Hưng Thiện khi đó bị tình nghi là sát nhân đã giết hại một cô gái có tên Shi Xiaorong (Thi Tiêu Vinh). Tiêu Vinh là nhân viên phục vụ tại một khách sạn ở Ma Dương, một trong những mối quen mà Hưng Thiện thường cung cấp thịt lợn trong suốt 1 năm qua.
Một tháng trước ngày Hưng Thiện bị bắt, người nhà Tiêu Vinh có đơn trình báo về sự mất tích của cô lên chính quyền địa phương. Đầu tháng 4/1987, một thi thể phụ nữ bị chặt chân tay được tìm thấy ở sông Ma Dương.
Cảnh sát Ma Dương đã liên kết sự kiện Tiêu Vinh mất tích với xác chết trôi sông nêu trên và mời người nhà của Tiêu Vinh tới nhận dạng. Chị của Tiêu Vinh khẳng định đấy chính là thi thể của Tiêu Vinh. Ba ngày sau, Hưng Thiện bị bắt vì theo nhận định ban đầu của cảnh sát, anh là nghi can số 1.
Tại sao Hưng Thiện lại bị coi là kẻ tình nghi đầu tiên trong cái chết của Tiêu Vinh. Có hai lý do quan trọng, tất nhiên là dưới góc nhìn của cảnh sát. Thứ nhất, Thiện và Vinh có mối liên hệ nhất định, không chỉ xoay quanh công việc giữa một người cung cấp thịt lợn cho khách sạn lớn nhất trong vùng và một nhân viên tại khách sạn đó.
Thứ hai, Cơ quan điều tra sau khi khám nghiệm tử thi nhận định rằng, những vết cắt xẻ chân tay nạn nhân cho thấy kĩ thuật điêu luyện của một “tay dao” chuyên nghiệp. Hưng Thiện, trong khi đó, lại là một người bán thịt lợn, trong một gia đình có truyền thống nghề này từ đời ông cố nội, thậm chí còn nổi tiếng trong vùng nhờ kĩ năng xẻ thịt nhanh và đẹp.
Bằng một cách nào đó, không loại trừ khả năng dùng nhục hình, cảnh sát Ma Dương đã có được lời thú tội giết Tiêu Vinh của Hưng Thiện. Bản cáo trạng đọc trước toà nêu rõ Hưng Thiện sau khi quan hệ tình dục với Tiêu Vinh, giữa hai người đã xảy ra cãi vã vì Thiện nghi Vinh trộm tiền của anh. Trong lúc nóng giận, Thiện đã dùng dao đâm chết Vinh và cắt rời chân tay cô, rồi đem thi thể ném xuống dòng Ma Dương.
Hưng Thiện sau đó bị Tòa án nhân dân Hồ Nam kết án tử hình bất chấp đơn kháng cáo của anh cùng chiến dịch kêu oan có chữ kí của hơn 300 dân làng – những người không bao giờ tin chàng thanh niên dễ mến Hưng Thiện lại là kẻ sát nhân máu lạnh. Hưng Thiện chính thức bị xử tử hình tại trường bắn Hồ Nam vào năm 1989.
Vụ án khép lại. “Kẻ thủ ác” phải đền tội. Đa số các thành viên trong đội điều tra đã phá án thành công cái chết của Tiêu Vinh sau đó đều thăng quan tiến chức. Những người tin rằng Hưng Thiện bị oan, từ những người thân trong gia đình đến dân làng ở Ma Dương, dù không phục dù đau lòng nhưng thì khi thời gian qua đi, bi kịch năm nào cũng không còn được họ nhắc lại nữa.
Nhưng quả thực Hưng Thiện đã chết oan, đã bị xử tử hình vì một tội ác khủng khiếp mà anh ta không hề có một chút liên quan nào. Nếu như Số phận của Hưng Thiện khiến anh rơi vào vòng oan trái, khiến anh phải chết trong nỗi uất hận thì Ông Trời cũng đã mở ra một con đường để anh được giải oan.
Bởi thực tế, Tiêu Vinh không hề… chết. Thi thể bị cắt rời chân tay trôi trên dòng Ma Dương cuối Xuân năm 1987 hoàn toàn không phải là Tiêu Vinh. Cô gái có tên Tiêu Vinh – mà tất cả đều nghĩ là đã chết và không ít người tin rằng bị giết bởi Hưng Thiện – đúng là đã mất tích nhưng rốt cuộc vẫn sống sờ sờ.
Năm 1993, tức 4 năm sau khi Hưng Thiện bị tử hình, Tiêu Vinh bất ngờ xuất hiện, không phải ở Ma Dương – Hồ Nam, mà là quê gốc của cô Quý Châu. Tiêu Vinh, trong lời khai của mình với cơ quan điều tra sau này, kể rằng cô bị bắt cóc vào tháng 3/1987 và bị lừa bán làm vợ cho một người đàn ông ở Sơn Đông. Vinh cũng thừa nhận cô chẳng hề biết ai có tên là Hưng Thiện cả.
Tiêu Vinh và chồng sau đó có liên quan tới một đường dây buôn bán ma túy ở Sơn Đông. Cô bị bắt cùng chồng, chịu án tù giam 3 năm. Sau khi mãn hạn tù, Tiêu Vinh trở về quê nhà ở Quý Châu. Đấy chính là lý do Tiêu Vinh bặt vô âm tín từng ấy năm.
Điều đáng ngạc nhiên nhất là ở chỗ, một Tiêu Vinh bị bắt giam vì liên quan tới đường dân buôn ma túy và một Tiêu Vinh bị giết hại xác thả trôi sông, vẫn cùng tồn tại trong hồ sơ lưu của công an hai tỉnh Sơn Đông và Hồ Nam, mà không nhân viên hữu trách nào phát hiện ra sự phi lý đó.
Phải tới năm 2004, những người thân của Hưng Thiện mới nghe phong thanh rằng Tiêu Vinh vẫn còn sống và đang ở Quý Châu. Vợ và con gái của Hưng Thiện – tên Đằng Yên sau đó đã đến nhà của Tiêu Vinh để về kể bi kịch mà gia đình họ phải gánh chịu bởi bản án tử hình oan nghiệt năm 1989.
Sau câu chuyện đẫm nước mắt giữa 3 người phụ nữ, cùng với lời hứa sẽ đứng ra làm chứng của Tiêu Vinh, cuối tháng 12/2004, Đằng Yên chính thức nộp đơn đề nghị Trung tâm hỗ trợ pháp lý thành phố Hoài Hóa, Hồ Nam nhờ giúp đỡ trong việc lật lại vụ án oan của Hưng Thiện.
Đúng nửa năm năm sau, tháng 7/2005, Toàn án Hồ Nam chính thức tuyên bố Hưng Thiện vô tội. Gia đình của tử tù chết oan này được bồi thường 666 nghìn Nhân dận tệ. Đội điều tra vụ án và Hội đồng xét xử vụ “Đằng Hưng Thiện giết Thi Tiêu Vinh” năm nào, toàn bộ đều bị kỉ luật, cách chức vụ đang đảm nhiệm vào thời điểm đó.
16 năm sau khi bị tử hình bởi một tội ác mình không hề liên quan, Hưng Thiện được giải oan. Nhưng phía sau vụ án oan của Hưng Thiện vẫn còn đó những câu hỏi lớn: Tử thi bị cắt lìa tay chân năm ấy không phải là Thi Tiêu Vinh, vậy nhân thân thực sự của cô gái xấu số này? Tại sao cô lại chết theo cách đau lòng đến vậy? Và kẻ thủ ác thực sự là ai?