- Cảm động ghê nhỉ? Có điều ta đồng ý cho các ngươi mang Phục Ma Hoa Linh Kiếm đi lúc nào?
!!!
Phạm Thiên tung chưởng đánh trúng ngực của hai tên đứng đầu kiến chúng bay ra sau. Tên còn lại kinh hãi quát:
- Quỷ Khuyển mau tấn công hắn!!
Ba con chó đen trên hai mắt vô thần phát ra hung sát khí lập tức lao về phía Phạm Thiên.
Lũ quỷ khuyển này bản thân mình đồng da sắt đao kiếm bình thường khó mà làm chúng bị thương được trừ khi là Phục Ma Hoa Linh Kiếm mới có thể khắc chế.
- Cũng chỉ là một lũ súc sinh mà thôi!
Phạm Thiên hai tay kết ấn họa ra một tiểu hình trận pháp ở trước mắt mình.
!!!
Một đạo cường quang bắn ra từ trận pháp của hắn và lập tức thanh tẩy đám Quỷ Khuyển kia.
- Gào!
Đám Quỷ Khuyển phát ra khói trắng như bị thiêu đốt sau đó thì biến thành tro tàn khiến tên điều khiển chúng sợ hãi:
- Ngươi… rốt cuộc là dùng tà pháp gì…?
Phạm Thiên cười đáp:
- Không biết nhìn lại xem mình sử dụng là thứ gì mà còn dám nói trận đạo của ta là ta pháp sao.
Phạm Thiên tung một chưởng đánh bay tên này và nhìn về phía Hắc Ưu còn đang chân kinh:
- Khốn kiếp! Ngươi dám đả thương huynh đệ của ta sao?
Hắc Ưu giận dữ tháo bỏ thiết trảo và rút Phục Ma Hoa Linh Kiếm từ trong vỏ ra. Hắn biết võ công của mình thua xa Phạm Thiên nên chỉ còn cách sử dụng bảo kiếm mới có thể đấu lại hắn mà thôi.
Phạm Thiên thấy vậy liền buông Đàm Hoa Liên đang đỏ mặt vì bị hắn ôm ra.
Ma Linh Kiếm là một trong Bát Đại Kỳ Bảo thì uy lực tuyệt đối không thua gì Hỏa Long Đao, Phạm Thiên còn chưa ngu ngốc tới nỗi ôm theo một người để đấu với Hắc Ưu cầm theo Ma Linh Kiếm.
Bản thân Phạm Thiên có lẽ sẽ không có vấn đề nhưng có thể sẽ khiến Đàm Hoa Liên bị ngộ thương.
Hắc Ưu tay cầm Ma Linh Kiếm đâm về phía Phạm Thiên, mặc dù hắn sử dụng thiết trảo nhưng lúc trước khi còn ở trong Hắc Phong Bang thì vũ khí đồng nhất đều là kiếm nên kiếm pháp của Hắc Ưu không tệ chút nào.
Lúc này thân hình của Phạm Thiên bỗng nhiên biến mất sau đó xuất hiện ở sau lưng Hắc Ưu.
!!!
Bản năng chiến đấu nhiều năm khiến Hắc Ưu giật mình xoay người lại chém về phía sau nhưng chỉ chém được tàn ảnh của Phạm Thiên.
Thân ảnh Của Phạm Thiên giống như biến mất hoàn toàn khỏi tầm mắt của Hắc Ưu khiến hắn chấn kinh.
Đây chính là Địa Cấp hạ phẩm thân pháp võ kỹ Thần Phong Chiếu Ảnh!
Dùng ra võ kỹ này Phạm Thiên giống như hóa thành một ngọn thần phong vô ảnh vô hình khiến kẻ địch không cách nào bắt được tung tích.
Môn võ kỹ này luyện đến tột cùng thậm chí còn có thể né tránh được cả thần thức của Võ Vương cường giả một cách dễ dàng. Dù Phạm Thiên chỉ mới luyện tới tiểu thành nhưng vẫn không phải một kẻ như Hắc Ưu có thể bắt kịp.
Phạm Thiên bất ngờ xuất hiện ở bên hông của Hắc Ưu và tung chưởng đánh trúng mạn sườn của hắn.
Phạm Thiên đưa tay tóm lấy Ma Linh Kiếm nhưng Hắc Ưu dù bị thương vẫn nắm chặt lấy chuôi kiếm mà không chịu buông ra.
- Cứng đầu cứng cổ!
Phạm Thiên hừ lạnh một tiếng sau đó tung chưởng đánh vào cánh tay của Hắc Ưu.
- Rắc!!!
- A!!!
Hắc Ưu bị đánh gãy tay thì kêu lên đau đớn rồi tuột tay ra khỏi Ma Linh Kiếm.
Phạm Thiên tiếp tục tung chưởng đánh bay Hắc Ưu khiến hắn va vào một vách đá thổ huyết rồi ngất đi.
Trông thấy Phạm Thiên đoạt lại được Ma Linh Kiếm thì Đàm Hoa Liên mừng rỡ chạy tới. Đúng lúc này Phạm Thiên liên đưa tay đẩy nàng lui ra và ngay lập tức một loạt tơ sắt gắn mũi ngọn bắn tới.
Phạm Thiên nhìn xung quanh thì liền thấy một đám người rất đông đã tiến hành bao vây nơi này rồi.
Lúc này một nữ nhân xinh đẹp xuất hiện bên cạnh kẻ vừa ném tơ sắt nhìn Phạm Thiên và nói:
- Kẻ này phải do Liêu Sơn Phủ bọn ta giải quyết, kính xin công tử lùi lại.
Phạm Thiên thấy một đám người mặc áo dạ hành của Liêu Sơn Phủ vây quanh thì cũng không để tâm lắm, bọn chúng chỉ là một đám ô hợp mà thôi, đáng phải lưu tâm nhất chỉ có hai người.
Sy Liên
Đẳng cấp: 36
Bá Huấn
Đẳng cấp: 39
Sy Liên, là con gái chủ nhân đời trước chả Liêu Sơn Phủ, cũng chính là tình nhân cũ của Hắc Ưu.
Còn kẻ bên cạnh chính là người đứng đầu tứ đại thiên vương của Liêu Sơn Phủ, võ công không hề thua kém gì Hắc Ưu.
Phạm Thiên nhìn đám người này và cười đáp:
- Từ khi nào mà Liêu Sơn Phủ bá khí như vậy, có thể ra lệnh cho người khác rồi?
Sy Liên khẽ cười nói:
- Ta sao dám ra lệnh cho công tử, chỉ là đang xin ngài nể mặt không nên nhúng tay vào chuyện nội bộ của Liêu Sơn Phủ thôi
Phạm Thiên quay qua giao Ma Linh Kiếm cho Đàm Hoa Liên rồi nói:
- Nếu như ta không nể mặt thì sao?
Lúc này Bá Huấn liền tiến lên và nói:
- Vậy thì ta phải dùng võ lực để mời các hạ rời đi rồi.
Bá Huấn vừa nói dứt lời đám người của Liêu Sơn Phủ liền rút binh khí phát ra sát khí rất dọa người.
Phạm Thiên cười lạnh nói:
- Một đám ô hợp mà cũng muốn dương oai ư?
Phạm Thiên hai tay vận kình khiến cho Bá Huấn chấn kinh, hắn liền quát:
- Mau ra tay!!!
Phạm Thiên bất ngờ tung chưởng, long hình kình khí lập tức lan tỏa ra tứ phía.
Chấn Kinh Bách Lý!!!
Hàng chục tên võ giả của Liêu Sơn Phủ liền bị đánh bay, nhưng vẫn còn được vài tên đứng ở xa kịp né tránh chưởng lực của Phạm Thiên thì lập tức lao tới.
- Đừng hòng!
Lúc này Đàm Hoa Liên đã lấy lại được Ma Linh Kiếm thì tự tin tăng vọt tung người chém về phía đám võ giả này.
Nên nhớ Đàm Hoa Liên có Ma Linh Kiếm trong tay thì võ công không thua kém Hắc Ưu là bao, hơn nữa Trường Bạch Kiếm Pháp có thể nói là thiên hạ đệ nhất kiếm pháp tinh diệu vô cùng khiến cho đám võ giả kia không thể phản kháng.
Đối với người của tà phái Đàm Hoa Liên chưa bao giờ nương tay, dù nàng là phận nữ nhi nhưng hiểu rõ giang hồ phân tranh không thể lòng dạ đàn bà. Dưới tay nàng không biết đã chết bao nhiêu người rồi.
Phạm Thiên không cần phải lo lắng cho Đàm Hoa Liên, dù sao nàng có thể cầm bảo vật hành tẩu giang hồ thì bản lĩnh tuyệt đối không kém. Hắn lập tức phóng người về phía Sy Liên, cầm tặc tiên cầm vương.
Bá Huấn vội vàng ngăn cản:
- Có ta ở đây ngươi đừng hòng động đến nữ chủ!
Bá Huấn cùng lắm cũng chỉ ngang ngửa Hắc Ưu thì sao có thể cản được Phạm Thiên.
Thấy đối phương bắn ra tơ sắt Phạm Thiên lập tức dùng ra Thiên Sơn Chiết Mai Thủ bắt lấy.
Bá Huấn kinh hãi vội vàng cắt đứt tơ sắt định tiếp tục ra tay thì Phạm Thiên đã lao tới trước mặt hắn rồi.
Dương Xuân Bạch Tuyết!!
Chưởng lực của Phạm Thiên âm dương giao hòa, nóng lạnh bất chợt đánh trúng Bá Huấn thì hắn lập tức ngã ra phía sau nội kình tán loạn không thể tập trung.
Phạm Thiên liền tiếp tục tiến tới nhưng Bá Huấn cố gắng tóm lấy chân của Phạm Thiên.
- Không được tới gần nữ chủ!
Phạm Thiên định hất Bá Huấn ra thì lúc này Sy Liên bất ngờ ra tay.
- Xoạt!!
Mấy chục con độc xà được Sy Liên ném về phía Phạm Thiên.
Hắn tung chưởng lực đánh chết lũ độc xà thì bất ngờ xung quanh xuất hiện thêm một đám độc xà ẩn hiện trong những đống cỏ.
Sy Liên cười đắc ý nói:
- Ngươi đã rơi vào xà trận của ta rồi thì đừng hòng thoát ra.
Phạm Thiên nhíu mày, điểm yếu duy nhất của hắn chính là thiếu khuyết chiêu thức quần công. Dù đơn đấu Phạm Thiên có thể nói là vô địch cùng cấp thậm chí vượt cấp chiến đấu nhưng đối mặt với đám độc xà lên tới cả nghìn con thế này dù hắn có khả năng bách độc bất xâm thì vẫn chút đau đầu.
Nhưng đó chỉ là lúc trước mà thôi, còn bây giờ thì lại khác.
- Cạch!
Chiếc mộc hạp sau lưng Phạm Thiên bỗng rung động liên hồi, trong nháy mắt mộc hạp đã vỡ tan ra thành từng mảnh để lộ ra thanh Hỏa Long Đao đang phát ra một luồng hỏa diễm hừng hực ở bên trong.
Phạm Thiên đưa tay nắm lấy Hỏa Long Đao và quét nhẹ một cái, một con hỏa long thoát ra từ thân đao và bay vòng xung quanh thiêu rụi đám độc xà thành than cốc.
Đàm Hoa Liên còn đang mải mê chém giết đám lâu la thì bỗng nhiên cảm thấy Ma Linh Kiếm rung động liên hồi. Nàng còn đang cảm thấy nghi hoặc thì bỗng một luồng hỏa quang bộc phát ra từ phía trước.
Sy Liên và Bá Huấn dù chưa ăn thịt heo thì cũng đã thấy qua heo chạy. Một thanh long hình đao có khả năng phát lửa thì thân là người của tà phái họ đã không ít lần được nghe tới.
- Hỏa Long Đao!?
Sy Liên và Bá Huấn trong lòng lập tức run rẩy, Hỏa Long Đao là bảo vật chí thượng của Hắc Phong Bang. Người thanh niên trước mặt này có thể nắm trong tay Hỏa Long Đao tức là hắn chính là kẻ kế thừa của Thiên Ma Thần Quân.
- ------☆☆☆☆-------