- Làm cái gì cũng phải nói cho cô và mẹ biết chứ?
Như sợ cô không cho 2 đứa trẻ lập tức đúng dậy chạy ra ôm lấy chân Đỗ Minh nói
- Cô cho tụi con đi đi chứ cô và mẹ đi làm rồi tụi con ở nhà buồn lắm
Đỗ Minh nhìn 2 đứa cháu của mình năn nỉ như vậy trong lòng cũng xót cháu nên đành bất lực nói với 2 đứa nó
- Thôi đc rồi cô cho 2 đứa đi đấy nhưng phải lựa lời mà nói với mẹ nghe chưa chứ cô không giúp đc đâu
Hai đứa trẻ nghe cô nói vậy thì vui lắm nhảy lên ôm chầm lấy cô chỉ chờ khi cô đi là 2 đứa trẻ quay lại nói với Trần Đạt
- Bây giờ phụ huynh của tụi con đã đồng ý rồi hợp đồng có thể tiếp tục rồi chứ
Trần Đạt cũng bất lực với 2 đứa trẻ này nên sau khi thỏa thuận một hồi thì hợp đồng của 2 bên cũng đã đc kí
Còn Đỗ Minh sau khi biết 2 đứa cháu của mình là người mẫu nhí của công ty thì điện thoại nói cho chị biết, Trần Đạt sau khi bàn công việc với 2 anh em xong cũng gọi điện báo cho Trần Hùng biết 2 đứa trẻ là con của Đỗ Phương về phía Đỗ Phương sau khi nghe em gái nói là 2 đứa con của mình tự ý đi làm người mẫu nhí thì lập tức lên gặp Trần Hùng, cô mở tung cánh cửa phòng làm việc của Trần Hùng ra bước thẳng đến bàn làm việc nói
- Sao 2 đứa con của tôi làm người mẫu nhí cho công ty anh lại ko nói với tôi
- Việc đó tôi giao cho Trần Đạt làm mà tôi có trực tiếp làm đâu ( Trần Hùng nói)
- Anh ko xem qua lí lịch của bọn nó sao
- Tôi rất là nhiều việc làm sao tôi xem đc ( Trần Hùng trả lời)
- Chắc bây giờ họ đã kí hợp đồng rồi chứ?
- Ừ ( Anh ta còn ko thèm nhìn mặt cô)
- Nhưng con tôi làm người mẫu cho công ty tôi có một số điều kiện
Lần này thì Trần Hùng dừng hẳn công việc nhìn thẳng vào mặt Đỗ Phương
- Điều kiện gì?
- Thứ nhất mọi lịch trình chụp hình của con tôi, tôi phải đc biết
- Điều đó là tất nhiên ( Trần Hùng nói)
- Thứ 2 nếu con của tôi phải chụp hình ở nước ngoài thì một là tôi 2 là Đỗ Minh phải đi cùng
- Cô có phải lo hơi xa rồi ko ( Trần Hùng nhìn cô)
- Cũng chỉ là bản năng của người mẹ thôi ( Đỗ Phương nói) Anh có chấp nhận đc ko
- Thôi đc ( Trần Hùng cũng đồng ý)
- Thứ 3 mọi số tiền chụp hình của 2 đứa con tôi sẽ gửi vào tài khoản mà tôi lập cho bọn nó ko có bất kể người nào tặng những đồ vật quý giá hay trả lương bằng tiền cho chúng cả. Anh đồng ý đc ko
- Cô có nhất thiết là phải nghiêm khắc như vậy ko (Trần Hùng hỏi)
- Con tôi dù gì nó cũng chỉ mới có 4 tuổi thôi đề phong một tí cũng ko sao? Tôi nghĩ 2 điều kia anh chấp nhận rồi thì điều này cũng dễ thôi mà.
- Thôi đc ( Lần này anh bó tay luôn)
Khi Đỗ Phương vừa rời đi thì Trần Đạt vừa lên anh ngồi thụp xuống cái ghế sopha trước mặt bàn làm việc của Trần Hùng đầu tựa ra đằng sau vẻ mệt mỏi nói với Trần Hùng
- Em ko ngờ 2 đứa nhỏ đó là con của người trợ lí mới của anh
- Em có tin có người dám ra điều kiện với anh ko ( Trần Hùng vẫn tập trung vào công việc của mình)
- Ra điều kiện với anh ( Trần Đạt rất ngạc nhiên)
- Phải ko chỉ 1 mà là 3 điều kiện ( Lúc này anh mới dừng hẳn công việc để nói)
- Ai mà to gan lớn mật vậy ( Trần Đạt nhìn anh nghi ngờ hỏi)
- Em nghĩ là còn ai vào đây ( Rồi anh lại tiếp tục vào công việc)