tòa sơ thẩm.