Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng hôm sau anh từ từ mở mắt và tỉnh khi anh tỉnh dậy người anh nhìn thấy đầu tiên là Đỗ Phương cô đang đứng bên cửa sổ nhìn thôi cũng biết cô đã thức trắng cả một đêm, cô thấy anh tỉnh dậy rồi cô liền chạy lại hỏi



- Anh có sao ko? Trong người còn thấy ko khỏe chỗ nào ko?



- Tôi ko sao chỉ là chỗ hôm qua trúng đạn hôm qua còn đau. Mà hô qua cô là người đã cứu tôi ( Trần Hùng hỏi)



- Đúng rồi chị ấy ko những là người đã cứu anh ngày hôm qua mà còn là người lấy đạn ra và băng bó vết thương cho anh nữa ( Trần Đạt ở bên ngoài đẩy cửa đi vào trên tay còn cầm một tô cháo do Đỗ Minh nấu đem vào cho Trần Hùng)



Ko biết từ đâu Đỗ Minh cũng đẩy cửa đi vào nói thêm vào 1,2 câu



- Nhờ anh mà chị tôi hôm qua thức trắng cả đêm đó



- Thôi Đỗ Minh đừng nói nữa lo mà thay đồ đi làm đi kìa hô nay em chuyển đến bộ phận mới đó ( Đỗ Phương quay ra giục Đỗ Minh)



Rồi Trần Đạt và Đỗ Minh cũng biết lẳng lặng mà bước ra ngoài để lại cho 2 người một ko gian riêng. Đỗ Phương đi đến bên giường của anh ta cầm lấy tô chóa mà Trần Đạt đang để trên bàn nhẹ nhàng đút cho anh ta, ăn đc mấy miếng thì Trần Hùng lên tiếng



- Coi như tôi nợ cô sau này nhất định sẽ báo đáp



- Anh chỉ cần ko xía vào chuyện của tôi là báo đáp tôi rồi ( Đỗ Phương nói)



- Này tôi chưa hề xía vào chuyện của cô ( Đột nhiên Trần Hùng ghé sát vào Đỗ Phương) Hay cô đang chột dạ à



- Trần Hùng này tôi có thể cứu anh thì cũng có thể hại anh đấy ( Đỗ Phương nói lại Trần Hùng)



- Hừ, cô thử xem ( Trần Hùng thách thức)



Đổ Phương ko nói gì trực tiếp dùng tay bóp thật mạnh mà bả vai anh ta đang bị thương tất nhiên là mới bị một viên đạn như vậy mà giờ còn bị cô ra sức bóp như thề ko đau mới lạ. Cô bóp đc 5 giây thì cũng thả ra biết là anh ta đau nên cô cũng ko cố gắng giữ quá lâu rồi cô lên tiếng cảnh cáo



- Đây chỉ là cảnh cáo thôi nếu có lần sau mạng anh ko còn đâu



Trần Hùng lần này ko nói gì nữa chỉ có lúc cô chuẩn bị rời đi anh lên tiếng



- Mấy ngày nay e là tôi ko thể lên công ty đc chuyện trên công ty đành nhờ cô và Trần Đạt vậy



- Anh yên tâm đi tôi nhất định sẽ làm tốt công việc của mình ( Đỗ Phương nói)



Rồi cô rời đi sau khi cô ra khỏi phòng trên moi Trần Hùng nở một nụ cười rất nham hiểm



2 cô đi đến công ty thật ra là hôm nay Trần Đạt cũng ko đến công ty nguyên một buổi sáng luôn cô đưa Đỗ Minh xuống giới thiệu với phòng kinh doanh thật ra là việc này cô nhờ đại một người ở phòng nhân sự làm cũng đc nhưng đây là em của cô nên cô mới chăm sóc tận tình như thế. Cô đi xuống phòng kinh doanh vỗ tay mấy cái để thu hút sự chú ý của mọi người rồi cô giới thiệu



- Đây là Thẩm Minh và cũng sẽ là trưởng phòng kinh doanh mới của mọi người mong là mọi người sẽ giúp đỡ cô ấy



Sau khi Đỗ Phương nói xong Đỗ Minh cũng tự giới thiệu



- Mình là Thẩm Minh sau này rất mong đc mọi người giúp đỡ



Ở bên dưới mọi người đều rất ủng hộ Đỗ Minh một số lời khen đc nói ra như là



- Trưởng phòng trẻ quá mà còn xinh nữa



- Cậu ko biết gì à? Cô ấy trước kia làm bên phòng nhân sự mà có tài năng nên sau khi trưởng phòng kinh doanh cũ của chúng ta bị sa thải tổng giám đốc để cô ấy thay



Cả phòng gần như là đồng ý với quyết định này chỉ có một người nhìn cô bằng ánh mắt ghen tị

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK