Bây giờ anh bắt đầu vào công việc tìm ra thân phận của cô bằng cách hỏi co một số câu hỏi và nhìn thái độ khi cô trả lời
- Cô thấy Đỗ Thị là một công ty như thế nào?
Khi nghe Trần Hùng hỏi như vậy mặt cô có lộ vẻ lo lắng nhưng chỉ trong tích tắc thôi và bắt đầu cô lấy lại vẻ mặt bình tĩnh trả lời Trần Hùng
- Đỗ Thị là một công ty lớn nhưng cũng có nhiều lỗ hổng
- Thế cô nghĩ gì về Đỗ Duy giám đốc của Đỗ Thị ( Trần Hùng hỏi)
Đỗ Duy là tên của chú cô đã lâu lắm rồi cô ko còn nghe thấy 2 từ này nữa mà hôm nay Trần Hùng lại nhắc đến trước mặt cô bây giờ thì gương mặt cô ko còn lộ vẻ lo lắng nữa mà là lộ rõ vẻ tức giận khi nghe thấy 2 từ này
- Đó là một con người độc ác vì để đạt đc mục đích ông ta có thể bất chấp thủ đoạn
- Sao cô có vẻ tức giận khi nhắc đến Đỗ Duy vậy ( Trần Hùng nắm ngay vẻ mặt này của cô để đặt ra câu hỏi)
Lúc này cô mới ra mình đang giấu thân phận mà lại tức giận như vậy khác nào thừa nhận với anh ta cô có quan hệ với Đỗ Duy)
Trong khi cô đang lúng túng ko biết trả lời anh như thế nào thì Trần Hùng đã đứng dậy tiến lại gần cô anh cứ bước đến đâu cô lại lùi lại ra sau đến đấy cho đến khi lưng của cô đụng vào bức tường anh chống hai tay lên tường lần này thì cô ko còn đường thoát nữa rồi
- Cô có quan hệ gì với Đỗ Thị? ( Trần Hùng hỏi)
- Ko có quan hệ gì cả ( Đỗ Phương trả lời)
- Vậy mà khi nhắc đến Đỗ Duy giám đốc của Đỗ Thị cô lại tức giận như vậy à? ( Trần Hùng hỏi)
- Đơn giản vì tôi có thù với ông ta ( Đỗ Phương đành phải trả lời như vậy vì cô vào đường cùng rồi)
- Thù gì mà chỉ cần nghe đến tên ông ta cô đã tức giận như vậy rồi thù này xem ra rất lớn ( Trần Hùng vẫn ko cho cô có đường lui)
- Đúng thù này của tôi rất lớn, lớn đến mức chỉ cần có cơ hội tôi nhất định phải đạp ông ta xuống ko để ông ta ngóc đầu lên đc ( Đỗ Phương trả lời)
Lúc này anh bỏ tay ra khỏi bức tường kêu cô về phòng làm việc đi khi cô bước ra khỏi phòng làm việc của Trần Hùng mà cô vẫn còn run như vậy là Trần Hùng đã bắt đầu nghi ngờ cô rồi sau này phải cẩn thận hơn mới đc
Do là 2 chị em cô làm cùng công ty nhưng ko cùng bộ phận nên là 2 chị em cũng ít khi về cùng nhau lắm hôm nay cũng vậy Đỗ Minh nhưng mà mọi ngày thì Đỗ Minh sẽ đi xe hơi riêng của mình còn hôm nay thì phải đi bộ vì xe hơi của 2 chị em đang đem đi bảo trì nên hôm nay bắt buộc là 2 chị em phải đi bộ vì là công ty cách nhà của 2 chị em cũng ko phải là một quãng quá xa vì chỉ cần qua 1 cái ngã tư là tới rồi còn các cô sắm chiếc xe hơi vì là để tiện chở 2 đứa nhỏ đi học cho nó khỏi bị mưa nắng trong khi mà Đỗ Minh đang đi bộ về thì có một chiếc xe ôtô khác màu đen ép sát vào lề đường cô đang đi thì người ngồi trong xe mới hạ kính xuống đó là Trung Thành cô vừa thấy anh ta thì giật bắn cả người nhưng cô giữ đc bình tĩnh lại Trung Thành bước xuống xe
- Chào cô chúng ta lại gặp nhau rồi
- Chào anh chắc là hôm đó anh tìm đc nhà của bạn anh rồi chứ ( Đỗ Minh lịch sự đáp lại)
- Tôi tìm đc rồi ( Trung Thành đáp và cũng bắt đầu luôn câu hỏi của mình) Mà chàng trai hôm trước kéo cô đi có quan hệ gì với cô vậy