Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chàng thanh niên bị tiếng của Đỗ Phương quát cuống cuồng cả lên vội chạy ra khỏi phòng nhưng xui cái mà cái khách sạn mà đàn em anh thuê hết phòng rồi nên đành vậy 2 người đành ở cùng một phòng anh nói với cô



- Nghỉ ngơi hết hôm nay đi rồi ngày mai cúng ta sẽ đi xem đất trước còn về Trung Thành thì cũng sẽ sớm thôi



- Tôi nghỉ chúng ta nên mua miếng đất gần chung tâm thành phố xây dựng trên đó là 1 tòa cao ốc thì chỉ mấy năm nữa thôi chắc chắn nó sẽ có giá ( Đỗ Phương nói với Trần Hùng)



- Cô nói có vẻ hợp lí đấy ( Trần Hùng gật gù)



Ngày hôm sau như kế hoạch anh và cô đi xem một miếng đất gần vị trí chung tâm thành phố nhưng mảnh đất này có vẻ khá tốt vì kế bên đó là một cái trung tam thương mại nên giá trị kinh tế rất tốt coi như việc đầu tư bất động sản phát triển rất thuận lợi còn về việc của Trung Thành thì chiều nay nên bắt đầu rồi



Buổi trưa anh và cô trở về khách sạn anh gọi đàn em của mình vào và nói



- Mày nói với ông Arthit rằng chiều nay có lẽ anh sẽ đến thăm



- Vâng em biết rồi ạ



Đàn em của anh nghe việc anh giao phó xong liền lập tức đi làm



Đỗ Phương hỏi anh



- Ông Arthit là ai



- Bố của Trung Thành bộ trưởng bộ ngoại giao Thái Lan



Trần Hùng lôi một điếu thuốc lá trong bao ra vừa hút vừa trả lời Đỗ Phương



Đỗ Phương nghe nói là bố của Trung Thành thì nở một nụ cười kì bí nói với Trần Hùng



- Nếu như đã là ghé thăm bộ trưởng ngoại giao thì ít ra chúng ta cũng phải có một chút quá chứ



- Đúng mặc dù là chúng ta sang cảnh cáo cũng cần có chút quà. Bạn đang đọc truyện tại -- trùmtr uуện. me --



Trần Hùng vừa nói vừa vứt điếu thuốc mà anh vừa hút xuống và di rồi trên môi cũng nở một nụ cười hiểm ác



Ở trong một ngôi biệt thự ở thành phố Bangkook bà Phương Dung phu nhân của ông Arthit đang ngồi trên chiếc ghế sopha và thưởng thức ly trà và đọc một cuốn sách thì bỗng chiếc điện thoại ở nhà reo lên bà nghe máy



- Xin lỗi ai vậy ạ



- Tôi là cấp dưới của cậu Trần Hùng mong bà hãy nhắn với ông Arthit rằng chiều nay cậu nhà tôi sẽ ghé thăm ông bà ( Đầu giây bên kia nói)



- Vâng tôi hiểu rồi ạ ( Vợ của Arthit nói)



Nghe đến tên Trần Hùng bà rất mừng rỡ khi vừa cúp máy bà đã vội vàng điện đến cơ quan của chồng mình mà nói



- Ông ơi chiều nay cậu Trần Hùng sẽ ghé thăm nhà mình



- Sao cơ? Cậu Trần Hùng sao? Bà nhớ phải làm mấy món ngon để đãi khách đấy nhớ ( Ông Arthit nói)



Chiều nay cô mặc lên mình một chiếc váy trằng dài qua đầu gối cô mặc xong thì hỏi Trần Hùng



- Anh thấy tôi mặc thế này có đc ko



Anh đang cầm một cuốn sách đọc ngước lên nhìn cô thì bị khựng lại mất mấy giây vì thường ngày cô đã đẹp giờ mặc thêm chiếc váy trắng trễ vai nay là càng tôn thêm đc vẻ đẹp của cô thấy lâu rồi mà anh ko trả lời cô hỏi



- Trần Hùng! Trần Hùng



Lúc này anh mới giật mình trở về với thực tại cô hỏi



- Trần Hùng anh bị làm sao vậy? Tôi hỏi anh là tôi mặc thế này có đc ko



- À đc chứ mặc như vậy ko quá lố mà còn thanh lịch nữa nhưng cô đc chuẩn bị quà cho ông Arthit chưa ( Trần Hùng nói)



- Tất nhiên là tôi chuẩn bị rồi anh yên tâm(Đỗ Phương nói)



Trần Hùng ko nói gì nữa vì anh biết cô sẽ ko bao giờ làm hỏng việc đặc biệt là việc liên quan đến em gái của mình anh và cô khi sửa soạn xong thi cũng là lúc xuất phát

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK