- Tôi đang cần tìm nhà của một người bạn ở chung cư gần đây mà hình như tôi đi sạ đường rồi
- Tôi cũng ở căn chung cư đấy để tôi chỉ cho anh ( Đỗ Minh nói)
Cô đang tính chỉ thì Trần Đạt từ đâu chạy đến
- Thẩm Minh
Cô quay lại ngạc nhiên khi thấy anh
- Trần Đạt anh đến đây làm gì? Mà vết thương của anh đã khỏi chưa?
Trần Đạt nhận ra Đỗ Minh đang nói chuyện với ai và cô đang định làm gì nên anh mới chạy lại anh chỉ nói vỏn vẹn có 2 chữ rồi ko nói ko rằng kéo Đỗ Minh đi còn Đỗ Minh thì ko hiểu chuyện gì cả mặt vẫn còn đang đực ra mặc cho Trần Đạt kéo đi bỏ lại một mình Trung Thành ở đó anh ta nhìn Trần Đạt kéo Đỗ Minh đi tự lẩm bẩm
- Nhị thiếu gia nhà họ Trần để ý đến cô gái này sao? Thú vị đây
Trần Đạt kéo cô tận lên nhà vào trong nhà còn bị ánh mắt ngạc nhiên của Đỗ Phương và 2 đứa nhỏ nhìn nữa cô mới hét lên
- Anh làm cái gì vậy?
Lúc này anh mới nhận ra là hình như mình nắm tay của Đỗ Minh hơi lâu rồi anh từ từ buông tay ra cô rụt tay lại cổ tay bé nhỏ của cô bị anh nắm chặt đã trở nên đỏ rát Đỗ Phương đang cầm ly cà phê trên tay từ từ bỏ xuống bàn hỏi Trần Đạt và Đỗ Minh
- Chuyện này là sao đây
- Chị đi mà hỏi đứa em gái của chị ( Trần Đạt nói)
Trần Đạt chỉ bằng tuổi của Đỗ Minh thôi nên suy ra anh ta phải gọi Đỗ Phương bằng chị Đỗ Phương quay ra hỏi Đỗ Minh
- Có chuyện gì vậy?
- Em có biết đâu tự nhiên dâng nói chuyện ở dưới cái anh ta lôi em đi ( Đỗ Minh vừa nói vừa xoa cái cổ tay bị Trần Đạt nắm làm sưng đỏ hết lên)
- Cô có biết người cô vừa nói chuyện là ai ko? Là Trung Thành đấy! Là chủ của băng sói trắng! Và là người muốn ám sát tôi đây ( Trần Đạt gần như hét vào mặt của Đỗ Minh)
Nghe thấy 2 từ ám sát cả cô và Đỗ Phương đều sững người vì nếu như anh ta là người muốn ám sát Trần Đạt còn Đỗ Minh là người đã cứu Trần Đạt thì chắc chắn anh ta tiếp cận Đỗ Minh ko có mục đích gì tốt đẹp rồi Đỗ Phương hỏi lại Trần Đạt
- Cậu chắc chứ?
- Chắc
Chỉ với một từ của Trần Đạt 2 chị em đã biết đây ko phải là một sự nhầm lẫn rồi Đỗ Phương quay ra hỏi em của mình
- Em đã nói gì với cậu ta
- Chỉ là cậu ta muốn biết đường để đến căn chung cư mình đang sống thôi ( Đỗ Minh lấm lép nhìn chị nói)
- Em đã chỉ chưa ( Đỗ Phương gần như hét lên)
- Dạ chưa ( Đỗ Minh sợ hãi nói)
- Vậy thì tốt rồi ( Đỗ Phương thở phào nhẹ nhõm)