Nữ quỷ kia chịu phải một đòn vừa rồi thì không còn sức kháng cự, quay về phía Dương Vũ khẩn khoản cầu xin
-cầu xin đại pháp sư tha mạng, xin đại pháp sư tha mạng
Dương Vũ im lặng một hồi rồi mới nói:
-cô là ai, tại sao chết mà không tới địa phủ mà ở lại quấy phá nhân gian, cô có biết là tội của cô khi đến âm ti bị phạt nặng như thế nào không?
Nữ quỷ kia nghe vậy thì vội quỳ gối khóc lóc, nhưng chưa kịp nói thì Dương Vũ đã khát tay
-cô đứng lên đi, ta không nhận nổi đâu
Nói rồi nhìn lại nữ quỷ thấy đã bị ba đồng tiền của mình đánh đến nguyên thần bất định, nghĩ cũng thật là tàn nhẫn, dù gì cô ta cũng chỉ là một con lệ quỷ, tam tài định linh thuật có lẽ đã là hơi quá tay với cô ta, lại còn trúng tới ba đồng thì không tan thành tinh phách cũng là do cô ta may mắn, nghĩ đến đây thì chắc mẩm cô ta cũng không đứng nổi liền giục cô ta nói tiếp
Nữ quỷ kia nghe hắn thúc giục thì vội lau nước mắt hoá thành bộ dáng của một thiếu nữ nhìn qua yêu kiều vô cùng, Dương Vũ thấy một màn này thì cũng tặc lưỡi, vì đối với hắn những người xinh đẹp hơn thế này hắn cũng đã gặp qua nhiều, để so về độ kiều diễm thì cô nương này có khi còn thua sư phụ hắn
Nữ quỷ kia sau khi thay đổi bộ dáng im lặng một chút mới từ từ nói:
-thưa pháp sư, tiểu nữ tên Hà Liên, quê quán Quý Châu, bản chất gia đình là phú hộ nhưng vì bị kẻ gian hãm hại chết không còn một mạng người, tiểu nữ mạng lớn mới có thể chạy thoát tới đây, nào ngờ.....
Nói đến đây Hà Liên lại sụt sùi nước mắt, thực ra thì quỷ không thể khóc, cư nhiên cũng có thể làm giống như con người để thể hiện nỗi buồn, tên Dương Vũ nghe cô gái kể đến đây thì có vài sự phán đoán, mà nghi ngờ nhất chính là tên chủ quán trọ kia đã dở trò hãm hại khiến cô gái này phải tự vẫn, thật là quá đáng chết mà
-có phải tên chủ quán trọ đã dở trò hãm hại cô không, tôi giúp cô đòi lại công bằng
Dương Vũ tức giận nói
Hà Liên nghe vậy thì vội xua tay giải thích
-xin đại pháp sư đừng hiểu lầm, ông ấy cưu mang ta hơn môt năm trời, đến cả việc vặt của quán cũng không để ta làm, nếu như ngài ấy thực sự có ý thì ta cũng nguyện làm thê tử của ngài ấy
Nói đến đây thì có chút khó hiểu, tên chủ quán kia cũng thực là người tốt, còn về chuyện gia đình nếu đã sống hơn một năm sao giờ lại phải tự vẫn, đang suy nghĩ thì Hà Liên lại nói:
-một đêm của một năm trước, khi ta vừa mới bước lên giường chuẩn bị đi ngủ thì cảm thấy có ai đó đang đứng ở cửa sổ, ngoái đầu ra nhìn thì chỉ thấy một bà lão gầy lùn, tóc tai xoã sợi, nhìn ta rồi cười sằng sặc, lúc đó ta thực sự rất sợ, nhưng chẳng hiểu sao không thể chạy cũng không thể kêu được
-là thần vòng?
Dương Vũ ngạc nhiên hỏi
Hà Liên khẽ gật đầu rồi nói tiếp
-sau đó bà lão đó lấy từ trong miệng ra một đoạn dây thừng vắt lên xà nhà rồi thắt nút, không hiểu vì lý do gì mà ta cứ mơ màng tiến lại rồi tự treo cổ mình lên đó, sau khi chết ta mới biết rằng mình bị thần vòng bắt
Đến đây thì Hà Liên không ngừng khóc lớn, Dương Vũ cũng muốn ngăn lại thế nhưng không biết an ủi ra sao, loại thần vòng này nguyên sơ cũng là một người treo cổ chết, nhưng đúng vào loại hình thái đặc thù như đúng vào ngày quỷ tiết, khi đang mặc áo đỏ hay bị phẫn uất tột cùng thì khả năng cao sẽ thành thần vòng, giải trừ chuyện này cũng không khó chỉ cần chặt đứng sợi dây thừng mà người đó dùng để treo cổ là song, thế nhưng loại quỷ này thực sự nếu thành hình khá khó đối phó, hơn nữa có thể giấu đi khí tức, nếu không phải là chân nhân chưa chắc đã nhìn ra được, chỉ bất quá nó chỉ có thể phát huy quỷ lực ở đúng tại nơi nó chết đi, nên đôi khi biện pháp là chỉ cần tránh xa nơi đó, xui xẻo cho cô gái này lại gặp đúng thần vòng tại nơi nó tự tử.
Nhưng nếu cổ bị thần vòng bắt đi thì sao có thể ở đây, thật là có chút vô lý, nghĩ vậy Dương Vũ vội hỏi:
- cô nói là bị thần vòng bắt hồn, cư nhiên giờ lại có thể ở đây, chuyện này là không thể
Thấy Dương Vũ hỏi vậy thì Hà Liên mới sụt sùi mà kể
-khi đó bị khống hồn, thần vòng đó đưa tôi đến một âm sào ở phía tây cách đây ba dặm, giao tôi cho một nữ nhân rồi lại rời đi, lúc đó tôi rất sợ hãi, nhưng biết mình đã chết nên cũng không muốn cầu xin
Sụt sùi một chút rồi lại nói
-nữ nhân đó nhìn tôi một hồi rồi nói nếu tôi chịu làm tay sai cho cô ta, cùng thần vòng đi bắt hồn người khác về thì cô ta sẽ để cho hồn phách tôi nguyên vẹn, tôi vì quyến luyến trần gian nên cũng nghe theo, thật sự cũng không còn cách nào khác
Dương Vũ nghe vậy thì cũng đã hiểu sự tình, thở dài một cái rồi dút từ tay áo ra một lá dẫn hồn phù, ném về phía Hà Liên, dẫn hồn phù này chỉ cần là linh hồn bản thể đều có thể hút lại rồi đưa xuống âm ti, thế nhưng linh phù còn chưa chạm vào người Hà Liên thì từ ngoài cửa sổ một sợi dây thừng dài bay vào siết vào cổ của rồi kéo cô ta ra ngoài, tình huống sảy ra quá nhanh khiến cho Dương Vũ cũng không đề phòng, chạy ra ngoài phía cửa sổ thì đã không thấy một chút động tĩnh gì, nhớ lại những gì vừa sảy ra thì vỗ đầu mấy cái, từ trước đến nay chưa từng ai có thể khống hồn trước mặt hắn, vậy mà cư nhiên lần này còn để người ta bắt đi còn không để lại dấu vết, thực sự là có chút mất mặt, thế nhưng việc này chắc chắn chỉ có thần vòng kia làm, nhưng phạm vi quỷ lực của nó lại có thể lớn vậy sao, thực sự chuyện này là như thế nào đây?