Dương Tâm Dược cùng Chung Khả đã dành cả buổi chiều trong phòng đấu kiếm. Cả hai người đều là “Dòng chảy Kỹ thuật “, tuy rằng lên sân khấu đánh thực chiến không được nhưng thắng ở ánh mắt sắc bén, đầu óc linh hoạt, mang lại không ít lợi ích cho đội kiếm.
Ngay cả huấn luyện viên cũng ngạc nhiên đến nỗi ông thực sự không nghĩ rằng nhóm Đại Bắc thế mà có thể bị Chung Khả thu phục.
Chờ đến khi Dương Tâm Dược cùng Chung Khả bước ra khỏi kiếm quán, bọn Đại Bắc gào thét đất rung núi chuyển khiến cho bọn Hiểu Nam sợ hãi.
Trên đường trở về, Chung Khả vẫn ngồi trên xe nhà Dương Tâm Dược như cũ. Cậu xoay người nhìn những người bạn mới đang vẫy tay bên ngoài kiếm quán cho đến khi xe đi đến ngã tư, bởi vì không còn nhìn thấy hình ảnh bọn họ nữa cho nên cậu mới miễn cưỡng xoay người lại.
Dương Tâm Dược cảm thán: “Không nghĩ tới cậu cùng Đại Bắc nhanh như vậy liền trở thành bạn bè.”
“Ừ.” Chung Khả cũng cười, “Bọn họ đều thực nhiệt tình, tính tình lại thẳng thắn, cùng bọn họ ở bên nhau thực vui vẻ.”
Từ nhỏ đến lớn, Chung Khả vẫn luôn là một người thành thật ngoan ngoãn.”Môn thể thao ” yêu thích nhất là cho hoa vào đất. Những nam sinh khác đều nhiệt tình yêu thích bóng đá bóng rổ nhưng cậu một mực không chạm vào, trời sinh chính là vật cách điện với thể thao. Như vậy căn bản cậu không có cơ hội quen biết nam sinh yêu thể thao khác, mọi người lo ngại cậu chỉ là một con gà ốm yếu, không sẵn sàng chơi với những học sinh giỏi như cậu. Không nghĩ tới hôm nay đánh bậy đánh bạ để cậu quen biết thêm nhiều bạn bè mới như vậy. Tuy mới bắt đầu, nhìn qua như hung thần ác sát nhưng chờ đến lúc quen thuộc mới phát hiện kỳ thật chỉ là “Chú gấu lớn”.
“Còn tớ thì sao?” Dương Tâm Dược chợt nhích lại gần Chung Khả đến sít sao. Cô ngây thơ quay đầu lại, cười đến nỗi đôi mắt nheo lại, “Lúc ở bên cạnh tớ, cũng thực vui vẻ sao?”
Mùi hương trái cây trên người của cô gái lại xuất hiện. Bởi vì cô vừa mới tập thể thao cho nên cô vẫn còn một chút mồ hôi, hòa quyện với mùi thơm ngọt ngào của cơ thể liền biến thành một cổ hương vị thành thục hơn.
Cô không còn là quả cam nhiều nước nữa mà đã trở thành một trái đào non mịn—— tư vị nhiều hơn một chút nhưng lại chưa chín tới.
Hôm nay cô mặc một chiếc áo phông ngắn tay được làm bằng một loại vải hơi trong suốt. Sau khi tập thể thao xong, quần áo ướt đẫm mồ hôi bám chặt vào cơ thể, phác họa vóc dáng thanh tú của cô gái khi bắt đầu phát triển. Vải ren màu xanh nhạt quấn lấy nơi mềm mại nhất của cô gái, theo hô hấp của cô mà nhấp nhô.
Tầm mắt của Chung Khả không tự chủ được đã bị cô hấp dẫn đi rồi.
Cậu không dám nhìn thẳng vào đôi mắt của cô cho nên chỉ có thể nhìn môi cô, cổ cô, xương quai xanh của cô, cô……
Khi Chung Khả ý thức được tầm mắt của mình đang đi đến đâu thì trong lòng bỗng nhiên chấn động liền vội vàng thu hồi tầm mắt lại, giấu đầu lòi đuôi mà nhìn chằm chằm tay mình, trong đầu là một mảnh hỗn loạn.
Cậu cậu cậu cậu cậu đến tột cùng đang làm gì thế!
Ngồi ở bên cạnh cậu chính là chiến hữu tốt, người bạn cùng bàn tốt, “Anh em” tốt”, Khuê mật” tốt! Hơn nữa bọn họ bây giờ vẫn là học sinh, thầy giáo cũng nói: yêu sớm giống như một con mãnh thú, sẽ chỉ làm cho con người ta tâm phiền ý loạn, học tập lùi bước……
Từ từ, vì cái gì mà cậu lại nghĩ đến từ “Yêu sớm” chứ?
Mặt Chung Khả lại từ từ đỏ bừng lên —— phải nói, chỉ cần Dương Tâm Dược ở bên cạnh cậu, tim của cậu vĩnh viễn sẽ đập nhanh hơn một nhịp so với khi cậu ở một mình.
Đáng tiếc cậu vẫn luôn không nhận ra đến tột cùng là vì cái gì.
Dương Tâm Dược thấy cậu nãy giờ không nói gì, còn si ngốc cúi đầu nhìn chằm chằm bàn tay, cho rằng cậu không nghe được chính mình hỏi chuyện.
Vì thế cô liền dùng khuỷu tay đụng vào cậu, lại lặp lại một lần nữa: “Chung Khả Chung Khả, tớ hỏi cậu nè. Lúc cùng tớ ở bên nhau, vui vẻ không?”
Mặc dù giọng Chung Khả như ruồi muỗi nhưng trả lời đặc biệt kiên định: “Vui vẻ.”
Đương nhiên vui vẻ. Có cô, lần đầu tiên cậu chú ý đến thế giới bên ngoài hoa cỏ, cho cậu lãnh hội thêm đấu kiếm đẹp đến nhường nào.
Lúc này Dương Tâm Dược mới cao hứng. Hai tay cô đè ở đùi phía dưới, không nhịn được liền rung chân, nói với giọng thật lớn: “Tớ cũng vui vẻ!”
Người tài xế lặng lẽ ngồi vào ghế lái, liếc nhìn gương chiếu hậu một cách bình tĩnh—— ừm, nhìn dáng vẻ của chàng trai kia thực trung thực, nhìn lại tiểu thư nhà mình lại mang dáng vẻ nữ trung hào kiệt. Đợi sau khi trở về nhất định phải báo cáo tình hình hôm nay với ông chủ Dương!
Chuyến xe trở về rơi vào giờ cao điểm buổi chiều cho nên có chút kẹt xe. Tài xế bật loa lên cùng một khúc nhạc quen thuộc vang lên.
Giọng nam nhẹ nhàng hoạt bát, với lực đặc biệt: “Luyến ái I’N’G~happy~I’N’G~ tâm tình giống như là……”
“……” Đầu Chung Khả phải gục đến trên đùi, “Chú tài xế, có thể tắt nhạc không?”
Tài xế: “Tôi chỉ lớn hơn các cậu có 5 tuổi.”
“……”
“Không thành vấn đề.”
“……” Chung Khả: Kia, vậy không thành vấn đề đi.
Vì để giảm bớt nội tâm xấu hổ, Chung Khả chỉ có thể căng da đầu nói chuyện cùng Dương Tâm Dược bên cạnh.
Cậu hỏi: “Đúng rồi, tớ thấy hình như Hiểu Nam dùng kiếm bằng tay trái?”
“Đúng vậy, cậu ấy thuận tay trái. Khi mới học đấu kiếm, cậu ấy đã luyện kiếm bằng tay phải trong hai năm, nhưng hiệu suất của cậu ấy không tốt. Sau đó, huấn luyện viên thấy rằng cậu ấy sử dụng tay trái cho mọi thứ ngoài việc ăn và viết. Hỏi ra mới biết được là khi còn nhỏ cậu ấy bị người trong nhà răn dạy, cảm thấy thuận tay trái không tốt.” Dương Tâm Dược nói với vẻ hứng thú bừng bừng, “Cho nên bây giờ cậu ấy có thể đấu kiếm bằng hai tay luôn!”
Chung Khả do dự một chút, hỏi: “Chuyện đó…… Vậy sau khi bị thương, cậu vì cái gì không thay đổi luyện kiếm bằng tay trái chứ?” Nếu như cô thích đấu kiếm như vậy, tại sao không quý trọng cơ hội ở lại sân thi đấu chứ?
Dương Tâm Dược không cười người ngoài nghề như cậu mà kiên nhẫn giải thích: “Tuy rằng cánh tay phải có thể được chữa trị vào ngày mai nhưng cánh tay bẩm sinh thường dùng sẽ linh hoạt hơn tay khác. Điều này không chỉ liên quan đến khối lượng cơ bắp mà còn liên quan đến suy nghĩ và dây thần kinh. Tớ là người thuận tay phải, từ sáu tuổi đến bây giờ đã luyện kiếm bằng tay phải mười hai năm, bài tập cường độ cao bao trùm toàn bộ thời kỳ phát triển của tớ. Cho dù đến bây giờ tớ không còn luyện nữa nhưng cánh tay cũng mạnh hơn tay trái như cũ. Nếu cậu không tin, lại đây cậu sờ thử đi.”
Nói xong cô liền kéo tay cậu lại.
Chung Khả vội vàng lắc đầu, thân mình dán đến trên cửa kính: “Không không không, không cần, không cần sờ!”
Dương Tâm Dược cũng không cưỡng cầu: “Nếu tớ bắt đầu luyện kiếm bằng tay trái từ bây giờ, có thể mất 18 năm để đạt được thành tích như hiện tại, nhưng lúc đó tớ đã qua thời kì đỉnh cao của sự nghiệp vận động viên rồi.”
Cho nên xuất ngũ là sự lựa chọn duy nhất trong tuyệt vọng.
Dù vậy “lựa chọn duy nhất ” này cũng khá tốt. Nếu không phải như thế, Dương Tâm Dược sẽ không chuyên chú thi đại học, như vậy cô cũng sẽ không quen biết tiểu Phương ca ca ~
“Nói không tiếc nuối đó là giả.” Dương Tâm Dược nhún vai, “Nhưng có thể giống như hôm nay vậy, thường thường trở về luyện luyện kiếm thì tớ đã rất vui vẻ rồi.”
“…… Kỳ thật, kỳ thật còn có một cách, nói không chừng có thể đền bù tiếc nuối cho cậu.” Chung Khả bỗng nhiên nói.
“Cách gì?” Dương Tâm Dược không quá để ý, chỉ thuận miệng hỏi lại.
Chung Khả: “Tớ nhớ rõ cậu đã nói rằng, cậu còn chưa chọn được chuyên ngành nào ở Đại học Yến Kinh phải không?”
“Đúng vậy, điểm trúng tuyển đại học Yến Kinh quá cao! Tớ phỏng chừng liều mạng học một năm thì chỉ có thể ghi danh chuyên ngành thấp điểm nhất, sau đó mặc cho số phận.” Cô hồ nghi mà nhìn cậu, “…… Đừng nói là cậu bảo tớ thi bên giáo dục thể chất nha? Cái đó đòi hỏi phải có giấy chứng nhận vận động viên. Hơn nữa sau khi đậu thì mỗi ngày đều phải vận động, tớ hiện tại không được.”
“Không.” Chung Khả lắc đầu, “Ngày hôm qua nhất định là cậu không xem báo rồi. Đại học Yến Kinh đã thông qua phê duyệt của bộ giáo dục, sang năm sẽ tăng thêm một chuyên ngành. Cần phỏng vấn trước vì đây là chuyên ngành mới và điểm sẽ thấp hơn các chuyên ngành khác. Dạy học nhằm mục đích tuyển dụng những sinh viên chuyên ngành ngoài thể thao yêu thích thể thao và đào tạo những tài năng đặc biệt trên cơ sở mục tiêu.”
Khi tốc độ nói của Chung Khả càng lúc càng nhanh, đôi mắt của Dương Tâm Dược đang mở càng lúc càng lớn, một cơn lốc mừng như điên chợt dâng lên nháy mắt bao phủ lấy cô.
“Khó, có phải không……” Cô đã biết về chuyên ngành này từ lâu nhưng số lượng lại quá ít mà lại còn xa nhà, vì vậy cô đã không xem xét nó.
“Tâm Dược.” Giọng của Chung Khả kiên định lại rõ ràng, “Cậu nhất định có thể đậu ngành báo chí thể thao đại học Yến Kinh!”
※
Chiếc xe SUV đắt tiền từ từ đi vào tầng hầm của biệt thự. Trước khi bậc thang xuất hiện, Dương Tâm Dược đã ôm chậu hoa trên ghế phụ lao vào nhà.
Ba Dương mẹ Dương đang ở phòng khách xem TV liền hoảng sợ. Ba Dương vội hỏi cô: “Đây là làm cái gì vậy con gái, vội vã vào WC sao?”
Dương Tâm Dược tức giận trừng mắt nhìn ba một cái, cô đem chậu hoa thủy tinh nhét vào trong tay mẹ, dặn dò mẹ: “Mẹ, giúp con đem hoa vào nhà ấm trồng hoa, con về phòng trước!”
Mẹ Dương còn chưa nhìn rõ bóng dáng của con gái thì trong chớp mắt, người liền biến mất.
Bà cúi đầu nhìn chậu pha lê trong ngực mình, những bé sen đá ngồi xổm thành một mảnh, có xanh biếc, có đỏ bừng, có hình tím, còn có một thanh “Hoa Kiếm” cao cao treo đèn lồng dạng nụ hoa.
Người nhà Dương gia đều là sát thủ thực vật nhưng bởi vì mẹ Dương thích nên đã mời thợ làm vườn chuyên nghiệp giúp đỡ chăm sóc hoa cỏ. Bà nhìn chậu hoa pha lê trong tay, tuy rằng sen đá đều không phải chủng loại quý hiếm gì nhưng nhìn ra được chúng được trồng thật tốt, phiến lá tràn đầy hơi nước, hình dạng trọn vẹn, đặc biệt chuôi “Hoa Kiếm” này cũng không phải là tùy tùy tiện tiện là có thể dài ra như vậy, nhất định phải tỉ mỉ che chở mới được.
Bà nhìn xong liền hỏi cậu tài xế mới vào cửa: “Tại sao Dược Dược lại mua hoa?”
Tài xế đáp: “Không phải cô chủ mua mà là bạn học nam kia của cô chủ mua.”
Ba Dương vừa nghe xong lập tức mặt liền cúi gầm xuống. Vốn ông còn cảm thấy vui mừng vì chậu sen đá này, còn tưởng rằng tiểu nha đầu này thông suốt biết mua hoa dỗ mẹ vui vẻ, nào nghĩ đến cư nhiên là tiểu tử thúi kia đưa!
Ông không ngừng truy vấn: “Chàng trai kia trông như thế nào? Thành tích được không? Hôm nay bọn họ đi chỗ nào chơi? Chơi bao lâu? Cậu có cùng đi theo không?”
Tài xế trả lời từng người một.
Khi tài xế nói chàng trai có thành tích đứng nhất trong lớp đồng thời kì thi tháng được 700 điểm thì sắc mặt của ba Dương tốt lên ba phần; lúc tài xế nói, chàng trai cực đẹp trai, dáng cao 1m85 giống như một cây thông, sắc mặt ba Dương tốt lên năm phần; sau khi tài xế nói, sự tương tác của hai người cực kì thuần khiết, không đi công viên giải trí không đi rạp chiếu phim mà là đi kiếm quán ngây người một buổi trưa thì ba Dương cười như vầng mặt trời không ngừng gật đầu khen ngợi.
Người trẻ tuổi sao, ra đường hoạt động nhiều cũng khá tốt, còn tốt hơn việc học nhiều ở nhà!
Mẹ Dương phiền muộn mà nói: “Thành tích tốt, tính cách ngoan, còn thích trồng hoa…… Này mà là con của tôi thì thật là tốt”
Con gái nhà người khác là tiểu áo bông, con gái của bà thì là cái chăn bông lớn với hoa văn đỏ đỏ xanh xanh, ấm thì ấm nhưng thủ công có chút thô.
※
Lầu hai của biệt thự, Dương Tâm Dược vọt vào phòng ngủ liền vội vội vàng vàng mở công cụ tìm kiếm trên máy tính ra.
“Ngành báo chí thể thao đại học Yến Kinh ” mới vừa được search ra, lập tức nhảy ra không ít trang web.
Theo như lời của Chung Khả, tin tức trên trang web chính thức của Đại học Yến Kinh vào ngày Quốc khánh đã thông báo rằng một ngành mới sẽ được thành lập, điều này ngay lập tức gây ra nhiều cuộc thảo luận sôi nổi giữa các thí sinh và phụ huynh..
Mặc dù việc làm của tin tức thể thao là hạn hẹp nhưng thể thao là một chủ đề nóng trong những năm gần đây, sự nhiệt tình dần dần tăng lên và tình hình việc làm của các chuyên ngành liên quan đã rất tốt lên. Trong thông báo mới nhất do Đại học Yến Kinh đưa ra, hướng nghiên cứu của chuyên ngành này được liệt kê chi tiết. Thật vậy, như Chung Khả nói, sinh viên Khoa Báo chí Thể thao cần học cả kiến thức về báo chí và những điều cơ bản về thể thao. Ngoài ra còn có một bài kiểm tra viết trước và phỏng vấn trước kỳ thi tuyển sinh đại học. Nếu bạn được nhận trước khi nhập học, bạn phải điền vào “phê duyệt trước”.
Đại học Yến Kinh là một trường đại học hàng đầu trong nước. Tin tức được công bố hôm qua đã thống trị các tiêu đề của vô số trang web thi tuyển sinh đại học.
《【 Tin nóng 】Tuyển sinh mới vào đại học Yến Kinh, triển vọng của ngành học báo chí thể thao 》
《【 hot 】 báo chí thể thao là làm gì? Giải thích về chính sách chiêu sinh của Đại học Yến Kinh 》
《【 nên xem 】 Phải xem chuyên ngành hạng hai tại các trường đại học hạng nhất. Để cho bạn thấy chuyên ngành báo chí thể thao》
《【 video 】 giáo viên thi đại học hướng dẫn bạn, tin tức thể thao của đại học Yến Kinh 》
Ngón tay Dương Tâm Dược vừa mới chuyển động vội vàng click mở video tin tức thứ tư.
Liên kết đã nhảy đến một trang web video vì video dài bốn mươi phút và quảng cáo ở phía trước ước chừng trong sáu mươi giây.
Dương Tâm Dược nhìn vào đồng hồ đếm ngược ở góc trên bên phải của quảng cáo, và mỗi giây trôi qua khiến cô càng lo lắng hơn.
Cố tình quảng cáo này còn lâu muốn chết ——
Nhìn ra đường chân trời, khu rượu vang tuyệt đẹp giống như một bức họa từ từ hiện ra trên màn hình. Những dây leo bất tận kéo dài đến tận chân trời và nhìn ra ngoài, màu tím sẫm khắp cả đất trời.
“…… Chúng ta phát hiện ra bí mật của dây nho……”
Với cỏ xanh, mặt trời và bầu trời xanh, một người phụ nữ cao lớn quay lưng vào màn hình, đôi chân trần mang theo một chiếc váy xòe chạy về phía rừng nho.
“…… Chiết xuất tinh chất của nho Ý, các chất dinh dưỡng tự nhiên và chăm sóc tóc……”
Đôi chân trần mảnh khảnh được nhuộm màu đất, còn chiếc váy được phủ đầy hoa và lá. Khi cô ấy chạy, mái tóc dài của cô ấy đã bị bung ra giống như mái tóc dài của thác nước rơi xuống, phản chiếu ánh sáng rực rỡ dưới ánh mặt trời.
Cuối cùng, cô ấy cũng dừng bước chân, mái tóc tung bay trong không trung cũng từ từ buông xuống trên vai, LOGO nhãn hiệu dầu gội thật lớn xuất hiện ở giữa màn hình.
Lòng Dương Tâm Dược nóng như lửa đốt muốn đập bàn, hy vọng nó có thể qua nhanh một chút mà không cần chậm trễ cô xem video giải thích.
Trong ba giây cuối cùng, cô gái với mái tóc dài trong quảng cáo cuối cùng cũng quay lại, với đôi lông mày thanh mảnh, với nét quyến rũ phương Đông lạnh lùng và từ từ mỉm cười với khán giả bên ngoài màn hình…….
“A!”
Dương Tâm Dược ngồi không vững cho nên toàn bộ ghế đều ngã xuống đất.
Cô cô cô nhìn thấy cái gì vậy?
Dương Tâm Dược dùng sức dụi dụi mắt: Tại sao bạn cùng phòng Mâu Tư Tư của cô lại xuất hiện trong quảng cáo dầu gội chứ?
Cô vẫn còn vùi đầu chuẩn bị thi đại học, thì bạn học của cô đã xuất đạo rồi……