- Hai đứa là con của Thẩm Phương sao?
- Vâng ạ ( 2 đứa trẻ đáp)
Lúc này nhìn 2 đứa trẻ anh lại thấy có một cảm giác gì đó rất quen thuộc và nhìn kĩ lại 2 đứa nó nhìn rất là giống anh chẳng lẽ trên đời lại có nhiều sự trùng hợp như vậy sao? Nhưng những dòng suy nghĩ đó của anh đã bị một giọng nói cắt ngang
- Thẩm Đoan, Thẩm Dũng
Đó là giọng của Đỗ Phương cô đi vào phòng nghỉ thì ko thấy 2 con đâu ra đây thì lại thấy 2 đứa nhỏ đứng nói chuyện với Trần Hùng cô vội chạy lại đơn giản vì sợ 2 đứa nói gì làm anh ta phật ý
- Hai con đang nói gì với chú vậy ( Đỗ Phương hỏi)
- Chỉ là chào hỏi thông thường thôi mà mẹ ( Đỗ Đoan nói)
Trần Hùng lúc này cũng lên tiếng
- Hai đứa con của cô chững chạc hơn so với độ tuổi của mình đấy
- Cảm ơn anh ( Đỗ Phương lịch sự đáp lại)
Rồi cúi xuống hai đứa nhỏ
- Hai đứa chào chú đi rồi chúng ta về
- Vâng ( Rồi quay ra Trần Hùng) Chúng con chào chú ạ
- Ừ, hai đứa ngoan lắm ( Rồi nhìn Đỗ Phương) Sao ko để lát nữa rồi hẵng về dù gì tôi cũng sẽ chuyển viện cho Trần Đạt mà
- Thôi như vậy thì phiền anh lắm anh cứ tập trung lo cho Trần Đạt đi ( Đỗ Phương nói)
Lúc này Đỗ Minh cũng sửa soạn xong chuẩn bị đi về rồi tất cả chào nhau rồi 4 người họ nhanh chóng ra xe
Lúc này trong bệnh viện Trần Hùng đi vào ngồi cạnh Trần Đạt tuy mảnh đạn ở bả vai đã đc lấy ra nhưng Trần Đạt vẫn còn thuốc mê nên chưa tỉnh dậy anh ngồi đc một lúc thì Trần Đạt cũng hết thuốc mê từ tù tỉnh dậy anh mừng lắm liền tới hỏi Trần Đạt
- Em tỉnh rồi à? Trong người thấy thế nào rồi?
- Em ko sao mà tại sao anh lại ở đây? ( Trần Đạt nhìn thấy anh mình thì ngạc nhiên hỏi anh)
- Đỗ Minh cứu em nói cho anh biết ( Trần Hùng trả lời)
Nói rồi thì 2 anh em cũng vào thẳng vấn đề chính luôn vì họ biết chắc chắn là một băng nhóm nào đó muốn trừ khử 1 trong 2 người xem ra cái băng này ko cần sống nữa rồi Trần Hùng vào thẳng vấn đề hỏi em
- Em nghĩ cái băng nào lớn gan như vậy?
- Có lẽ là băng Sói Trắng mới thành lập ( Trần Đạt nói)
- Mới thành lập?
Trần Hùng khá là ngạc nhiên vì chỉ là một băng mới thành lập chắc chắn là ko lớn vậy là lại dám trừ khử băng của anh. Chẳng lẽ kẻ chống lưng của băng có thế lực lớn như vậy à? Nhưng dù có lớn thế nào thì cũng sẽ ko dám trừ khử băng của anh. Trần Hùng quay sang hỏi Trần Đạt
- Em biết gì về băng Sói Trắng này
- Là một băng mới thành lập ko lâu. Nhưng nghe đâu là đứng sau băng này có liên quan đến chính phủ Thái Lan ( Trần Đạt nói)
- Anh hiểu rồi, anh sẽ Trạch Tiêu đi điều tra về băng này, em nghỉ ngơi đi ( Trần Hùng nói)
Rồi anh lấy điện thoại ra và gọi cho Trạch Tiêu sau ba tiếng tút đầu giây bên kia nghe máy anh vào thẳng vấn đề
- Trạch Tiêu hả cậu điều tra luôn cho tôi băng Sói Trắng nhé càng nhiều thông tin càng tốt
- Sếp sao tự nhiên lại có hứng thú với một băng nhỏ như thế này vậy ( Trạch Tiêu vừa cười vừa nói)
- Ko có cái gì là tự nhiên cả tôi kêu cậu điều tra thì cứ điều tra đi ( Anh nói với một giọng nghiêm túc)
- Vâng đc rồi đúng 5 ngày sau sẽ có rất nhiều thông tin thú vị cho sếp ( Trạch Tiêu nói chắt như đinh đóng cột)
Trạch Tiêu cũng chạc tuổi 2 người nhưng ko đc may mắn như Trần Hùng và Trần Đạt cậu ấy trước đây là trẻ mồ côi phiêu bạt nay đây mai đó có lần còn xém chết khi đang vì động phải một băng xã hội đen may mà lần đó Trần Đạt đi qua thấy vậy cứu từ đó đầu quân cho 2 anh em. Trạch Tiêu rất đc việc và hiệu suất làm việc rất cao nữa