Mục lục
Gamer Xưng Bá Dị Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đối diện với hỏa long thì đám độc xà như gặp phải tổ tông, chúng còn không kịp bỏ chạy thì bản thân đã bị thiêu cháy thành than rồi.

Cây cỏ xung quanh lập tức bắt lửa và bốc cháy, một con hỏa long khổng lồ quấn quanh nơi Phạm Thiên và Sy Liên đang đứng, Bá Huấn đã bị kình khí của Hỏa Long Đao chấn bay và rơi vào biển lửa không biết sống chết rồi.

- Ngươi… công tử là… đệ tử của Thiên Ma Thần Quân?

Sy Liên nghẹn họng trân trối không biết phải làm sao.

Phạm Thiên đáp:

- Đúng vậy thì sao?

Sy Liên có chút sợ hãi nói:

- Ta vô tri không biết công tử là đệ tử của Thần Quân, ta tại đây xin tạ tội với ngươi.

Phạm Thiên thản nhiên nói:

- Không dám, một nhân vật vô danh như ta sao dám nhận lời tạ tội của nữ chủ Liêu Sơn Phủ…

Sy Liên đầu đầy mồ hôi, Liêu Sơn Phủ vốn thuộc tà phái nên phải lấy Hắc Phong Bang làm đầu, nếu như có người biết nàng dẫn người tới vây công đệ tử của Thiên Ma Thần Quân thì thậm chí không cần Hắc Phong Bang ra tay thì những môn phái khác thuộc tà phái cũng sẽ lập tức kéo đến diệt Liêu Sơn Phủ của nàng.

Liêu Sơn Phủ là tâm huyết của gia tộc Sy Liên, nàng không thể để cho nó bị hủy trong tay mình được. Bản thân Sy Liên chết là chuyện nhỏ bởi vì nàng còn có một đứa tiểu muội có thể thay thế nàng đứng đầu Liêu Sơn Phủ. Nhưng nếu Phạm Thiên mà không chịu bỏ qua thì Liêu Sơn Phủ tuyệt đối sẽ bị diệt.

Sy Liên vội nói:

- Liêu Sơn Phủ thân thuộc tà phái thì đương nhiên phải nghe theo Hắc Phong Bang, công tử là truyền nhân của Thần Quân thì cũng giống như chủ nhân của Liêu Sơn Phủ. Nếu ngài trách tội thì chúng ta cũng chỉ đành nhận mệnh.

Thay bằng xin tha thứ thì Sy Liên lại chủ động nhận tội khiến cho người khác khó lòng mà nổi giận được.

Phạm Thiên liền nói:

- Liêu Sơn Phủ không có quan hệ gì trong chuyện này nên có thể rời đi, ta chỉ đang xử lý phản đồ mà thôi.

Sy Liên nghe nửa câu đầu thì còn tưởng Phạm Thiên đã nguôi giận nhưng khi hắn nói hết câu thì sắc mặt của nàng lập tức trắng bệch không còn giọt máu.

Phản đồ ở đây không cần nói cũng biết là ai, Hắc Ưu 10 năm trước bỏ trốn khỏi Hắc Phong Bang để đến với Sy Liên thì đã bị coi là phản đồ.

Hắc Phong Bang tuyệt đối sẽ không tha thứ cho những kẻ phản phúc, nếu không phải vậy Hắc Ưu cũng không cần thiết phải đổi tên thành Chấn Thường Bất.

Hắc Ưu dù ra tay giết cha Sy Liên lại còn đả thương nàng gây ra vết thương lớn hằn sâu vào da thịt nàng nhưng trong lòng Sy Liên chưa bao giờ trách cứ hắn.

Sy Liên dù cho phải chết cũng không muốn Hắc Ưu phải bị kéo về Hắc Phong Bang trừng trị.

Sy Liên vội vàng quỳ xuống nói:

- Xin công tử suy tính lại, Hắc Ưu dù đã bỏ trốn nhưng lúc trước hắn tại Hắc Phong Bang lập ra không ít công lao hãn mã nên mong ngươi có thể nể tình xưa mà tha tội cho hắn.

Phạm Thiên lạnh lùng đáp:

- Cho dù bỏ qua tội phản bội của hắn thì sao? Hắc Ưu không chỉ phản bội mà còn dám ra tay với ta nên tội càng thêm tội không thể vì một câu tình xưa nghĩa cũ mà bỏ qua được.

Sy Liên vẻ mặt giống như tuyệt vọng nhìn Phạm Thiên. Lúc này hắn bỗng nói:

- Tất nhiên cũng không phải không thể tha tội cho hắn.

Sy Liên hốc mắt vốn đang đỏ bừng nghe vậy lập tức nhìn Phạm Thiên nói:

- Xin hỏi phải làm sao mới có thể để công tử tha tội cho Hắc Ưu?

Phạm Thiên nói:

- Ta có thể thả Hắc Ưu đi đồng thời xóa tội phản bội của hắn nhưng ngược lại hắn cần phải trả một cái giá tương ứng.

Phạm Thiên nhìn Sy Liên mà nói tiếp:

- Tuy nhiên Hắc Ưu vốn là tinh anh của Hắc Phong Bang, hắn bỏ trốn khiến cho bang phái tổn thất rất nhiều cơ hội phát triển. Nếu muốn ta tha cho hắn thì cần phải đem chỗ tổn thất này bù lại. Liêu Sơn Phủ nói không ngoa thì chính là nhờ Hắc Ưu mới có thể lớn mạnh được như hôm nay, nếu như Liêu Sơn Phủ chịu quy thuận dưới trướng của ta thì ta có thể bỏ qua chuyện cũ.

Sy Liên biến sắc. Liêu Sơn Phủ lúc trước chỉ có thể nói là thuộc về liên minh tà phái nên đối với Hắc Phong Bang có thể nói là bang phái đứng đầu liên minh này cần có thái độ cung kính nhất định nhưng xét cho cùng vẫn là môn phái độc lập.

Giờ theo lời Phạm Thiên thì Liêu Sơn Phủ của họ phải chịu trở thành một thế lực dưới tay của Hắc Phong Bang có nghĩa là phải tuyệt đối nghe lời và chịu sự khống chế của đối phương.

Việc này mặc dù không trực tiếp tiêu diệt Liêu Sơn Phủ nhưng cũng không khác là bao vì nàng không còn có thể trực tiếp khống chế Liêu Sơn Phủ nữa.

Phạm Thiên lại nói:

- Ta không nói là các ngươi phải quy thuận Hắc Phong Bang mà là quy thuận ta, đã hiểu chưa?

Sy Liên mỹ mâu chớp chớp nhìn Phạm Thiên. Thì ra hắn định thu Liêu Sơn Phủ làm thế lực dưới tay của riêng mình. Nàng biết Thiên Ma Thần Quân không chỉ có một người đệ tử duy nhất, Phạm Thiên làm vậy chắc chắn là để tổ kiến thế lực dưới tay nhằm sau này tham gia tranh đoạt ngôi kế vị của Hắc Phong Bang.

Nếu như vậy thì ý nghĩa lại hoàn toàn khác biệt. Liêu Sơn Phủ nếu có thể phò tá Phạm Thiên đoạt ngôi kế vị Hắc Phong Bang thì có thể nói là nhất triều công thân lúc đó địa vị trong tà phái sẽ được tăng lên rất nhiều.

Mặc dù có nhiều rủi ro liên quan đến việc thất bại nhưng so với trực tiếp bị diệt môn vẫn tốt hơn nhiều.

Hơn nữa…

Sy Liên liếc nhìn Hỏa Long Đao trong tay Phạm Thiên, hắn nắm giữ bảo vật của Thiên Ma Thần Quân thì hiển nhiên phải là người được Thần Quân coi trọng nhất. Điều đó có nghĩa Phạm Thiên có khả năng rất cao sẽ trở thành người kế tục sư phụ mình.

Như vậy nàng vừa có thể cứu Hắc Ưu mà còn giúp Liêu Sơn Phủ trở nên lớn mạnh nữa thì chính là nhất tiễn hạ song điêu.

Sy Liên không còn do dự nữa mà nói:

- Sy Liên nguyện ý cùng Liêu Sơn Phủ theo hầu công tử!

Phạm Thiên hài lòng nói:

- Tốt lắm, có điều thu nhận Liêu Sơn Phủ các ngươi thì ta vẫn cần phải có biện pháp đảm bảo các ngươi sẽ không phản bội ta. Vì vậy nên ta sẽ phải sử dụng bí pháp để khống chế chủ nhân Liêu Sơn Phủ là ngươi.

Sy Liên cắn cắn môi mềm biết rằng Phạm Thiên sẽ không dễ dàng tin tưởng mình, dù sao bọn họ cũng là người của tà phái nên việc không từ thủ đoạn cũng không có gì lạ.

- Sy Liên đồng ý chịu sự khống chế của công tử.

Phạm Thiên lấy ra một tấm Tỏa Linh Lệnh và nói:

- Bây giờ lập tức thả lỏng tinh thần, trong lòng không được phép có chút sự bài xích nào.

Thấy Sy Liên cúi đầu nhắm mắt thì Phạm Thiên liền sử dụng Tỏa Linh Lệnh.

“Tỏa Linh thất bại”

Phạm Thiên lập tức nhíu mày nói:

- Có vẻ như ngươi vẫn chưa thực sự có ý quy thuận nên bí pháp đã thất bại. Ta sẽ cho ngươi một cơ hội nữa, nếu như ngươi không thể buông xuống sự bài xích trong lòng thì giao kèo này sẽ bị hủy bỏ.

Sy Liên hoảng sợ nhìn Phạm Thiên, nàng không thể ngờ rằng bí pháp của hắn lại có thể phát hiện ra một tia cảnh giác trong lòng mình. Nàng hít sâu một hơi và gật đầu:

- Xin công tử yên tâm, ta nhất định sẽ một lòng.

Phạm Thiên lại lấy ra một tấm Tỏa Linh Lệnh và sử dụng nó lên người Sy Liên.

“Tỏa Linh thành công”

Phạm Thiên nghe được tiếng thông báo của hệ thống thì hài lòng tiến đến và léo Sy Liên vào lòng.

- Công tử…

Phạm Thiên không đợi nàng nói hết đã chiếm lấy đôi môi gợi cảm của nàng. Sy Liên lập tức nhiệt tình đáp lại nụ hôn của hắn.

Một lúc lâu sau Phạm Thiên mới rời môi và liếm môi nhìn Sy Liên với ánh mắt sắc mị mị.

Sau đó Phạm Thiên liền đưa tay vạch y phục của Sy Liên ra khiến cho một đôi bạch thỏ đầy đặn liền bắn ra ngoài và sóc nảy trước mắt hắn.

Phạm Thiên cũng không phải là đang đói khát đến độ muốn cùng Sy Liên đánh dã chiến, dù sao xung quanh mặc dù được hỏa diễm che đậy nhưng đằng sau còn có Đàm Hoa Liên đang nhìn đây này.

Phạm Thiên chỉ là đang muốn quan sát vết sẹo trên người Sy Liên mà thôi. Phạm Thiên đưa tay chạm vào ba vết sẹo dài do đôi thiết trảo của Hắc Ưu gây ra khiến Sy Liên đỏ mặt.

Nàng thật sự không muốn để Phạm Thiên nhìn thấy vết sẹo xấu xí này.

Phạm Thiên liền lấy ra một bình đan dược và nhét nó vào tay Sy Liên và nói:

- Đem đan dược này phục dụng trong vòng ba ngày có thể khiến cho vết sẹo biến mất.

Đối với việc xóa sẹo thì Phạm Thiên rất rành, lúc trước hắn đã tìm hiểu và luyện chế loại đan dược giúp xóa sẹo cho Lý Thu Thủy bây giờ tiện thể đem ra cho Sy Liên sử dụng mà thôi.

- Công tử…

Phạm Thiên đưa tay chặn lấy bờ môi của Sy Liên sau đó nói thầm vào tai nàng:

- Khi không có người, nàng phải gọi ta là chủ nhân…

Sy Liên bị Phạm Thiên áp sát thì hai má ửng đỏ và bắt đầu kẹp chặt hai chân lại với nhau.

Phạm Thiên cười híp mắt nhìn Sy Liên rồi vỗ nhẹ vào kiều đồn của nàng nói:

- Bây giờ chưa được, hãy trở về tắm rửa cho sạch sẽ rồi chờ ta tới hưởng dụng nàng.

Sy Liên ngoan ngoãn gật đầu, vẻ mặt nàng còn có chút mong chờ.

- ------☆☆☆☆-------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK