Những bộ phận thi thể bị cắt rời
Tháng 3/1997, thành phố Mons, thủ phủ tỉnh Hainaut, gần biên giới Bỉ với Pháp, rung chuyển bởi tin tức một cảnh sát đã phát hiện ra các túi rác bằng nhựa có chứa nhiều bộ phận cơ thể người. Sĩ quan Olivier Motte đã tìm thấy những chiếc túi dọc theo đường phố Em Vandervelde ở Cuesmes, Mons.
Khám nghiệm tử thi cho thấy những chiếc túi chứa các bộ phận cơ thể của ba nạn nhân nữ khác nhau. Hai ngày sau phát hiện của sĩ quan Motte, một loạt túi khác đã được tìm thấy ở Mons. Lần này, những chiếc túi chứa các bộ phận bị cắt rời của một người phụ nữ, được cho là bị giết chỉ vài ngày trước đó.
Thêm 1 túi chứa các bộ phận bị cắt rời từ thi thể 1 nạn nhân nữ khác được tìm thấy trên dòng sông Haine khẳng định một sự thật khủng khiếp: Mons và khu vực lân cận thành phố này là nơi trú ẩn của một kẻ giết người hàng loạt đặc biệt tàn bạo.
Nghi phạm đầu tiên
Không mất nhiều thời gian để cảnh sát gọi tên nghi phạm số 1: Marc Dutroux. Năm 1996, Dutroux, sát nhân hàng loạt gốc Charleroi (Pháp), đã bị bỏ tù vì bắt cóc 6 cô gái và giết chết ít nhất 2 người trong số họ. Trong phiên tòa, Dutroux thừa nhận tội ác của hắn được ra lệnh bởi một nhóm bất chính bệnh hoạn trong giới thượng lưu Bỉ.
Không có bằng chứng cho thấy “nhóm đứng sau” Dutroux là ai nhưng không thể chối cãi rằng, Dutroux là một tên sát nhân độc ác, kẻ đã giam giữ và tra tấn các nạn nhân đến chết ở một phòng kín dưới lòng đất trong nhiều ngày.
Các tội ác của Dutroux được thực hiện chủ yếu ở các khu vực thuộc Hainaut khiến hắn trở thành nghi can số 1. Tuy nhiên, các “lỗ hổng” trong lập luận của ban điều tra sớm xuất hiện. Cụ thể: “Đồ tể xứ Mons” giết phụ nữ mà không phân biệt tuổi tác, xuất thân trong khi tất cả các “con mồi” của Dutroux đều là gái vị thành niên. Rõ ràng, ác nhân giết người và vứt các bộ phận cơ thể vào túi rác trên khắp Hainaut, là 1 cái tên khác.
Thân thế 4 nạn nhân đầu tiên dược xác định
Carmelina Russo, 42 tuổi, được báo cáo mất tích vào ngày 4/1/1996. Ngày 21/1, một số phần thi thể của Russo được phát hiện ở sát biên giới Bỉ - Pháp. Russo là một phụ nữ đã kết hôn và lịch trình hàng ngày của cô luôn bắt đầu từ nhà ga xe lửa tại Mons.
Martine Bohn, 43 tuổi, được tuyên bố mất tích vào ngày 21/7/1996. Martine, một người chuyển giới, từng làm việc tại các quán bar quanh biên giới Pháp và Bỉ. Khi tìm thấy các phần thi thể của Bohn trong túi rác trôi nổi trên sông Haine, các nhà điều tra đã suy luận rằng kẻ giết người đã cắt bỏ ngực của cô sau khi biết rằng Bohn là người chuyển giới. Điều này cung cấp thêm bằng chứng rằng: tội ác của tên sát nhân hàng loạt này được thúc đẩy bởi tình dục.
Jacqueline Leclercq, 33 tuổi, một phụ nữ đã li hồn vào thời điểm thi thể cô được tìm thấy. Leclercq, có 3 con với chồng cũ nhưng khi li hôn cô bị Tòa từ chối quyền nuôi con. Leclercq thường được trông thấy ở các khu vực gần nhà ga Mons cho đến khi cô mất tích vào ngày 23/1/1997. Tay và chân Leclercq đã được sĩ quan Motte tìm thấy vào ngày 22/3/1997, ngay ở đường Rue de Emile Vandervelde.
Nathalie Godart, 21 tuổi, là nạn nhân nhỏ tuổi nhất của “Đồ tể phố Mons”. Godart có một con gái gần 3 tuổi, nhưng đứa trẻ này đã được đưa vào Chương trình chăm sóc cộng đồng của Thành phố do một loại rắc rối trong cuộc sống của cô.
Vào thời điểm cô mất tích, Godart sống tại một căn phòng nhỏ ở Mons và thường xuyên lui tới các quan bar, tụ điểm ăn chơi như Intercity, Metropole và Cafe de la Gare. Godard, theo như nhiều nhân chứng cho biết, là một phụ nữ có đời sống tình dục phóng túng nhưng không phải gái mại dâm. Tương tự Bohn, thi thể bị cắt rời nhiều bộ phận của Godart được tìm thấy ở sông Haine.
Nạn nhân cuối cùng Begonia Valencia
Trong khi thân thế của các nạn nhân dần được xác định, cảnh sát Bỉ, trong cuộc họp báo chính thức đã đưa ra những phác thảo quan trọng về kẻ giết người hàng loạt. Giả thuyết đáng chú ý nhất: “Đổ tể xứ Mons” có thể đã được đào tạo về y tế, vì các bộ phân cơ thể của nạn nhân đều được cắt rời với độ chính xác rất cao.
Đặc phái viên của FBI, suy luận rằng kẻ giết người có một công việc ổn định dựa trên thực tế là tất cả các nạn nhân của hắn đều bị sát hại vào cuối tuần. Vào ngày 3 tháng 7 năm 1997, một bản tin được phát trên Kênh truyền hình Quốc gia Bỉ cho biết cảnh sát đang điều tra khả năng có mối liên hệ tôn giáo hoặc huyền bí với các tội ác của “Đổ tể phố Mons”.
Nạn nhân cuối cùng được biết đến của “Đồ tể phố Mons” là Begonia Valencia, 37 tuổi, có báo cáo mất tích từ thị trấn Frameries vào mùa hè năm 1997. Một số bộ phận thi thể của Valencia được phát hiện tại khu rừng nhỏ, nằm giữa Bethleem và Hyon.
Một người hàng xóm của Valencia sau đó nói rằng cô thường đi xe buýt địa phương mỗi tối. Rất có thể tên "Đồ tể phố Mons" đã phát hiện được thói quen này của Valencia và “chờ sẵn” tại một trạm xe buýt hoặc nhà ga tại Mons, để thực hiện tội ác.
Nghi phạm thứ hai xuất hiện
Vào ngày 15/9/1990, một túi rác màu đen đã được tìm thấy gần Khu vực Hải quân Brooklyn cách, không xa New York. Túi rác chứa hai cánh tay và một chân bị cắt rời. Một chiếc túi khác được phát hiện vài giờ sau đó chứa các bộ phần còn lại của một người phụ nữ. Mười ngày sau, thân phận của nạn nhân được xác định: Mary Beal, 61 tuổi.
Beal, độc thân, sống trong 1 căn hộ nhỏ ở đường Mosholu Parkway với vài chú chó. Vụ mất tích của Beal đã được báo cáo bởi những người hàng xóm, sau khi họ không thấy Beal ra ngoài đi dạo vào buổi sáng. Cuộc điều tra cái chết của Beal, cho thấy cô làm việc bán thời gian với tư cách là phiên dịch viên của tòa án.
Vụ án cuối cùng của Beal trước khi cô mất tích, liên quan đến “cuộc chiến” giành quyền nuôi con của một cặp đôi li hôn người Nam Tư, Smajo Dzurlic và vợ anh ta. Hơn một thập kỷ sau, cảnh sát đã bắt giữ Smajo Dzurlic (còn có một cái tên khác- Smail Tulja) vì tội giết Beal. Theo điều tra của Sở cảnh sát New York, Tulja có mối quan hệ tình cảm với Beal vào thời điểm hắn ra tay với phụ nữ này.
Tulja đã bị bắt vào mùa đông năm 2009 tại Montenegro. Chính quyền Mỹ ban đầu muốn dẫn độ Tulja về Mỹ để xét xử vụ giết người Beal, nhưng bất thành vì Montenegro không cho phép dẫn độ công dân nước mình. Tulja sau đó bị Tòa án Montenegro xét xử về hàng loạt tội ác tại Mỹ, Montenegro, CH Séc và Albania.
Ngoài Beal, Tulja còn chịu cáo buộc liên quan đến việc giết vợ, người đã mất tích ở Albania vài năm trước năm 2009. Tulja cuối cùng đã bị kết án về vụ giết Beal, nhận án tù giam 12 năm tại Nhà tù Goth. Năm 2012, Tulja, tự sát chết trong nhà tù.
Giữa vụ Tulja giết bà Beal và “Đồ tể phố Mons” rõ ràng có rất nhiều điểm tương đồng. Và chi tiết đáng chú ý nhất chính là bằng chứng cho thấy Tulja từng sống ở Bỉ trong khoảng thời gian từ 1996 đến 1997, giai đoạn mà “Đồ tể phố Mons” thực hiện các tội ác khủng khiếp của hắn. Tất cả những điều đó khiến Tulja trở thành nghi phạm số 1.
Rốt cuộc, thân phận “Đồ tể phố Mons” vẫn trong vòng bí mật
Ngoài Tulja, một nghi phạm đáng chú ý khác trong vụ án “Đồ tể phố Mons” là Jacques Antoine. Antoine, hành nghề bác sĩ, bị bắt giữ vào năm 2012, sau vụ tấn công một phụ nữ ở thành phố Strasbourg.
Trước vụ bắt giữ này, con trai Antoine, đã viết thư cho cảnh sát Pháp cáo buộc cha mình là “Đồ tể phố Mons”. Trong lá thư này, con trai Antoine đưa ra những nghi ngờ của cậu như việc cha mình đã sống ở Mons trong quãng thời gian tội ác của “Đồ tể phố Mons” được thực hiện và cậu nhiều lần nhìn thấy cha mang theo những túi rác màu đen với hành vi khác thường.
Tuy nhiên, quá trình điều tra sau đó đã bác bỏ khả năng Antoine là “Đổ tể phố Mons”. Và cho đến thời điểm hiện tại, tên sát nhân hàng loạt gây ám ảnh nhất nước Bỉ vẫn chưa lộ diện trước ánh sáng của công lý. Hắn là Dutroux hay Tulja? Hắn đã chết hay vẫn đang ung dung săn tìm những “con mồi” mới ở Mons? Không ai biết…