-ngày đó khi Lục thiên sư tới đây không hiểu vì sao chỉ hạ cấm chế này rồi vội dời đi, đến bây giờ ta cũng không thể hiểu được
Nói xong liền ngồi xuống cùng Dương Vũ, chỉ thấy tay trái hắn đang cầm một tinh bàn, tay phải đang xoay xoay kì đồ, động tác nhanh thoăn thoắt, nếu như ông ta chưa từng nghe về việc Dương Vũ từng đột phá vào đây một lần có lẽ thật sự là không thể tin nổi là cậu ta có thể giải được lượng số phức tạp tới như thế này, quả thực là thầy nào trò nấy, Liễu Tiên phái quả là rất ít danh tiếng trong giới pháp thuật nhưng tất cả những môn đồ đều quả thực toàn là những người xuất chúng
Dương Vũ một hơi giải hết bốn kì đồ quả thực là đã có chút mỏi mệt, cũng chỉ là ban nãy đã hao tổn quá nhiều sức lực để đối phó với đám ô hợp trong núi. nhưng thực sự bây giờ đến Quảng Viễn chân nhân còn không thể giải nổi thì hắn biết trông cậy vào ai nên đành phải tự thân vận động, đến khi giải hết kì đồ thứ sáu thì cảm thấy toàn thân đã dần dần hết sức mới quay qua Quảng Viễn chân nhân hít một hơi, bỏ tinh bàn kia xuống rồi lau đi mồ hôi trên trán
-tôi cần điều tức một chút
Quảng Viễn chân nhân thấy tình thế của hắn như vậy thì có chút bất an, vội lấy từ trong tay áo ra một lọ nhỏ mở ra đưa cho hắn một viên thuốc nhỏ màu đen xì nói
-đây là bách thảo noãn hoàn mà ta đã nói, hai chục năm nay ta mới có thể điều chế bốn viên, công hiệu vô cùng
Dứt lời liền kêu Dương Vũ uống, tay trái vận cương khí đặt lên vai hắn đưa một luồng khí tức vào trong cơ thể hòa tan noãn hoàn, ngay lập tức Dương Vũ cảm thấy cơ thể nóng dan lên, ngũ quan đỏ bừng như thể bốc hỏa, một lúc sau thì hai mắt hắn trợn chừng hét lên một tiếng rồi mới trở lại trạng thái bình thường, nhìn Quảng Viễn chân nhân tươi cười
-đại sư, quả là tiên dược, bách noãn hoàn này là gì vậy?
Thấy hắn hỏi vậy thì Quảng Viễn chân nhân vuốt vuốt râu cười cười nhìn hắn giải thích
-bách hoa hoàn này được ta luyện chế từ trăm loại hoa, trăm loại thuốc, chế trong 50 ngày một đợt, cứ vậy chế trong năm đợt sẽ được noãn đan, sau đó lại luyện tiếp trong lò luyện hai năm, cả quá trình tạo thành một viên bách hoa hoàn phải tốn ít nhất năm năm
Trong đầu Dương Vũ hiện lên cách bào chế này, quả thực là rất công phu, đối với hắn để có thể tìm đủ nguyên liệu đã là một chuyện khó tin, đừng nói là phải luyện chế mất mấy năm, lão đạo này quả thực là quá rảnh rỗi đi, cũng không muốn nghĩ nhiều nữa nên lập tức ngồi xuống giải nốt hai kì đồ còn lại. trong lòng nghĩ về tu vi của năm con quỷ thi trong đó thì cũng có đôi chút luống cuống, nghĩ rằng ngay lần đầu hạ sơn đã phải gặp cường địch mạnh như vậy thì quả là có chút bất công đi, nhưng đó cũng chỉ là ý nghĩ thoáng qua, mặt khác khi nhớ về mẹ của Lệ nhi thì hắn lại có chút phát tiết, tự nhủ bản thân dù lần này có thịt nát xương tan cũng phải diệt trừ bằng được những tà vật này
Một lúc sau thì hắn cũng giải song kì đồ cuối cùng, nhìn về phía Quảng Viễn chân nhân một cái rồi tai phải xoay chiều bát quái lập tức cánh cửa mở ra, hai người đứng bên ngoài lập tức cảm nhận được một mùi thi khí nồng nặc sộc tới, không nói nhiều liền lập tức bước vào trong, Dương Vũ quan sát một chút rồi từ dưới đất nhặt lên ba đồng đúc mẫu, chính là lần trước hắn đã bỏ lại để có thể thoát thân, trên mặt đồng tiền khí tức xanh thẫm vẫn lởn vởn chứng tỏ thi khí rất nồng đậm. đưa cho Quảng Viễn chân nhân xem sét một chút rồi mình từ từ bước bên trong cổ mộ, ánh mắt đảo qua tứ phía vì biết nữ quỷ kia vẫn tồn tại trong này, nhưng kì lạ là hắn đã bước tới bước thứ năm mà vẫn không sảy ra dị động thì thấy có chút kì quái, tiến lại chiếc quan tài đang mở kia ngó đầu vào quan sát một chút thì bên trong tối thui không thấy được gì, chỉ là trong đó tồn tại khí tức của quỷ thi
Tính toán một hồi cũng không hiểu chuyện gì thì đột nhiên Quảng Viễn chân nhân nói lớn về phía Dương Vũ
-nhìn này
Theo ánh mắt của ông ta, Dương Vũ nhìn lên một vách đá gần đó, vội thắp lên tam sắc đăng dọi lên thì hiện ra một hàng chữ
“ta nay thấy nơi đây xuất hiện tà vật, nhưng nếu hậu nhân có thể giải được kì đồ vào đây thì xin chớ khai quan kẻo hậu họa khó lường “
-vậy là ….
Dương Vũ ấp úng
Quảng Viễn chân nhân lúc này chắc đã hiểu ra được điều gì mới từ từ giải thích cho hắn
-đây chắc chắn là bút tích của Lục thiên sư, nhưng tại sao ông ta lại nói không được khai quan, chẳng lẽ tà vật trong đây thực sự rất mạnh mẽ sao?
“có thể là như vậy” Dương Vũ nghĩ, nhưng bất chợt trong đầu hắn lại lóe lên một điều gì đó liền mừng rỡ nói với Quảng Viễn chân nhân
-tốt, thực sự quá tốt rồi
Quảng Viễn chân nhân thấy hắn như vậy thì có chút kì quái hỏi
-tốt, tốt ở điểm nào?
Lúc này Dương Vũ mới bình tĩnh lại một chút, quay qua Quảng Viễn chân nhân sắp xếp lại câu từ một chút rồi nói
-ngài thử lấy bột hùng hoàng rắc lên những chữ trên đó xem
Nghe vậy thì Quảng Viễn chân nhân cũng không muốn hỏi lại, tuy không hiểu chuyện gì nhưng vẫn làm theo lời hắn nói, từ trong tay lấy ra một lọ sứ khác mở ra rồi rắc lên dòng chữ ban nãy, chỉ thấy trên chỗ bột hùng hoàng, của ông ta rắc tới đâu thì thi khí sèo sèo bay hơi tới đó, từ từ lại lộ ra những dòng chữ mới, đợi đến khi thi khí trên đó tan hết thì hai người mới có thể đọc được
-hậu nhân nếu đã có thể vào được đến đây ắt đạo pháp cao minh, muốn giết được chúng thì cũng không khó, chỉ cần hiểu hai câu thơ của ta
“tứ dịch mai hoa
Bát dịch lưỡng cầu “
Cứ theo đó mà làm, tà vật ắt diệt vong
Đến đây thì dòng chữ cũng đã hết, trong đầu hai người lại dấy lên những câu hỏi lớn
“tứ dịch mai hoa
Bát dịch lưỡng cầu”
Thực ra là gì đây, nhưng Quảng Viễn chân nhân không chỉ muốn hỏi có vậy, nhớ đến mấy dòng chữ kia thì mới quay qua hỏi Dương Vũ thì hắn mới tùy tiện giải thích
-đơn giản thôi, viết như vậy đệ cho người ngoài không thể biết, có thể tự lượng sức mình mà dời đi, tránh việc đánh không lại còn thả trúng ra làm hại bách tính, còn về dòng chữ kia là vì thi khí tích tụ dày đặc nên khi đổ bột hùng hoàng ắt hẳn dòng chữ sẽ hiện ra, cái mà chúng ta thấy ban đầu chính là sư công tôi dùng thần niệm tạo nên
Dùng thần niệm để viết chữ, pháp thuật của Lục thiên sư lại có thể cao thâm đến vậy sao